Nha hoàn thông phòng của thiếu gia (14) (2)
← Ch.26 | Ch.28 → |
Edit: Phạm Mai
Beta: Linxu
"Không được, Tử Giác không được.... A a...." Cố Minh Nguyệt thật vất vả nhổ côn th*t trong miệng ra, mặt đỏ lên quay đầu khẩn trương nhìn nam nhân đang khinh nhờn tiểu huyệt và cúc hoa của mình. Mộ Cẩn Du không bị lay động, ngày càng táo tợn 🔀â*ⓜ 𝓃*♓*ậ*🅿️ ngón tay vào, khuấy động trong đó, ngay sau đó lưỡi to dán sát vào vách tường thịt phác thảo hình dáng đầu ngón tay. Chỉ thấy mỹ nhân bị làm tới mức chỉ bạc trong miệng cũng chảy ra ngoài, ⓣ.♓.â.𝐧 ⓣ.ⓗ.ể kéo chặt vô ý thức hét lên một tiếng, trong nháy mắt cao triều quét thổi toàn thân, dưới thân như không khống chế được làm ướt nửa khuôn mặt như được điêu khắc của nam nhân.
Cao triều đi qua Cố Minh Nguyệt cảm thấy ✞𝐡-â-п 𝐭-♓-ể bay bổng ấm áp dễ chịu cực kỳ thoải mái, nhưng nàng vẫn cảm thấy nơi nào đó còn chưa đủ, cái miệng nhỏ nhắn phía dưới kia vẫn đói khát như cũ kêu gão muốn bị tính khí của nam nhân ⓗц.ⓝ.g ♓ă𝐧.g nhét đầy, muốn được đ-â-m chặt no nê không lộ một khe hở, nói tóm lại là muốn bị đâ.Ⓜ️ chọc xuyên thấu nặng nề vào tận cùng, mạnh mẽ chơi đùa.
Nam nhân thật cứ như biết được suy nghĩ ý muốn của nàng vậy, điều chỉnh tư thế để cho nàng quỳ ở trên giường, ôm trọn đôi vú tròn trịa đang rủ xuống trên đệm gấm, nụ hoa căng cứng như hòn đá nhỏ, bị vải vóc ma sát mang đến từng trận ⓚ♓*🔴á*i 𝐜*ả*ⓜ, hai chân vừa dài vừa trắng khép lại, không ngừng ma sát, 𝖒●ô𝐧●ℊ nhỏ khẽ lay động chờ đợi nhục bổng 𝐜ắ·ⓜ ☑️à·0.
Mộ Cẩn Du có ý xấu dùng dương cụ nóng ấm nhẹ nhàng c.ọ 𝖝á.𝐭 ở miệng tiểu huyệt của tiểu mỹ nhân, mê hoặc nói: "Muốn gì hả, tới, nói cho ta biết." Nói xong nhẹ đâ_𝐦 ν_à_o tiểu huyệt, vừa mới tiến vào đã bị cái miệng nhỏ nhắn mở rộng chặt chẽ ngậm lấy, trụ cột sinh sản lại trướng lớn một vòng.
Cố Minh Nguyệt ↪️●ắ●𝓃 〽️●ô●𝖎, một tầng mô hôi dính ướt tóc mai, ánh mắt 𝐦·ôn·ℊ lung thầm nghĩ từ lúc nào mà nam nhân này tự chủ giỏi như vậy, trước kia lần nào cũng nôn nóng đ·â·𝖒 ☑️·à·0, không biết trong vòng nửa năm nam nhân này đã sớm luyện được một bộ nhẫn công, hiện nay rốt cục cũng có thể đền bù như mong muốn, phải thu được tâm ý của mình một lần mới có thể bỏ qua.
"Tử Giác, 𝒸●ắ●ⓜ ☑️à●ⓞ... A.... Tiểu huyệt thật là ngứa ngáy... Tử Giác...." Mỹ nhân lắc lắc cặp ⓜ_ôn_𝖌 vểnh, vừa nói lời nam nhân muốn nghe, làm bộ muốn bao trùm lên côn th*t. Ⓣ𝖍â●n †h●ể Mộ Cẩn Du cũng không nhúc nhích, thuận ý tiểu mỹ nhân đẩy toàn bộ côn th*t vào tiểu huyệt đang ngứa ngáy khó chịu của nàng, sau đó bắt đầu giữ chặt vòng eo 𝐦ề*ⓜ ɱạ*i nhanh chóng đ·â·〽️ mạnh vào.
"Tiểu dâ.m vật... Ta ↪️_ắ_m ✔️_à_0 cho nàng này.... có 💰ướ●𝓃●ɢ không hả?" Sợi tóc nam nhân rối loạn, híp mắt tùy ý rong ruổi trên cơ thể trắng như tuyết của nữ nhân, thỉnh thoảng trong cổ họng là truyền ra vài tiếng rì rầm thoải mái.
"Thật thoải mái... dương v*t to lớn của Tử Giác thật lợi hại.... A a.... Thật có lực.... Ừ a." Hai cánh tay của Cố Minh Nguyệt bị một bàn tay bắt chéo ra sau lưng, bị đ·â·Ⓜ️ tới mức vú ⓡ.u.ռ 𝖗ẩ.𝖞 nhảy loạn, từng trận tiếng nước chảy ào ào phía dưới, âm thanh òm ọp òm ọp phốc phốc xuy xuy vang lẫn với tiếng hai †.𝒽.â.𝐧 𝐭𝐡.ể đánh vào nhau rất 𝒹â-Ⓜ️ mỹ.
"Đáng thương, tiểu huyệt của nàng cao hứng tới mức kêu gọi không ngừng đây này? Ưm... Trong khoảng thời gian này muốn.... Muốn nam nhân tới điên rồi hả!" Thắt lưng hẹp ưỡn mạnh một cái, bụng dưới liều mạng đụng vào hoa huy*t, côn th*t xoay tròn xoa bóp ở hoa tâm, hoa tâm vốn dĩ nhạy cảm, hành động ռ*🌀*hïề*𝐧 ռá*𝐭 không chút gián đoạn của dương cụ làm cho vật nhỏ kêu thất thanh, hận không thể 🌜♓-ế-𝐭 trên thịt vật mệt nhọc kia.
"Muốn.... Thật muốn được Tử Giác đ·â·m ↪️ắ·m ✔️à·ο.... Ừ a... Muốn được.... gậy th*t thật lớn.... A a... Đâ*𝖒 thủng tử cung... Nha... Thật sâu... A a a" Mỹ nhân nhỏ giọng nói ra những lời ◗·â·〽️ đã·𝖓·🌀 phóng túng mà nam nhân yêu thích, tay nhỏ bé lôi kéo bàn tay nam nhân đi xoa bóp vú mình, dùng đầu ngón tay đi bấm nhũ hoa hống hồng cứng rắn kia, sau đó đến giữa hai chân tách mở hoa huy*t, làm cho nam nhân có thể ra vào thuận lợi hơn.
"Nói! Bình thường có tự chơi đùa tiểu ◗·â·𝖒 huyệt của mình không..." Mộ Cẩn Du vừa kéo nụ hoa κ●íⓒ●h т●ⓗ●íⓒ●♓, vừa nói.
"Có... A a... Tự mình chơi đùa... Tử Giác... ưm đ●â●m 𝒸.ⓗ.ế.𝖙 thiếp.... Muốn ↪️ⓗế·✝️ ở dưới thân chàng... A a a a a *** thật mạnh ******" Lời nói 🅓â-ⓜ đãп-ⓖ của mỹ nhân làm cho hai mắt nam nhân đỏ bừng, ấn hai vai mỹ nhân, giống như mãnh thú bắt đầu điên cuồng 𝖈ắ*𝐦 v*à*ο mãnh liệt đong đưa, đầu rồng mạnh mẽ mở ra cửa huyệt, ❌â●𝐦 𝖓●𝐡●ậ●🅿️ vào tử cung mảnh mai, dương v*t to lớn kia làm cho tiểu mỹ nhân lên vô số lần cao triều, phía dưới càng tiết ra nhiều hơn khắp nơi đều là 🅓â●〽️ dịch, tí tách rả rích rơi không ngừng.
"Ưm... Vụt vụt... Đều cho nàng! Đều cho nàng hết!" Nam nhân gầm nhẹ nằm ở trên †·𝐡·â·𝖓 т♓·ể mề*𝐦 𝐦ạ*𝒾 của nữ nhân bắn ra bọt tinh thủy nồng nặc đợt đầu, cảm thụ được tư vị tuyệt vời khi được cái miệng nhỏ nhắn của tiểu huyệt 𝐦ú-† 🌴-𝖎-𝖓-𝒽 d-ị-𝒸-ⓗ. Mỹ nhân dưới thân thật giống như một yêu vật chuyên hút ⓣⓘ𝖓_h 𝖉_ị↪️_♓ của nam nhân, mỗi khi cao triều tử cung lại hạ thấp, cửa vào Ⓜ️·ề·ɱ 𝖒ạ·ℹ️ liều mạng hút quy đầu của nam nhân vào.
Hơn nữa năm mới sảng khoái một lần đối với nam nhân mà nói sao có thể đủ được, cây gậy to cương cứng nóng rực kia cũng chưa từng mềm xuống, hắn cắn vành tai Cố Minh Nguyệt, ◗·ụ ◗·ỗ: "Ngoan, lần này để cho ta vui đùa tận hứng có được không."
Cố Minh Nguyệt biết mấy ngày nay nam nhân cũng nhịn không phải dễ dàng, vì vậy đỏ mặt gật đầu một cái, sau đó liền nhìn nam nhân rút côn th*t ra, dịch thể màu trắng chảy tí tách ướt nhẹp p·𝖍·â·𝖓 𝐭·♓·â·п đứng ngay ngắn trước giường, kéo cặp chân nàng qua rồi nâng cao lên vòng quang thắt lưng, khiến cho mỹ nhân chỉ có bộ phận từ cổ trở lên và cánh tay mới có thể đụng tới giường, còn lại toàn bộ treo ở không trung, động thân một cái lại đi vào.
Nam nhân lâu ngày không ăn mặn một khi được thả ra, Cố Minh Nguyệt phải chịu thội một phen là chuyện không thể thiếu. Cuối cùng nàng cũng bị làm tới mức thần chí không rõ, 𝖙●♓â●ռ ⓣ𝒽●ể chỉ không cầm được mà lên cao triều, cả người ⓡ*ⓤ*𝓃 𝓇ẩ*γ bị côn th*t của nam nhân chận lại đầy đồ vật trong bụng đi ngủ, ngay cả trong mộng cũng giống như bị người ta chuẩn bị xuyên vào, tất cả đều là k-𝒽-οá-𝐢 ↪️-ả-〽️ cuồn cuộn.
Mộ Cẩn Du sớm có dự mưu nên đã cho tôi tớ các sân lui ra, mấy ngày liên tục ở trong phòng hết sức chuyên chú đ·â·𝐦 chọc làm tiểu mỹ nhân, một khắc cũng không ngừng r_ú_𝖙 ⓡ_@ 🌜ắ.ⓜ 𝖛.à.🔴 tiểu huyệt. Nam nhân đã sớm phân phó người hầu chuẩn bị nước tắm mỗi ngày, nếu gọi thì đến. Cơm canh ban ngày cũng được người hầu rón rén đặt ở cửa, để tùy chủ tử mình đi lấy. Vì vậy Cố Minh Nguyệt bị é.🅿️ 𝖇.⛎ộ.🌜 cong lưng nhón chân đứng trên chân to của nam nhân, trong tiểu huyệt bị gậy th*t lớn 𝖈.ắ.〽️ và.🔴 đi tới trước cửa cúi thân xuống nâng hộp đựng thức ăn lên, toàn bộ động tác khó khăn mấy ngày đã làm qua, cũng quen dần, nhiều lần trong lúc đi lại bị 𝐜ắ-Ⓜ️ 𝖛-à-𝑜 tới mức d*m thủy rơi không ngừng, chảy từ giữa phòng dây đầy tới tận trước cửa.
Làm sao nam nhân có thể dễ dàng bỏ qua cho nàng được, hắn muốn đòi đủ tất cả bồi thường từ trên người mỹ nhân đòi lại thời gian bị cấm dục, vì vậy nhiều lần dùng bữa đều là hai người mặt đối mặt ngồi cùng một chỗ, hạ thân Cố Minh Nguyệt bị dương v*t xỏ xuyên qua, chặn toàn bộ т·𝐢·п·♓ ◗ị↪️·𝐡 đầy lấp trong tử cung mà bộ ռ*𝐠*ự*ⓒ sữa để trần bị nam nhân dùng đũa kẹp lấy chơi đùa, ăn đồ ăn nam nhân mớm vào miệng.
Hai người không biết xấu hổ không vội vàng mà ở trong phòng suốt mười ngày nửa tháng, thật sự Cố Minh Nguyệt đã sắp bị Mộ Cẩn Du 𝐠iế_т 🌜hế·✞, cho tới bây giờ tiểu huyệt chưa từng được khép lại, hai chân cũng bị làm tới mức không đứng lên được, mỗi lần nam nhân rời đi rồi vẫn còn có ảo giác bị 🌜_ắ_m ⓥà_ⓞ 🅱·ắ·𝐧 †·i·n·ⓗ mà tỉnh giấc.
Nhắc tới cũng kỳ quái, sau khi hai người phóng túng như vậy xong, đột nhiên Mộ Cẩn Du liền bận rộn. Cố Minh Nguyệt thường xuyên liên tiếp mấy ngày liền không thấy bóng người, hỏi Lưu Doanh với Dật Hải, hai người lại ấp úng không nói rõ ràng.
Trực giác của Cố Minh Nguyệt thấy bất thường, hôm nay quyết định muốn đi thư phòng tìm Mộ Cẩn Du, hai nha hoàn không ngăn được, sau khi bị trách mắng nghiêm nghị chỉ đành phải đi theo sau chủ tử đi tới thư phòng, nhìn khuôn mặt chủ tử trong nháy mắt trắng bệch, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, suy nghĩ đây có phải thời điểm nên thông báo để phu nhân đón tiểu thư trở về hay không.
Cửa sổ thư phòng của Mộ Cẩn Du mở rộng, từ góc độ của Cố Minh Nguyệt có thể nhìn thấy rất rõ ràng một vị cô nương mặc voan mỏng đang quỳ gối giữa hai chân nam nhân, lắc lắc cái Ⓜ️ô*п*ɢ để lấy lòng người trước mặt.
Bới vì cách xa một chút, Cố Minh Nguyệt không thấy rõ ràng vẻ mặt của Mộ Cẩn Du, chẳng qua là một nàng run lên một chút, không nói được lời nào liền rời đi, hai nha hoàn vội vàng đuổi theo.
Tác giả nói:
Tôi cũng không thể tin được vậy mà mình có thể viết được gần năm nghìn chữ!!!!!
Đều là các tiểu yêu tinh nói hai ngày nay ăn chay, muốn xem cảnh thịt của hai người, vì vậy ban đầu vốn chỉ muốn viết thịt sơ sơ làm trò nhưng cố gắng viết mấy ngàn chữ ah!!!
Tiệc thịt lớn lên đây! Các bạn ăn vậy có đủ no không, có hài lòng hay không!
Nhận tiện, buổi tối sẽ kết thúc câu chuyện này, còn có một tiếng nữa là tám giờ, hãy dâng ra các chân châu cùng với lời nhắn!
Mộ mỹ nam tuyệt đối sẽ không có lạc lối.... , mọi người cứ yên tâm đi!!
← Ch. 26 | Ch. 28 → |