← Ch.014 | Ch.016 → |
Vì Vân Ca huấn luyện nên bọn họ không thấy nhàm chán chút nào. Khi vận dụng thành công những kỹ năng chiến đấu học được để hạ gục dễ dàng con rùa lưng xanh phiền phức, cả đám không cách nào giấu nổi niềm tự hào!
Các kỹ năng chiến đấu được dạy cẩn thận đến mức Hùng Sơ Mặc thậm chí còn cảm thấy rằng ngoài đời thực mình có thể đánh bại một tên đàn ông cường tráng!
Chênh lệch thời gian thực tế so với thời gian trò chơi là 1:6. Hùng Sơ Mặc đoán rằng dung dịch dinh dưỡng trong cabin trò chơi sắp hết nên hắn đã tạm biệt mấy người bạn trên game, rồi offline.
Trong trò chơi chỉ còn lại hai ba người chơi yếu, khi thấy người chơi khác offline, bọn họ cũng offline vì không có hứng thú chơi.
Cảnh Trí thấy thế, suy tư chút rồi nói: "Xem ra phải cần nhiều người hơn tham gia mới được."
Vân Ca theo bản năng che túi lại, gằn giọng nói: "Tôi! Không có! Tiền!"
Cảnh Trí: "Cô có tiền."
Vân Ca: "Không, tôi! Không! Có!"
Cảnh Trí: "..."
Hắn cho Vân Ca xem tài khoản, so với con số nhỏ trước đây thì nhiều hơn vài con số 0.
Cảnh Trí nói: "Đây là tiền bán mai rùa núi và mai rùa lưng xanh do người chơi giết. Giá thị trường của hai thứ này rất tốt, người chơi chỉ cần thịt, còn lại tôi đều thu gom và bán đi."
Vân Ca nhìn số lượng bán ra, "Bọn họ g. i. ế. c nhiều như vậy?"
Cảnh Trí: "Nếu có nhiều người hơn, cô còn có thể nhận được nhiều tiền hơn."
Vân Ca động tâm rồi.
Vân Ca cắn răng, đồng ý bỏ tiền ra mua thêm 500 suất nhân vật bionic.
Số lượng nhiều như vậy, cho dù là mới bắt đầu, cũng gần như xài hết số tiền trong tài khoản của cô.
So với những cầu chủ tinh khác mua hàng chục hàng nghìn người bionic để xây dựng một tinh cầu trong chớp mắt thì Vân Ca chỉ mua mấy trăm người bionic mới bắt đầu trông có vẻ khá keo kiệt. Trên nền tảng trò chơi, Cảnh Trí đã cập nhật thêm 500 suất người chơi mới.
Không hề có động tĩnh, số suất người chơi mới trước sau vẫn duy trì ở cập nhật thêm 500.
Lần trước nó xếp ngay sau Chiến Hồn 2, thu hút rất nhiều người chơi đăng ký chơi thử, lần này lại đứng cuối bảng xếp hạng trò chơi sinh tồn, chỉ có một số ít người chơi mới nhìn thấy.
Nửa ngày trôi qua, không có ai đăng ký.
Một ngày trôi qua, vẫn là không có ai đăng ký.
Vân Ca đứng lên.
Cảnh Trí nhíu mày khuyên bảo Vân Ca: "Ký chủ, cô kiên nhẫn chút đi, dòng chảy thời gian hai tinh cầu không giống nhau, giờ này người chơi còn nghỉ ngơi."
"Tôi biết, tôi có chỗ nào giống không kiên nhẫn?" Vân Ca đẩy người đàn ông to bằng lòng bàn tay xuống đất, lấy kiếm trong tay đ. â. m vào rồi lại rút ra.
Cảnh Trí: Cô một chút cũng không giống người có kiên nhẫn.
*
Lam tinh, rạng sáng lúc 1 giờ, Hùng Sơ Mặc viết xong bản thảo, hoàn tất ghi âm, bắt đầu cắt nối biên tập video tư liệu sống quay được trong trò chơi.
Trong quá trình cắt nối biên tập, Hùng Sơ Mặc càng cảm thấy đây là một trò chơi có lương tâm, hắn cũng chú ý đến việc rạng sáng trò chơi lại tung ra thêm 500 suất người chơi mới, số lượng vẫn vậy... lần này hắn phải kéo thêm thủy quân tới mới được!
Hắn là một streamer "Văn Hóa Thấp" ở khu trò chơi trên B trạm, B trạm hiện tại là trang web giao video lớn nhất quốc nội, bình thường hắn dựa vào việc đăng tải video, mở livestream để kiếm tiền, 5 vạn fans, cũng có thể sống qua ngày.
Streamer giống họ cơ bản có tới mấy nhóm, nhóm lớn nhóm nhỏ đều có. Việc chính trong nhóm là trò chuyện, việc phụ là giới thiệu trò chơi cho nhau, hoặc phàn nàn về một số quảng cáo trò chơi rác rưởi làm phiền họ.
Nhấn vào nhóm, một nhóm cú đêm đang tụm lại chơi game.
Văn Hóa Thấp: "Anh em, trên SNS đề xuất trò chơi "Tinh Cầu Của Chúng Ta", mọi ngươi nên chơi thử đi! Đồ họa 99% y như thật, không hề khoa trương, bỏ lỡ nó tựa như bỏ lỡ 100 triệu!"
Trong nhóm không có nhiều lắm trả lời, đều là người có tiếng, Hùng Sơ Mặc cũng không phải streamer có tiếng gì, rất nhiều người chỉ đơn giản nhìn lướt qua tin hắn gửi rồi đóng cửa sổ trò chuyện.
← Ch. 014 | Ch. 016 → |