← Ch.192 | Ch.194 → |
Đào Chi tiếp tục nói: "Nô tỳ còn nghe nói là lang quân Đặng thị cố ý làm, tính toán xong ngày sinh hoạt vợ chồng, mục đích chính là kéo ngã thân thể Đặng thị, để cho việc xảy thai ngoài ý muốn càng thêm chân thật."
Trên đời này có cách có thể làm cho người ta tránh thai, ngược lại, cách trợ thai tất nhiên cũng tồn tại.
Những sách dạy nấu ăn kia đều là Đào Chi giúp nàng tìm, nàng ấy cũng không phải sợ bị như thế, chỉ là lo lắng tình cảnh tương lai của Ôn Diệp.
Sự lo lắng của Đào Chi, Ôn Diệp hiểu được, nếu Đào Chi có thể nghe ngóng được những điều này, vậy chứng tỏ những người tham gia vụ án này khẳng định cũng rõ.
Lúc này Ôn Diệp cũng không có tâm tình tiếp tục mài móng tay, cũng từ bỏ ý nghĩ sơn móng tay.
Từ Nguyệt Gia là một người thông minh, Ôn Diệp không cho rằng hắn sẽ không liên tưởng đến.
Về chuyện sinh con hay không, Ôn Diệp cũng không muốn giấu diếm cả đời, chỉ là trước khi nghĩ ra cách giải quyết thỏa đáng nhất, nàng chỉ hy vọng có thể giấu được lâu nhất, dù sao nàng cũng không hại thân thể của ai.
Chỉ là ăn chút đồ ăn không có lợi cho việc mang thai, hiếm khi cùng phòng với lang quân mà thôi.
Kinh nguyệt của nàng ổn định, thân thể khỏe mạnh, mang thai không được cũng không thể hoàn toàn trách nàng, không chừng là vấn đề của ai đó.
Nhưng Quốc Công phủ so với nàng dự đoán lúc trước tốt hơn nhiều lắm, Từ Nguyệt Gia cũng vậy.
Nếu Từ Nguyệt Gia nhất định muốn thêm mấy đứa nhỏ, nàng cũng không ngại nạp thiếp cho hắn.
Xinh đẹp, hiền lương, hoặc là có tri thức hiểu lễ nghĩa, muốn kiểu nào, nàng đều có thể nạp cho hắn, chỉ cần không ép nàng sinh con là được.
Nhưng Ôn Diệp biết rõ, chờ chuyện này bị vạch trần, bị trách phạt là điều không thể tránh khỏi.
Nàng chỉ là đang suy nghĩ, có thể giảm ảnh hưởng của chuyện này với nàng đến thấp nhất.
Trầm mặc một hồi, Ôn Diệp đột nhiên lên tiếng: "Đi, nói với Kỷ ma ma, ta muốn gặp Tuyên nhi."
Đào Chi không kịp phản ứng: "Hả?"
*
Về vụ án Hứa Mục Chi giết thê tử không thành, bên ngoài lưu truyên cái gọi là "nội dung thú tội" đều là Vương Thăng cố ý phát tán ra ngoài.
Nếu vẫn giữ im lặng, những người muốn biết chân tướng vụ án tất nhiên sẽ hỏi thăm chung quanh, đến lúc đó vạn nhất để cho bọn họ biết được toàn bộ nội bộ vụ án, vậy thì phiền toái.
Chặn lại không bằng công khai, tốt nhất là để cho mọi người cho rằng đây là một vụ án giết vợ không thành bình thường.
Trong lao phủ Kinh Triệu Doãn, Vương Thăng đem lời thẩm vấn mới cho Từ Nguyệt Gia nghe, nói: "Các tiểu nhị Thái Vân Trai đều ở đây, hạ quan điều tra qua tổ tông bọn họ đều là người địa phương Thịnh Kinh, còn mấy đầu bếp làm bánh ngọt chạy thoát, không tra rõ lai lịch."
Sau khi Vương Thăng biết đây rất có thể là một âm mưu nhằm vào hoàng thất, lập tức phái người đi lục soát Thái Vân Trai, chưởng quỹ Trâu Toàn bị người của hắn ta ép trở về, không đến hai canh giờ, liền trúng độc mà chết.
Độc dược là Trâu Toàn tự mình uống trước, giống như biết người phủ nha sẽ đi bắt hắn ta, uống hai canh giờ sau mới thuốc mới độc phát, hẳn là vì muốn kéo dài thời gian.
Điểm tâm của Thái Vân Trai, được hoan nghênh nhất chính là loại điểm tâm khiến Đặng thị sinh non, ngày thường loại điểm tâm này chỉ bán cho khách hàng cố định, lấy thân phận của Hứa Mục Chi căn bản không mua được, ngày đó là một tên tiểu nhị của Thái Vân Trai cầm nhầm, mới xảy ra một loạt chuyện ngoài ý muốn.
Trong điểm tâm mặc dù không bị hạ độc, nhưng bị ngự y trong cung kiểm tra ra một loại dược liệu có thể làm cho người ta nghiện.
Người bình thường uống nhiều, thân thể sẽ dần dần trở nên suy yếu, vả lại đối với thuốc này ỷ lại càng ngày càng sâu.
Xem ra lúc trước công chúa nghiện quán Thái Vân Trai cũng không phải trùng hợp.
Mà phụ nữ có thai ăn, ảnh hưởng sẽ càng trực quan, thân thể Đặng thị vốn suy yếu, hơn nữa ăn điểm tâm trộn lẫn thuốc này, thai nhi căn bản không giữ được, có thể bảo toàn mạng, đã là đại hạnh rồi.
Từ Nguyệt Gia nghe xong lời khai, không biết suy nghĩ cái gì, im lặng hồi lâu mới nói: "Chuyện Hứa Mục Chi trèo lên cắn Tiết gia, đã điều tra rõ, lúc này tránh liên lụy đến Tiết thị lang gia, thánh thượng đã cố ý dặn dò, không được truyền ra ngoài."
← Ch. 192 | Ch. 194 → |