← Ch.48 | Ch.50 (c) → |
Tần Mộ Đông nắm lấy hai bầu ռ_🌀ự_𝖈 của cô không ngừng xoa bóp, Diệp Sơ Thần tiến tới phía trước, đưa đẩy phần thân dưới kín đáo của mình 𝐜*ọ ×*á*† vào gậy th*t của anh.
"Ưm~ Anh thật là ◗â*ɱ đ*ã*n*ℊ." Cô không kiềm được mà nhăn mũi nói.
Tần Mộ Đông dùng sức thúc vào vài lần: "Ai 🅓â_m đ_ã_ⓝ_𝖌?"
"Anh~ A~ Ư~ Chỉ biết bắt nạt em~ A~"
Tiếng nước lép nhép từ nơi hai cơ thể kết hợp truyền ra, anh vừa nhéo eo cô vừa thúc vào cô, khàn giọng đầy 🅓ụ·𝐜 𝐯ọ𝓃·ⓖ nói: "Em đến tìm anh, còn không phải vì muốn anh bắt nạt em à?"
Diệp Sơ Thần tức giận nói: "Làm gì có~ A..."
Tần Mộ Đông 𝐡·ô·ռ cô thật sâu, cắm rút vào vách thịt của cô lúc mạnh lúc nhẹ, âm thanh nhóp nhép đầy 🅓â·ⓜ đãп·ℊ và hơi thở của hai người vang vọng trong phòng tắm. Cô phối hợp ôm lấy cổ anh, hai chân cô kẹ·ⓟ 𝒸·𝐡·ặ·ⓣ eo anh, mật dịch chảy ra, đôi mắt mơ màng đầy mị hoặc, giọng nói nũng nịu: "Chồng... Em nhớ anh quá... Em rất thích bị anh ức 𝐡ℹ️ế-𝓅... Anh làm em s.ướ𝖓.ℊ quá... Mạnh hơn nữa~ Ư... A..."
Sự nhiệt tình của cô như một lọ thuốc tình yêu, niềm vui trên khuôn mặt cô là sự khẳng định dành cho anh, tất cả những suy nghĩ gần đây về cô đều biến thành sức mạnh của anh, để anh đánh vào vách thịt non mềm của cô lúc êm ái lúc lại như mưa gió vần vũ.
Những tiếng 𝓇·ê·𝐧 r·ỉ của cô từ dài đến ngắn, hết tiếng này đến tiếng khác, những câu chữ lung tung không rõ nghĩa.
𝐐ⓤ·𝒶·𝓃 𝐡·ệ kiểu đứng thì không thể vào sâu được, anh bước về phòng, k_𝒽𝖔_á_ⓘ 𝐜ả_𝐦 mãnh liệt ập đến não bộ của Diệp Sơ Thần, 𝖒●ô●𝖓●🌀 cô bị ép vào lòng bàn tay anh, cô 🎋*ẹ*𝖕 🌜*𝒽ặ*т hai chân quanh người anh, rê*𝓃 г*ỉ: "A~ Chồng... Tuyệt vời quá... Em sắp tới rồi... A... A..."
Tần Mộ Đông ném cô 𝖑ê-n 🌀-𝒾ư-ờⓝ-𝐠, gậy th*t của anh 𝖗ú*𝐭 𝖗*𝐚 chỉ có vài giây mà cô đã nóng lòng muốn tìm đến môi anh, quấn chặt lấy anh, mật dịch từ trong hang động của cô tràn ra, anh dễ dàng đ*ư*🔼 𝐯*à*🅾️ trong, nhìn dáng vẻ háo hức của cô, anh 𝖍ô-𝐧 má cô trêu chọc: "Em thích bị anh ức 𝒽*1*ế*🅿️ à?"
Cô ♓ô*ռ lên môi anh, h·ô·n lên đôi mắt anh, đáy mắt lộ ra tình yêu vô tận: "Em thích lắm, Tần Mộ Đông, em thật sự yêu anh."
Anh nhẹ nhàng đẩy cô ra, hàng chân mày trở nên dịu dàng hơn: "Ừ, anh cũng yêu em."
Diệp Sở Thần ⓢℹ️*ế*𝖙 🌜*♓*ặ*𝐭 cánh tay anh, giọng điệu nũng nịu: "Em muốn làm từ đằng sau, làm mạnh vào, sâu vào."
Tần Mộ Đông biết cô không thích kiểu doggy cho lắm, một phần vì quá sâu, một phần vì thích nhìn anh, cô chỉ chọn kiểu doggy khi muốn tìm kiếm kíⓒ_𝐡 t𝒽í_𝐜_𝐡 tình dục.
Tình yêu xuất phát từ trái tim, tình dục bắt đầu từ tình yêu.
Cô chậm rãi xoay người, anh đỡ lấy món đồ to khủng đó đẩy vào trong khe hẹp, nhấc ɱô.ռ.ⓖ lên, vỗ ɱô*ⓝ*ɢ hai cái, khiêu khích nói: "Không phải anh thích em nằm xuống cho anh ↪️ắ·m ☑️·à·ⓞ như một bé chó à?"
Tần Mộ Đông đâ*𝐦 về phía trước, đâ_ⓜ mạnh, dùng hai tay nhéo nhéo nụ hoa trên 𝓃-ℊ-ự-𝐜 cô, ✝️𝖍.ở h.ổ.ռ 𝐡.ể.ռ: "Em hứng tình rồi?"
Đã lâu không 🍳*⛎*𝒶*п ♓*ệ khiến Diệp Sơ Thần hưng phấn nói: "Ưm... A... Không phải anh thích "chó mẹ" hứng tình à? Còn ra vẻ đạo mạo, trước mặt thì là quân nhân nghiêm trang, sau lưng thì làm lính ↪️.ư.ỡ.ⓝ.ℊ bứ.𝐜 thiếu nữ."
Cô vặn vẹo qua lại, nâng 𝐦●ôⓝ●ℊ lên để đón nhận cú va chạm của Tần Mộ Đông, tiếng bạch bạch bạch kết hợp cùng hơi 𝐭𝖍●ở ♓●ổ●𝖓 𝖍ể●ⓝ của anh nghe vô cùng tuyệt vời.
Càng yêu anh, cô càng tiết ra nhiều mật dịch.
Vách thịt tràn ngập mật dịch khi ra vào, chảy xuống đùi và thấm ra ga trải giường, bắn tung tóe vào vùng tiếp giáp của anh, khiến lớp lông tơ của anh ướt đẫm.
Anh nhéo đỉnh tuyết hoa của cô, ♓_ô_𝖓 lên tấm lưng ướt đẫm mồ hôi của cô: "Anh muốn ngày nào cũng được ôm em, làm em, làm tới khi nào em phải bật ra tiếng nói chuyện lung tung mơ màng."
Những cú thúc của anh đột nhiên trở nên nhanh và dữ dội, động tác của tay anh khi nặng nề khi thì nhẹ nhàng, cô dùng hai tay vò tấm ga trải giường, †●♓●ở ♓ổ●𝓃 ♓●ể●ռ: "A~ Ưm... Chơi em đi~ Nhanh... Chơi 𝐜♓_ế_𝖙 em đi... Em sắp tới rồi... Tần Mộ Đông... Tần Mộ Đông... Em yêu anh... Nhanh... 𝒞_ắ_Ⓜ️ 𝐯à_🔴 em... Thúc vào..."
Cô ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, cơ thể căng cứng, âm đ*o co thắt khiến cột sống của anh tê dại, phần dưới cơ thể bị thúc mạnh, Diệp Sơ Thần cảm thấy mình cứ như một chiếc thuyền nhỏ giữa sóng, có thể bị hất xuống đất bất cứ lúc nào vậy.
Tần Mộ Đông lật người cô, nhanh chóng đưa vật nam tính của anh vào, cơ thể cô run lên vì 𝖈ự·ⓒ 🎋𝒽⭕·á·1, cô dùng tay ôm lấy cổ anh, anh cúi đầu mú_т môi cô, ⓗô*n Ⓜ️ô*ï mang đến cho cô 𝐤-♓-ο-á-ı ↪️-ả-〽️ cực đỉnh. Cô cong người, 𝐤●ẹ●ⓟ 𝐜●𝐡●ặ●† hai chân quanh thắt lưng anh rồi bất chợt thả lỏng, ngay sau đó anh nhận thấy một cảm giác ẩm ướt.
Dòng nước ấm áp tưới xuống quy đầu κí↪️-♓ †-♓í🌜-♓ ԁụ·🌜 ⓥọ·ռ·𝐠 dã thú của anh, khiến anh hưng phấn, Diệp Sơ Thần nghiêng đầu nhắm mắt lại, mái tóc rối bù vương vãi trên ga trải giường, mang tới cho anh một cảm nhận về nét đẹp cực kỳ khó tả.
Vật nam tính cứng ngắc của anh đang từ từ đưa đẩy vào trong cơ thể cô, anh ⓜ·ú·𝐭 đỉnh nhũ hoa của cô, dùng hai tay ✅.⛎.ố.𝐭 ☑️.ⓔ vòng eo ⓜ_ề_〽️ ⓜạ_i của cô, gậy th*t 𝖈ắ.ⓜ ѵà.ο vách thịt mềm bên trong thật mạnh, cô không kiềm được bèn ôm lấy đầu anh năn nỉ: "A... Đừng trêu em nữa... Chồng... Hình như em tới nữa rồi... A..."
"Kết h●ô●n đi." Tần Mộ Đông chìm trong ◗.ụ.c ✔️ọ.ռ.🌀 nồng cháy, anh nửa quỳ bắt lấy hai chân cô, ⓒ_ắ_𝖒 ✅à_⭕ hoa huy*t cô thật kịch liệt.
Diệp Sở Thần ôm lấy Tần Mộ Đông, trong lòng mơ hồ, hai mắt cô khẽ híp lại, cô ôm anh thật chặt, khuôn mặt đỏ bừng tràn đầy hưng phấn, hét lên: "A~ Tần Mộ Đông~ Nhanh lên~ Nhanh lên~ Em thấy 𝖘ư*ớ𝓃*g lắm... Chồng ơi... Anh gọi em một tiếng vợ có được không?"
Cô đã từng một lần nằm trên ga trải giường, giữa lúc anh đang điên cuồng vì ◗ụ*ⓒ ✌️*ọп*ℊ mà 🎋ẹ_p ⓒ_♓ặ_т anh, ép anh gọi mình là vợ, lần nào anh cũng trả lời cô vô cùng rành mạch: Ngày mà báo cáo kết 𝖍ô-п của anh được giao lên trên thì anh sẽ mở miệng gọi cô.
"Ưm... Chồng... Em muốn gả cho anh... Em muốn ngày ngày được anh ⓒ.ắ.ⓜ ѵ.à.🅾️ em... Em muốn được anh yêu em... A... Em bị anh chơi 𝒸●♓●ế●✞ rồi... Anh tuyệt quá..." Cô hét lên đầy phấn khích.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net
Tần Mộ Đông dùng lòng bàn tay nhào nặn bộ ռ·ɢự·𝖈 ⓜ-ề-m ⓜ-ạ-ℹ️ của cô, mỗi cú va chạm đều xuyên sâu vào cửa huyệt nhỏ của cô, xoay tròn ⓒ·ọ 🔀·á·t vào hoa tâm của cô.
Cô ôm chặt lấy anh, cặp Ⓜ️*ô*n*ɢ hồng hào đón nhận mọi tác động của anh, cô ra sức s●iế●🌴 𝒸●𝐡ặ●✞ gậy th*t, hai chân cô quấn chặt quanh eo anh.
Anh muốn 𝐱-ⓤ-ấ-𝖙 ✞-1ռ-h nên muốn гú_✞ 𝐫_ⓐ, nhưng cô muốn đạt 🌜ự-𝒸 🎋-♓-0-á-ℹ️ nên ôm chặt anh hét lên: "Không~ Không~ Mau xuất vào trong... Bắn vào trong... Em muốn sinh con cho anh~ A... gậy th*t to của anh làm em ⓢ-ướ-ռ-g quá."
𝐓𝒾ⓝ*𝒽 ⓓ*ịⓒ*♓ từ quy đầu bắn ra phóng thẳng vào vách thịt ⓜ_ề_Ⓜ️ 〽️_ạ_𝖎, cơ thể cô mềm nhũn ra, anh khẽ nhắm mắt lại, †·♓·ở 𝒽·ổ·ռ ♓ể·𝓃 ♓ô●п l.ê.ռ đỉ.𝓃.𝒽 nhũ hoa của cô, tận hưởng dư vị của c·ự·↪️ 🎋𝖍·🅾️·á·ℹ️.
"Gả cho anh nhé, Diệp Sơ Thần." Anh nắm tay cô trong tay mình, nhíu mày cúi đầu, hổn hển: "Vợ à."
Diệp Sơ Thần không biết là do ảnh hưởng của 𝖈.ự.↪️ k.♓.𝐨.á.𝐢 khi ⓛ*ê*п đỉ*ⓝ*𝒽 mà rơi nước mắt, hay là bị anh cảm động rơi nước mắt, cô †.♓.ở ⓗ.ổ.𝓃 ♓ể.n: "Làm gì có ai cầu 𝖍ô·n trong lúc 🦵à_ⓜ 𝖙_ì_n_ⓗ chứ?"
Anh lấy hộp nhẫn từ trong chiếc quần quân đội cạnh giường ra, đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của cô, h_ô_ռ lên mu bàn tay cô rồi thở nhẹ: "Kết 𝖍ô·𝐧 đi, anh chờ ngày này đã lâu rồi."
Cô trìu mến nhìn vào mắt anh, dùng ngón tay vẽ vòng tròn trên lưng anh, nhẹ giọng nói: "Tần Mộ Đông, anh gọi em là vợ lần nữa, em sẽ..."
Cô còn chưa kịp nói mấy chữ "kết 𝖍ô●𝓃 với anh", đôi môi thanh tú của cô đã bị nụ 𝖍.ô.𝖓 nồng nàn của anh chặn lại, sau nụ hô●n●, anh thì thầm vào tai cô: "Nói vậy là quyết định rồi nhé, anh đã nộp báo cáo kết ♓ô_𝓃 rồi."
*
Diệp Sơ Thần vốn là đến để trốn khỏi việc hối thúc kết hô.ⓝ., nhưng không ngờ mình một phút nóng nảy đã đăng ký kết ♓●ô●𝐧 với Tần Mộ Đông.
Nỗi sợ hãi về 𝖍*ô*ռ nhân gì gì đó ngay lập tức bị lãng quên.
Lâm Đông Thăng nhìn thấy ảnh giấy đăng ký kết 𝒽ô●ⓝ của cô trên WeiBo thì gửi tin nhắn chúc mừng cô.
Tần Mộ Đông liếc nhìn màn hình, sau đó nhìn Diệp Sơ Thần đang ôn tập, thản nhiên trả lời: Tôi là Tần Mộ Đông, cảm ơn lời chúc phúc của cậu.
Lâm Đông Thăng nắm chặt tay bạn gái bên cạnh, nhét điện thoại lại vào túi, hướng về phía ánh nắng, mỉm cười.
Cậu ấy thật sự cảm thấy nhẹ nhõm.
Có thể người đứng bên cạnh cậu ấy không phải là người cậu ấy yêu thương nhất trong cuộc đời, có thể cậu ấy sẽ không còn cảm nhận được cảm giác nhịp tim đập thình thịch của tuổi trẻ nữa, cũng có thể không còn cảm giác mong đợi mà cậu ấy hằng khao khát, nhưng tất cả những điều tốt đẹp mà cậu ấy trải qua dường như đã in sâu vào tâm trí cậu ấy. Cô gái bên cạnh đã mang đến cho Lâm Đông Thăng niềm vui mà trước đây cậu ấy chưa từng trải qua với Diệp Sơ Thần, Lâm Đông Thăng không biết đó chỉ là thích hay là tình yêu.
Lâm Đông Thăng biết từ giờ trở đi, khi Diệp Sơ Thần cần, cậu ấy sẽ không cần phải xuất hiện nữa, và cô cũng sẽ không cần cậu ấy nữa.
Lúc cô gái bên cạnh cần và cậu ấy xuất hiện đúng lúc mới là điều đúng đắn, đây là trách nhiệm và tình yêu.
*
Diệp Sơ Thần nhìn thấy Tần Mộ Đông trả lời tin nhắn của Lâm Đông Thăng khi họ đang ăn tối ở bên ngoài, cô nắm tay anh, cực kỳ xúc động: "Chồng ơi, em yêu anh nhiều lắm."
Tần Mộ Đông thờ ơ liếc nhìn điện thoại, bình tĩnh gắp một miếng cá bỏ vào bát: "Ăn đi."
Anh không thể chịu nổi ánh mắt của cô, nó đủ để khiến anh bất cứ lúc nào cũng có thể hành động đầy thú tính.
"Em muốn anh đú.✞ cho em." Cô hếch cằm lên rồi mở miệng.
"Diệp Sơ Thần, ăn cơm cho đàng hoàng." Anh nói một cách đường hoàng.
Cô vẫn há to miệng, tự tin nói: "Lại tính nhắc ăn không nói ngủ không nói hả? Em cứ nói đấy, anh làm gì được em?"
Tần Mộ Đông nhìn thấy quảng cáo phim qua cửa kính, nhớ lại lần đầu gặp nhau, kiến thức về tình dục của cô còn ít, đôi mắt khát khao của cô khiến anh mỗi đêm đều cảm thấy khó chịu, người anh em bên dưới đau nhức.
"Em muốn đi xem phim không?" Anh hỏi.
Diệp Sơ Thần còn nhớ lần đầu tiên cô đến rạp chiếu phim với anh, cô chọn ngồi trong góc, nhân cơ hội chạm vào anh mà trêu chọc, gậy th*t ռóռ●ℊ 𝐛ỏ●ռ●𝐠 của anh trở nên cứng ngắc trong lòng bàn tay cô. Sao cô có thể trơ tráo đến thế nhỉ, đề xuất ý tưởng này vào thời điểm đó.
Quả nhiên, nghé con mới sinh không sợ hổ.
Cô lắc đầu: "Không có phim hay đâu, anh cũng không thích xem những thứ nhàm chán như vậy mà."
Tần Mộ Đông nhặt sạch vi cá mập, đú*t vào miệng cô, cô cố ý cắn thìa không buông, cuối cùng mập mờ 𝖑*𝖎ế*ⓜ chiếc thìa, thỉnh thoảng nhìn xuống: "Thật sự muốn đi sao?"
Tần Mộ Đông dùng chiếc thìa cô từng ăn cá để múc canh, cử chỉ t𝐡â-ռ 〽️ậ-ⓣ khiến vành tai cô hơi nóng lên khi nghe anh nói: "Anh đã đặt vé rồi."
Diệp Sơ Thần và Tần Mộ Đông xem phim xong thì quay về, vừa vào xe Tần Mộ Đông đã ôm chặt cô trong lòng, không ngừng dùng hai tay ✅*⛎ố*т ⓥ*𝑒 cơ thể cô, một tay xoa xoa 𝐧🌀ự.𝖈 cô, tay kia đưa xuống dưới váy cô sờ nắn mép đùi của cô.
Cô đáp lại nụ hô●ⓝ của anh một cách say đắm, 〽️_ú_ⓣ mát đầu lưỡi anh đang đ●ư●@ ⓥ●à●0 miệng mình.
Trong xe yên tĩnh hai người h*ô*n nhau thật sâu, lưỡi đan vào nhau, hơi thở chồng chéo. Hai người ôm chặt lấy nhau, anh đẩy quần lót của cô sang một bên, đưa ngón tay vào, cọ vào mép khe hở, dùng ngón tay xoa bóp hạt đậu của cô. Cô ✞*ⓗ*ở 𝖍ổ*ⓝ 𝖍*ể*𝓃, đẩy anh ra, anh rời khỏi môi cô, hơi thở nóng hổi của anh phả vào mặt cô.
Chất dịch tình yêu của cô dính vào ngón tay anh, đọng lại giữa hạt đậu và hai mảnh thịt trai, cơ thể cô vặn vẹo không ngừng, mật dịch từ vách thịt chảy ra ngày càng nhiều.
Anh cười khúc khích: "Vợ à, em còn nhớ lúc đầu em đã hành hạ anh như thế nào không?"
Ngón tay anh xoa bóp hạt đậu của cô lúc mạnh lúc nhẹ, cô vặn vẹo cơ thể, khao khát được ❌â●Ⓜ️ п●𝐡ậ●🅿️, d*ụ*↪️ ☑️*ọ𝓃*ɢ tràn ngập trong mắt cô: "Lần đầu xem phim, em thật sự muốn anh vào bên trong à?"
Xét thấy trong gara ngầm đều có camera giá*𝐦 s*á*т, Tần Mộ Đông không muốn "yêu" cô ở trong xe. Anh đè cô xuống, 𝐡●ô●𝖓 thật mạnh, vật nam tính giữa đũng quần cứng không chịu nổi, anh buông cô ra: "Ra ngoài đùa nghịch thì kiểu gì cũng phải trả giá."
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net
Lộ trình hai mươi phút thì bây giờ mười phút đã đến nơi.
Diệp Sơ Thần còn chưa đứng vững đã bị Tần Mộ Đông bế lên, vừa bước vào phòng anh đã ép cô lên cửa, dang rộng hai chân, vùi đầu vào giữa hai chân cô, cách lớp quần lót nhẹ nhàng 👢_❗_ế_m ướt quần lót của cô, đôi chân dán sát cửa của cô bị tách rộng, một cảm giác ⓚíc*𝒽 †*♓*íⓒ*♓ khó tả khiến cô c·ọ ⓧ·á·ⓣ vách thịt của mình vào mặt người đàn ông.
"Mộ Đông~ Chồng~ Ưm... A..."
Tần Mộ Đông đứng thẳng dậy, bế cô ném lên ghế sofa, nhanh chóng 𝖈ở_𝖎 ⓠ_ⓤầ_ռ lót của cô ra, dùng môi hô*n lên vùng kín của cô.
Cô 𝐫𝐮●𝐧 г●ẩ●🍸, cong eo, ôm đầu anh, ngắt quãng nói: "Sao anh đột nhiên lại thế này? Em... A... A..."
Tần Mộ Đông thè lưỡi 👢.𝐢.ế.ɱ ɱú●✞ hạt đậu của cô, Ⓜ️-ú-т một cách mãnh liệt, 𝒹_ụ_c 𝐯ọռ_ɢ dâng trào, anh cắn vào hạt đậu nhỏ của cô, lưỡi khuấy động trong vách thịt non mịn, cô hưng phấn ôm đầu anh, háo hức muốn t_♓â_〽️ ռ_♓_ậ_p sâu hơn. Anh đẩy lưỡi anh vào bên trong, sâu trong hoa huy*t tưởng chừng trở nên điên cuồng, k-𝖍𝑜á-ⓘ cả-𝖒 như bị điện giật tràn vào người, ⓓ-ụ-𝖈 𝖛ọn-g trong mắt cô là sự kí↪️-𝒽 t-𝖍-í-c-♓ đối với Tần Mộ Đông.
Áo anh chưa cởi nhưng quần đã cởi xong, cầm "hung khí 𝐠·ℹ️ế·𝐭 người" cọ sát vào cửa hoa huy*t ẩm ướt, anh 𝖒_ú_𝖙 đỉnh nhũ hoa cô cho đến khi chúng se cứng lại, cô nhìn anh bằng ánh mắt ⓠ⛎🍸ế_𝓃 𝖗_ũ, đầu lưỡi chủ động тh.â.ɱ ռ𝒽.ậ.𝐩 vào khoang miệng anh, không hề để ý đến mùi vị trong miệng anh, cô nói một cách nũng nịu: "Trông anh như một con chó đực đang động dục vậy."
Anh dùng lực đè lên eo cô, ✖️●â●ɱ 𝓃𝖍●ậ●𝐩 một cách thô bạo, cảm giác thỏa mãn trọn vẹn cũng tràn ngập trong lòng cô.
"A... Chồng..."
Anh ấn vào cơ thể cô, mỗi cú thúc đều chạm vào sâu trong hoa tâm của cô, cơ thể cô không khỏi 𝐫⛎-𝓃 г-ẩ-🍸, ɢ-𝐢🅰️-🔴 𝖍-ợ-p đột ngột gây nên 🎋í.𝖈.♓ 𝖙♓í.🌜.ⓗ dữ dội, cơn 𝒸●ự●↪️ κ●h𝐨●á●ℹ️ của cô đến rất nhanh và dữ dội, làm ướt nhẹp chiếc ghế sofa.
Tần Mộ Đông bế cô đi vào phòng ngủ, mỗi lần đi lại cố ý nâng ⓜ·ô·𝐧·🌀 cô lên rồi hạ xuống, hoa huy*t xoắn xiết của cô không chịu nổi sự 𝐭𝖗·🔼 т·ấ·n của anh, cô rơi nước mắt van xin anh, dù khóc nức nở nhưng không hề muốn dừng buổi ⅼ●à●𝖒 🌴ìռ●𝒽 này.
Anh đặt cô vào cạnh giường, 𝐡ô·n đáp lại cô rồi thì thầm: "Vợ ơi, anh cũng yêu em nhiều lắm."
hoa huy*t đã lên đến đỉnh mấy lần của cô đón nhận sự va chạm dữ dội, lực đẩy vừa nhanh vừa mạnh, 𝐧ɢự●𝒸 cô lắc lư lên xuống trong những động tác bạo lực của anh, cặp ⓜ·ô·ⓝ·🌀 trắng nõn bị tát đỏ tấy, cô ⓣ●h●ở ♓ổ●n 𝖍●ể●𝖓 𝐫_ê_n г_ỉ: "A~ Tần Mộ Đông... Đồ khốn kiếp... Ah... Em tê quá... Thích quá... Em sắp 🌜♓·ế·ⓣ rồi... A..."
Quy đầu bị âm đ*o hút chặt, anh không khống chế được bản thân, sau mấy trăm cú thúc thì đã ❌𝐮*ấ*t ✝️ℹ️𝓃*♓.
Cô nằm yếu ớt trên giường, mật dịch hòa lẫn với ✞*𝐢п*𝖍 ◗ị*c*ⓗ chảy xuống mép đùi, thậm chí cô còn không có sức để cử động ngón tay.
Cô nhớ lại phán đoán lúc ban đầu của mình, ♓ⓐ●ɱ Ⓜ️●⛎●ố●ⓝ tình dục của quân nhân rất mạnh, hóa ra điều đó là sự thật.
*
Tất cả mọi thứ đều có hai mặt.
Trong thời gian trăng mật, Diệp Sơ Thần tận hưởng niềm vui tình dục cả ngày lẫn đêm, nhưng tác động tiêu cực của nó đối với Diệp Sơ Thần đó là cô đã mang thai.
Khi "bà dì" trì hoãn hai mươi ngày không xuất hiện, cô lo lắng lấy que thử thai ra để thử, cô thử đủ bốn nhãn hiệu, sau khi lấy que thử thai ra xong, cô tức giận gọi điện cho Tần Mộ Đông.
"Tần Mộ Đông, trước đó anh đã tính chuẩn kỳ rụng trứng của em, cho nên ngày nào cũng làm, làm, làm, đúng không!?"
Người trả lời điện thoại không phải Tần Mộ Đông mà là Tô Hạo, anh ta ho khan che giấu sự xấu hổ: "Ừm... Tôi là Tô Hạo, vừa rồi anh Tần có việc phải làm, tôi nhìn thấy điện thoại là của chị dâu, sợ chị có chuyện gì gấp tìm anh ấy cho nên tôi mới nghe máy."
Tần Mộ Đông tới, Tô Hạo đưa điện thoại ra.
"Sao vậy?" Giọng nói ôn hòa làm Tô Hạo giật mình, mẹ nó, đây là người đàn ông mới vừa rồi còn đang nổi lửa giận đây sao??
Diệp Sơ Thần cúp điện thoại, tức giận ơi là tức giận, làm mình có thai thì thôi đi, bây giờ tất cả mọi người còn biết hết chuyện cô và Tần Mộ Đông đã làm, đúng là mất mặt 🌜♓_ế_t đi được.
Tần Mộ Đông quay lại nhìn Tô Hạo, anh ta mạnh dạn vỗ vỗ vai Tần Mộ Đông: "Vợ anh nói vào kỳ rụng trứng của chị ấy, hai người cứ làm, làm, làm sau đó..."
Tần Mộ Đông lạnh lùng nhìn lại, Tô Hạo không có ý định im miệng bèn giả vờ không thấy gì hết: "Sau đó~ Em nghĩ bây giờ anh vẫn nên nhanh chóng xin nghỉ phép về nhà đi. Nếu không là anh mất cả chì lẫn chài đó~"
Cùng lúc đó, Tần Mộ Đông nhận được tin nhắn của Diệp Sơ Thần: Tần Mộ Đông, làm em mang thai rồi, anh thấy vui chưa hả.
Tần Mộ Đông nhịn không được nở nụ cười, Tô Hạo lắc đầu.
*
Khi Tần Mộ Đông về đến nhà, Diệp Sơ Thần đang ra ngoài, anh cầm báo cáo xét nghiệm của bệnh viện lên xem, cô đã mang thai, sự nghiệp còn chưa thăng tiến thì đã có thai.
Khi Tần Mộ Đông tìm thấy cô, cô đang ngồi trên ghế đẩu trong khu tập thể chơi với chó con, anh bước tới ôm cô, nhưng cả hai đều không nói chuyện.
Tay anh đặt lên chiếc bụng phẳng lì của cô, cô vỗ tay anh một cái, thì thầm: "Anh sắp được làm bố rồi."
Tần Mộ Đông ♓ô*𝓃 cô, môi anh áp vào môi cô, hơi thở quen thuộc đọng lại trên chóp mũi, cô tham lam hít vào, anh hô.𝐧 lên má cô, giọng nói rất nhẹ nhàng: "Ừ, em sắp làm mẹ rồi."
Sau đó Diệp Sơ Thần nghĩ, việc có con không thể nói là nhất thời xúc động, nhưng cũng không nằm trong kế hoạch. Sự xuất hiện đột ngột của đứa trẻ khiến cô vui hơn, mang thai đứa con của Tần Mộ Đông, cho dù có thay đổi vóc dáng, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến sự thăng tiến của cô, cô cũng sẵn sàng trải qua.
Có lẽ là bởi vì Tần Mộ Đông xứng đáng với sự hy sinh này của cô.
- Kết thúc-
← Ch. 48 | Ch. 50 (c) → |