Vay nóng Tima

Truyện:Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy - Chương 088

Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy
Trọn bộ 150 chương
Chương 088
Khách lúc Sáng sớm
0.00
(0 votes)


Chương (1-150)

Siêu sale Lazada


"Không thể, em dọn ra ngoài rồi, còn anh thì làm sao đây?" Diêm Hỏa nghe Kính Huyễn nói, kích động đi tới bên cạnh Kính Huyễn, giả bộ dáng vẻ uất ức nói.

"Anh hả? Hồng nhan tri kỷ của anh nhiều như vậy, đi tìm tới các cô ấy là tốt nhất." Kính huyễn nói xong, còn tính đi thu thập quần áo, nhưng thật ra cũng không có cái gì dọn dẹp, cầm đại vài cái mà thôi.

"Anh không có cái gì mà hồng nhan tri kỷ nào cả, Kính Huyễn có phải em sợ anh lại đối với em như vậy? Cho nên em mới đòi dọn ra." Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn đang thu thập, sốt ruột ở bên cạnh Kính Huyễn nói.

"Anh thật thông minh, đáng tiếc là đoán đúng nhưng không có thưởng cho anh." Kính Huyễn nghe Diêm Hỏa nói đúng ý trong lòng mình, dừng tay lại, nhìn Diêm Hỏa cười đến rạng rỡ nói, nhưng lời nói ra cũng là lời mà Diêm Hỏa không muốn nghe nhất.

"Anh không cho phép em đi, em không có thể đi." Diêm Hỏa bá đạo nói, sau đó một mực nắm chặt tay Kính Huyễn, không để cô thu thập rời đi.

"Tại sao anh nói tôi không thể đi thì liền không được đi, buông ra." Kính huyễn không phục nói, dùng sức gỡ cánh tay bị Diêm Hỏa cần chặt đến đau nhức.

"Vậy em muốn thế nào thì mới không đi." Diêm Hỏa thỏa hiệp hỏi Kính Huyễn.

"Vậy tôi nói cái gì anh cũng nguyện ý chấp nhận?" Kính Huyễn nghi ngờ hỏi Diêm Hỏa, thật ra thì cô cũng không cần thiết phải đi, chỉ là chuyện tình quá nguy hiểm, huống chi trước giờ cô cũng không thích đi khiêu chiến.

"Được, chỉ cần anh làm được, anh sẽ đáp ứng." Diêm Hỏa gật đầu một cái nói, hiện tại dường như thay đổi.

"Điều kiện của tôi rất đơn giản, chính là cái phòng này là của tôi, còn anh làm việc thay Thím Trương, nếu đáp ứng tôi sẽ không rời đi." Kính huyễn ngừng công việc trong tay, chăm chú nhìn Diêm Hỏa nói ra điều kiện của mình.

"Được! Anh đồng ý." Hiện tại Diêm Hỏa muốn thu hồi lại lời cảm tạ với mẹ mình, bây giờ cả thời gian thoải mái cũng không có, còn phải làm thay cho Thím Trương, anh làm sao lại gặp xui xẻo như vậy chứ.

"Tốt lắm, tôi sẽ không đi nữa, anh có thể đi ra ngoài, tôi muốn nghỉ ngơi." Kính Huyễn thấy Diêm Hỏa thật đáp ứng, lấy áo ngủ ra, kêu Diêm Hỏa đi ra ngoài, cô muốn đi rửa mặt.

Diêm Hỏa đáng thương của chúng ta, lòng mới vui lên một chút đã bị đánh trả đến thê thảm, đây không phải là đi ăn trộm gà nhưng bất thành bị mổ thành thóc sao?

"Leng keng leng keng" Người ngoài cửa rất có tính nhẫn nại vẫn nhấn chuông, Diêm Hỏa đang ngủ ở phòng khách, nghĩ anh không đi mở thì họ sẽ tự động rời đi, nhưng người ngoài cửa dường như cũng rất kiên nhẫn, không thể làm gì khác hơn là tự mình đứng lên ra mở cửa thôi.

"Là ai, sớm như vậy đã tới nhấn chuông cửa rồi." Diêm Hỏa ngáp đi đến mở cửa, ngủ ở phòng khách thật không thoải mái, xem ra hôm nay phải gọi người tới mở khóa thôi.

"Là tôi, Kính Huyễn còn chưa thức dậy sao? Tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cô ấy." Mật Nhu không đợi Diêm Hỏa nói mời vào, không khách khí vào phòng, hỏi Diêm Hỏa người ở chỗ nào.

"Cô ấy còn đang ngủ, phòng đầu tiên lầu hai." Diêm hỏa chỉ phòng Kính Huyễn đang nghỉ ngơi cho Mật Nhu nhìn, sau cứ tiếp tục nằm trên salon ngủ tiếp.

"Người có tiền thật là kỳ quái, nhiều phòng như vậy không ngủ mà đi ngủ phòng khách, thật khó hiểu." Mật Nhu nhìn bộ dạng Diêm Hỏa ngủ ở phòng khách, nói một câu sau đó lên lầu tìm Kính Huyễn, nói cho cô biết tin tức mình vừa nhìn thấy.

"Cái cậu này mới sáng sớm tìm mình có chuyện gì àh?" Kính huyễn xoa ánh mắt nhập nhèm, nửa tỉnh nửa mê hỏi Mật Nhu.

"Cậu đừng ngủ nữa, cậu có biết mình mới ở công ty cậu nhìn thấy được ai không?" Mật Nhu dùng sức lay Kính Huyễn, muốn cô tỉnh táo một chút nghe mình nói chuyện, thời điểm cô vừa nhìn thấy người đó sợ hết hồn, ngay lập tức chạy tới đây tìm Kính Huyễn nói.

"Cậu thấy được thần tượng của mình phải không, vậy có lấy được chữ ký của anh ta không?" Trong đầu Kính huyễn, chỉ nhớ là, Mật Nhu kích động như vậy, chỉ có thể do nhìn thấy được người đàn ông mà cô thần tượng thôi.

"Nói cái gì đó, nếu mình thấy thì còn có thời gian đến đây tìm cậu không, vì mình đã sớm bám dính lấy anh ta rồi." Mật nhu không sợ bị nói, còn nói lại một câu phó ước như vậy, thấy Kính Huyễn xem thường mơ tưởng của mình, nhưng thực tế đúng là như vậy.

"Vậy rốt cuộc là cậu nhìn thấy gì? Trừ người đàn ông thần tượng của cậu ra, thật sự mình không nghĩ tới ai có thể khiến cho cậu kích động như vậy." Tối qua Kính huyễn vẫn không yên lòng vì Diêm Hỏa, sợ anh nửa đêm mò vào phòng, cho nên đến rạng sáng bốn giờ mới ngủ, coi như là ở nhà làm việc, nhưng mới ngủ được không lâu, Mật Nhu lại tới tìm.

"Mình nhìn thấy Dương Lịch, anh ta đang đứng tại lầu dưới công ty cậu, nhất định anh ta biết cậu đang làm việc tại đó." Mật nhu lớn tiếng nói, dường như đây là một chuyện vô cùng trọng đại.

"Cậu nói Dương Lịch tìm tới công ty sao, làm sao tới tìm nhanh như vậy." Bộ dạng mê ngủ của Kính Huyễn lập tức tiêu tan, hóa ra tin tức mà Mật Nhu mang tới là tin này. Không phải chỉ mới gặp lại ngày hôm qua? Làm sao lại tìm tới nhanh như vậy.

"Cái gì tìm đến nhanh như vậy? Chẳng lẽ cậu đã gặp anh ta trước rồi sao?" Mật Nhu kinh ngạc nhìn Kính Huyễn, dường như Kính Huyễn làm cái gì cũng không suy nghĩ tới chuyện tình.

"Đúng vậy, ngày hôm qua mình, bọn trẻ cùng Diêm Hỏa đi du lịch, lại gặp anh ta ở chỗ đó, cho nên bọn mình lập tức quay về." Kính Huyễn cúi mặt buồn buồn nói, đôi tay ở trước ngực không ngừng bắt chéo.

"Vậy anh ta có nói cái gì không? Có khi dễ cậu không, bên cạnh anh ta có mang theo Lộ Đế đáng ghê tởm hay không." Mật Nhu hung dữ nói, hiện tại dường như Dương Lịch cùng Lộ Đế đang đứng trước mặt cô vậy.

"Không có, anh ấy kích động khi nhìn thấy mình, lôi kéo nói muốn giải thích gì đó với mình, nói cái gì mà hiểu lầm, nhưng mình không muốn nghe, lại quay về rồi." Kính Huyễn nói xong nước mắt lại muốn chảy xuống, hốc mắt cũng hồng hồng, Mật Nhu nhìn cái bộ dáng này của Kính Huyễn, vừa không vui vừa nói, tính toán đến đây thao thao bất tuyệt kể cho cô nghe...


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-150)