Món ăn tình nhân
← Ch.104 | Ch.106 → |
"Cái gì, anh đang đùa giỡn phải không." Kính Huyễn thất thanh kêu lên, một bộ dạng đầy hoảng sợ, cô mới vừa có cái ý niệm này trong đầu liền lập tức xóa bỏ, vậy mà bây giờ Diêm Hỏa cư nhiên nói ra, có thể không khiến cô bị hù dọa sao?
"Bộ dáng của anh giống như đang đùa giỡn sao?" Diêm Hỏa chăm chú nhìn gương mặt Kính Huyễn, bộ dáng không một chút nào tỏ ra đùa giỡn.
"Không được." Những lời này không phải là Kính Huyễn nói, mà Dương Lịch nãy giờ vẫn yên lặng bây giờ lên tiếng, gương mặt tràn đầy sự tức giận nhìn Diêm Hỏa.
"Tôi đang cùng Kính Huyễn nói chuyện, không có hỏi thăm đến ý kiến của anh, mà anh lấy tư cách gì để nói hai từ này "Diêm Hỏa không chút sợ Dương Lịch, bây giờ anh đang kiên trì muốn cùng Kính Huyễn chụp hình cưới.
"Tôi dùng danh nghĩa vị hôn phu của Kính Huyễn nói, cái này đủ tư cách chứ." Dương Lịch cái gì cũng có thể chịu được, nhưng không thể chịu được cảnh Kính Huyễn cùng người đàn ông khác chụp hình cưới, Kính Huyễn là thuộc về anh, bất luận kẻ nào cũng không thể cướp cô khỏi anh.
"Vị hôn phu? Chắc có lẽ anh quên mất là, do tự anh đẩy Kính Huyễn ra, bây giờ gặp lại cô ấy liền muốn quay lại theo đuổi, không có đạo lý nào đơn giản như vậy." Căn bản Diêm Hỏa không quan tâm Dương Lịch có phải là vị hôn thê trước kia của Kính Huyễn hay không, cũng có thể nói, trong lòng anh chưa bao giờ xem Dương Lịch là chồng chưa cười của Kính Huyễn.
"Anh không được ăn nói lung tung, tôi với anh từ lâu đã sớm không còn bất kỳ quan hệ gì, không cần ở trước mặt tôi nói cái gì là vị hôn phu, như vậy sẽ làm tôi rất khó xử." Kính Huyễn vốn muốn nói Dương Lịch là anh không có tư cách, nhưng nghĩ đến trước kia Dương Lịch đối xử tốt với cô như vậy, nếu nói như vậy thì sẽ khiến anh rất đau lòng, nhưng Kính Huyễn đã không thể nào tiếp nhận được Dương Lịch nữa rồi.
"Kính Huyễn, em theo anh cùng trở về nhà, anh sẽ dẫn Lộ Đế tới trước mặt em, để cho cô ta chính miệng mình giải thích với em, chuyện trước kia chính là hiểu lầm, tất cả đều do Lộ Đế tự mình diễn trò thôi." Tay Dương Lịch nắm chặt thành quả đấm, khắc chế ẩn dấu tâm tình không bộc lộ ra ngoài, chỉ cần đem được Kính Huyễn về, nhất định anh sẽ có biện pháp khiến chính miệng Lộ Đế giải thích tất cả hiểu lầm cho Kính Huyễn.
"Anh không nên đem những chuyện sai lầm của bản thân mình đổ hết trách nhiệm trên người Lộ Đế, nếu như không phải là do chính bản thân anh không khống chế được, thì Lộ Đế cũng sẽ không có cơ hội mà làm như vậy." Kính Huyễn quật cường xoay người lại không nhìn tới Dương Lịch, hiện tại cô rất mệt mỏi, thậm chí hy vọng không bao giờ nghe thấy, hay nhắc tới cái tên Lộ Đế.
"Tôi chỉ nói là muốn chụp ảnh cưới, anh cũng không không cần phải phản ứng lớn thế này, không cần thiết làm thành bộ dáng này. Kính Huyễn đi, anh dẫn em đi thăm quan xung quanh một chút." Diêm Hỏa đứng giữa hai người đang sắp bộc phát cảm xúc, ngăn trước mặt Dương Lịch kéo Kính Huyễn từ trên mặt đất đứng lên.
"Tôi mệt rồi, cũng không có tâm tình nào mà ngắm cảnh, chúng ta đi về trước đi." Kính Huyễn mệt mỏi nói xong, vừa bị Dương Lịch nói như thế, bây giờ đã không có tâm tình nào mà đi ngắm cảnh nữa.
"Không sao, em mệt mỏi, vậy anh cõng em đi, phong cảnh đẹp như vậy mà không nhìn, thì thật đáng tiếc." Diêm Hỏa không chút do dự ngồi xổm xuống trước mặt Kính Huyễn, xoay đầu lại nhìn Kính Huyễn mỉm cười, bảo cô leo lên.
"Không cần, nhiều người đang nhìn như vậy, hay là chúng ta trở về trước đi." Kính Huyễn lắc đầu một cái, nhìn thấy xung quanh nhiều người đang ngắm phong cảnh như vậy, Kính Huyễn ngại ngùng không leo lên.
"Không cần dài dòng như vậy, lên đi." Diêm Hỏa không quan tâm có người nhòm ngó hay không, kiên trì bảo Kính Huyễn leo lên.
"Nên về nhà thì tốt hơn..." Kính Huyễn vừa nói được nữa câu cự tuyệt, liền bị Diêm Hỏa bá đạo cõng lên.
"Đi thôi, anh dẫn em đi nhìn xung quanh." Diêm Hỏa không nói hai lời liền bắt đầu đi bên cạnh biển hoa, nhìn ngắm biển hoa trước mắt, mặc dù trong lòng đang tiếc nuối không chụp được ảnh cưới như anh mong muốn, nhưng có thể cùng Kính Huyễn ở khoảng cách gần như vậy đi dạo trong biển hoa, cũng không tệ.
Kính huyễn đỏ mặt đầu tựa vào bả vai của Diêm Hỏa, không có chút tâm tình nào nhìn ngắm cảnh đẹp trước mắt. Bởi vì lúc này cả tâm tư đang nghĩ về Diêm Hỏa, cảm thụ hơi thở thuộc về anh, không biết vì sao cảm thấy rất mê muội, cảm thấy vô cùng an tâm, tim đập rất nhanh, nhanh đến nỗi tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Kính Huyễn không hiểu tại sao, cô chỉ là nằm trên lưng của Diêm Hỏa thôi, nhưng sao tim lại đập dữ dội như vậy, cảm giác giống như tối hôm qua khi Diêm Hỏa uống say, sau đó cô hôn anh, cảm giác rất giống, thật sự rất kỳ quái, rốt cuộc là sao, chẳng lẽ cô bị bệnh?
"Hai vị, hôm nay chúng tôi có món ăn đặc biệt dành cho cặp tình nhân, hai vị có muốn vào trong thưởng thức một chút không?" Diêm Hỏa cõng Kính Huyễn đến gần một ngôi nhà cạnh biển hoa, thời điểm đến gần liền nghe người phụ nữ viên phục vụ ra chào hỏi, giới thiệu, đem hai người trở thành cặp tình nhân, khiến Diêm Hỏa vô cùng thích thú.
"Tốt, Kính Huyễn, chúng ta vào thử xem món ăn tình nhân như thế nào." Diêm hỏa cười rực rỡ cõng Kính Huyễn đi vào, phục vụ viên ở phía sau hâm mộ nhìn Kính Huyễn cùng Diêm Hỏa.
"Này, chúng ta lúc nào thì thành tình nhân rồi, thiệt là, mới vừa nãy đã ăn no như vậy rồi, còn ăn cái gì nữa, nhanh rời khỏi chỗ này đi." Kính Huyễn vừa vào trong đã nhìn thấy từng đôi từng đôi đang ăn với nhau, không hài lòng bảo Diêm Hỏa đi ra.
"Đúng vậy, chúng tôi không phải là tình nhân, chúng tôi là vợ chồng, tới ăn món ăn tình nhân cũng không tồi, ngồi xuống." Diêm Hỏa mặt dày nói, không quan tâm lời phản đối của Kính Huyễn liền đem cô đặt trên ghế, kêu phục vụ đem món ăn tình nhân lên.
"Anh ăn nói lung tung, tôi từ khi nào thì chấp nhận chúng ta là vợ chồng chứ." Kính Huyễn nghe Diêm Hỏa nói, mặc dù trong lòng vô cùng ngọt ngào thích thú, nhưng ngoài miệng còn mạnh mồm phản bác lời Diêm Hỏa nói.
"Ha ha, về sau chúng ta chính là vợ chồng, em không cần phải xấu hổ." Diêm Hỏa hai tay chống cằm, nhìn khuôn mặt Kính Huyễn đang đỏ lên, càng thêm vui vẻ cười nói.
"Không muốn nhiều lời với anh, nói nhiều với anh cũng điều như vậy, nói nhiều anh cũng không thông." Kính Huyễn không tìm ra được lý do nào để phản bác Diêm Hỏa, đành quay đầu qua kính thủy tinh nhìn ra bên ngoài, ngắm nhìn biển hoa.
← Ch. 104 | Ch. 106 → |