← Ch.390 | Ch.392 → |
Nếu như mấy người Hoàng Khang Thái không thể chấp được nhận chuyện này, có ý định báo cáo với liên minh, vậy g. i. ế. c c. h. ế. t bọn họ diệt khẩu là được.
Chẳng qua Khúc Mộng Nguyệt cũng là người bionic giả làm nhân loại, mọi người đều là châu chấu đứng trên cùng một sợi dây thừng.
Hoàng Khang Thái nhỏ giọng hỏi: "Anh cũng là người thuộc phe số ít à?"
Kiềm Chi Lư lắc đầu nói: "Không phải, ở đây chỉ có tổng cộng năm người là nhân loại, bây giờ có thêm anh nữa là 6, quả thực là một con số may mắn."
Hoàng Khang Thái: Khoan đã, lúc nãy hắn nhìn thấy nhiều 'người' như vậy, thì ra tất cả đều là người bionic!
Hắn và vợ Khúc Mông Nguyệt dần dần hóa đá, hòa thành một thể với Tháp Tẩy Tội có kiến trúc hoàn hảo bên kia.
Tinh cầu này càng thêm khó đoán so với tưởng tượng của bọn họ.
Hùng Sơ Mặc nghênh ngang ra tù, hắn vẫy tay với Khuyết Hân Nghiên: "Phục vụ của mấy người ở đây rất tốt, đồ ăn thức uống đều rất ngon, mọi người nói chuyện cũng rất dễ nghe, tôi ở lại đây cảm thấy rất vừa lòng, cho các người đánh giá 5 sao."
Khuyết Hân Nghiên: "Vậy lần sau lại ghé chơi tiếp nhé, hihi."
Hùng Sơ Mặc: "..." Hắn bước từng bước nhỏ rồi sau đó chạy khỏi Tháp Tẩy Tội, hắn quay đầu lại khinh bỉ nói: "Tôi mới không quay lại chỗ này đấy, xui xẻo, xui xẻo, xui xẻo!"
Hùng Sơ Mặc lại sờ lên m. ô. n. g mình: "Bộ m. ô. n. g mềm mại của tôi, đều ngồi tới cứng rắn, lãng phí của trời! Than ôi! Cảm giác trên tay thật tuyệt! Đây là cảm giác khi có bạn gái sao?"
Hắn lại dùng sức xoa nhẹ lên m. ô. n. g mình hai cái, sau đó trở nên mê muội.
Kiềm Chi Lư đẩy Hoàng Khang Thái: "Kia, nhà thiết kế nhà tù mà anh muốn gặp kìa."
Hoàng Khang Thái nhìn chăm chú người phía trước, sau đó rơi vào trầm mặc.
Hai tay Hùng Sơ Mặc đặt ở sau lưng, hắn ngẩng cổ lên, say sưa vuốt v e m. ô. n. g của mình.
Khung cảnh này vô cùng đáng sợ, cũng cực kỳ bi3n thái. Kiềm Chi Lư: "Sao thế?"
Hoàng Khang Thái: "... Không muốn gặp cho lắm."
Hùng Sơ Mặc không hiểu nổi tại sao NPC mới tới này nhìn thấy hắn lại tránh xa ba thước như vậy?
Hắn bước lên một bước, đối phương lại lui về sau một bước, giống như hắn sắp ăn thịt đối phương vậy.
Kiềm Chi Lư đứng ở phía sau, giơ ngón giữa lên chỉ vào Hùng Sơ Mặc.
Tên này đã làm tổn hại hình tượng của tinh cầu, đáng lẽ ra nên nhốt hắn thêm vài ngày nữa mới đúng.
Sau khi được Kiềm Chi Lư giải thích, Hoàng Khang Thái đã cởi bỏ được hiểu lầm, hắn và Hùng Sơ Mặc trò chuyện với nhau rất vui vẻ, cũng nói cho đối phương nghe rất nhiều quan điểm của mình, vô cùng thưởng thức Hùng Sơ Mặc.
Có thể nói chính là hai tên hoang tưởng ăn nhịp với nhau.
Khúc Mộng Nguyệt vợ của Hoàng Khang Thái đi theo Cốc Hưng Hoa, cô trước giờ vẫn nghe nói có một vị thủ lĩnh luôn ở trong bóng tối âm thầm bảo vệ người bionic, là cảng tránh gió của bọn họ.
Cô chưa từng gặp mặt người đó, cũng chưa hề có ý định đi tìm vị thủ lĩnh ấy.
Cô vốn dĩ là một người bionic tình d*c, chuyên môn dùng để phục vụ những nhu cầu đặc biệt, lúc cô bị người khác làm nhục đến mức suýt chút nữa thì bị hư hỏng, cũng may lại tốt số gặp được Hoàng Khang Thái.
Thằng nhóc thối đấy khi đó chỉ mới 15 tuổi, hắn còn nói rằng đã thích cô từ cái nhìn đầu tiên, lúc đó hắn cầm viên gạch đánh người nọ thành một đống thịt vụn, sau đó kéo cô chạy xa khỏi mảnh đất đau khổ ấy.
Trước khi Hoàng Khang Thái xây dựng hoa viên Vĩnh Hằng ở Thần Tinh Châu, hắn hoàn toàn không có tiếng tăm gì cả, lúc ấy mặc dù hai người sống trong cảnh nghèo túng nhưng bọn họ vẫn rất vui vẻ.
Hoàng Khang Thái nghe nói chủ tinh cầu của Bái Tinh đối xử rất tốt với người Bionic, hắn bèn nghĩ tới việc rời khỏi Thần Châu tinh kia, lúc đó Thần Châu Tinh đã bắt đầu truy lùng người bionic, sau đó đưa cô tới chỗ này.
Tên kia còn nói chỉ cần có cô bên cạnh, hắn có thể bắt đầu làm lại mọi thứ.
Nơi này tốt hơn nhiều so với suy nghĩ của bọn họ.
Khúc Mộng Nguyệt bắt đầu cảm thấy có vài phần lo lắng, nếu như liên minh biết được tình hình thật sự ở nơi này, bọn họ biết phải làm sao đây?
← Ch. 390 | Ch. 392 → |