← Ch.17 | Ch.19 → |
Thời gian sau đó, e và bé vẫn cứ trao cho nhau những tình cảm trong sáng của tuổi học trò.. những nụ cười ấm áp, những ánh mắt chan chứa.. tuy nhiên như các bác đã biết, bé vẫn rất sợ mẹ, nên chuyện đi chơi thường xuyên với nhau là điều khó khăn.. thế nên 2 đứa bắt đầu biết nói dối để được đi với nhau nhiều hơn.. đấy là bé, còn em.. em cũng nói dối mẹ nhiều hơn, không phải nói dối để đi chơi.. mà là để xin thêm tiền học phí.. bla.. bla.. (không nói thì các bác cũng hiểu nhé.. học sinh mà)
Vẫn là con đường quen thuộc, 2 bên là những rừng cây xanh ngát...hình như nơi đây cũng đã quá quen thuộc với hình ảnh của 2 đứa học sinh đạp xe vui vẻ bên nhau.. tiếng suối chảy như hòa cùng tiếng cười của bé.. và nơi đây chính là nơi chứa nhiều kỷ niệm của em và bé nhất.. cho đến tận bih, cứ mỗi hè vào trong đây tắm.. đi qua những kỷ niệm cũ làm em lại nhớ những giây phút bình yên nhất đấy..................
-Anh! Đang ngồi trên bãi cỏ (mà có chap e đã kể rồi đấy)
-Ơi..
-A mà làm j có lỗi với em thì em sẽ không tha cho anh đâu
-tự dưng e nói cái j đấy hả.. a ko làm j có lỗi với e mà
-nhớ đấy, không thì đừng có trách..
-À, sắp 20-11 rồi, lớp a tập đến đâu rồi.. lớp em gần xong rồi..
-uhm a cũng không để ý.. a có tập đâu.. hình như chúng nó định hát bài Tạm biệt(của Qvinh đấy ạ).. lớp 12 rồi mà
-thế ạ.. uhm bài đó cũng hay..
-à, múa cho a xem đi..
-còn lâu nhé.. bé lè lè cái lưỡi..
-múa đi rùi a cho e cái nè..
-cho cái j đưa em xem đã..
-không! Múa đi thì cho xem..
-nhưng mà ngại lắm.. hic
-có mỗi anh, làm j có ai mà ngại.. nhanh lên xem nào..
Ngần ngừ 1 lúc, bé vẫn ngồi, có lẽ ngại thật.. nên bé chỉ ngồi.. 2 tay đưa lên múa những động tác bé tập.. xòe cánh nè, giơ 2 tay lên quay quay, .. xin lỗi các bác e cũng dốt tả nên ko biết những cái động tác thế nên viết ntn, nhưng tay bé rất dẻo nhé.. khéo cực đây rồi bé quay sang nhìn em mỉm cười...-khi nào diễn thì a đi xem là được mà.. chứ ở đây em chả biết múa ntn đâu..
Tỏ vẻ mặt không hài lòng.. em khẽ vờ thở dài:-uhm thôi đc rùi..
-thôi mà.. khi nào e diễn thì a xem.. xong bé kéo tay e lại sát gần.. tựa đầu vào vai em, khẽ hát::X:X:X:X
Sẽ nhớ mãi nhớ mãi khi chúng ta bên nhau
Cùng nhau vui chơi cùng nhau cất tiếng ca
Hòa nhịp trong tim ta lời yêu thương thắm nồng...... có lẽ bé thích bài này.. :X chứ không có j liên quan đến chuyện tình cảm đâu nhé..
-Hay không anh?
-hay mà.. e hát cho a nghe nữa đi.. (thực ra là ko hay lắm)
-ko, cho a nghe thế thôi..
-kẹt xỉ thế.. cho e nè.. nói xong em lấy trong túi cái kẹo mút đưa cho bé.. bé lại mỉm cười.. ui xinh dã man (viết xong đoạn này phải mang ảnh của bé ra để ngắm khuân mặt thiên thần ấy thêm lần nữa:X)
-đểu ghê.. có cái kẹo mà bih mà chịu bỏ ra.. có a kẹt xỉ ấy:>
-thế ko ăn thì trả anh đây..
-ko trả, cho là mất, hehe..
Khẽ véo nhẹ lên đôi má ửng hồng, e ko nói j.. để mặc thời gian trôi, tận hưởng những giây phút bên bé.. bỗng bé cười.. -kẹo ngon lắm, a ăn không e cho ăn ké nè, thấy a ngồi không nhìn em ăn thấy thương quá.. hehe.. trêu mình mới sợ, nhưng ăn chung kẹo với bé mà.. (các bác đừng có nghĩ là bẩn, lúc có người yêu thì như thế cũng sướng lắm đấy) rồi bé đưa kẹo trước mặt em..
E ko nói j, cười cười, mở cái miệng to hết cỡ để đón lấy cái kẹo của bé.. thì bị bé rút kẹo lại ko cho ăn nữa..
-Há Há
Cay cú lắm nhưng ko làm được j.. e dỗi luôn.. quay mặt ko thèm nói ji cả.. dám chơi mình.. hic
-Này, thôi mà, người ta trêu tí mà đã dỗi à.. kẹo này.. ăn đi.. ăn chung với em đi:X
-ko cần.. ko thèm..
-thôi mà, đừng giận em mà.. con trai j mà động tí đã dỗi thế...
Vẫn im lặng ko nói j, để kệ cho bé nịnh e chán chê.. xong em quay ra bảo mỗi 1 câu
-bih cho a hun 1 cái thì hết dỗi
-thế a cứ dỗi tiếp đi, ko cho a hun nữa đâu
Sặc, sao lại bướng thế chứ.... ko cho mình hôn.. nhưng kệ, lúc đấy tự dưng em bản lĩnh men lỳ lắm nhá.. quay mặt bé lại, lấy tay rút cái kẹo trong miệng bé ra.. bé vẫn ngồi im cho em làm đôi mắt tròn xoe như vừa ngạc nhiên nhưng cũng đang đợi chờ:X.. khẽ nâng cằm bé lên, nhắm mắt lại.. từ từ đưa môi e chạm vào môi bé...và không làm e thất vọng, bé cũng hôn em lại.. ngọt ngào và tưởng như không thể dứt ra được.. ban đầu chỉ là môi chạm môi.. nhưng dần dà em đưa 2 tay ra sau lưng, ghì sát bé lại (để ko bị bé đẩy ra).......... Và đó ko phải nụ hôn đầu tiên.. nhưng đó là nụ hôn lãng mạn nhất mà em từng trải qua
.
.
. tít.. tít.. tít........... 1 new..
-Mai 20-11, mẹ em cũng đi sớm nên mai a qua đón e lên trường nhé...đứng xa xa nhà em ra đấy..
-ùa a nhớ rùi.. chúc bé yêu ngày mai diễn thật tốt nha..
-vâng..
Và ngày 20-11 năm đó cũng lại là 1 kỷ niệm đáng nhớ nữa... lại là mẹ bé và xuất hiện thêm đám chim lợn
← Ch. 17 | Ch. 19 → |