Vay nóng Tima

Truyện:Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy - Chương 069

Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy
Trọn bộ 150 chương
Chương 069
Đầy tớ
0.00
(0 votes)


Chương (1-150)

Siêu sale Shopee


"Tôi muốn đi ngủ, nhưng trước tiên phải chờ anh đem chăn đệm trải dưới sàn nhà an phận nằm ngủ hay không rồi mới có thể yên tâm đi ngủ." Kính Huyễn ngồi ở trên giường nhắc nhở Diêm Hỏa, ai biết anh ta đang suy nghĩ âm mưu gì, nhưng sẽ không để cho anh thực hiện được.

"Anh biết, anh đi lấy chăn với Thím Trương, em cứ đi ngủ trước đi, không cần chờ anh." Lần này Diêm Hỏa ngoan ngoãn đi ra ngoài lấy chăn.

"Ai bảo muốn chờ anh hả? Anh không có diễm phúc đó đâu, tôi đi ngủ trước đây." Kính Huyễn vừa bị Diêm Hỏa nói như thế, tính nhìn thấy Diêm Hỏa ngủ dưới đất xong rồi cô mới đi ngủ, giờ đành ngả đầu xuống gối, vốn hôm nay đã mệt mỏi, cho nên không bao lâu lập tức liền ngủ say.

"Sao rồi, các con thương lượng như thế nào? Kính Huyễn nói như thế nào?" Đã sớm ngồi ở bên ngoài phòng khách chờ Diêm Hỏa, mẹ Diêm vừa nhìn thấy Diêm Hỏa liền nhanh chóng đi tới hỏi thăm kết quả.

"Kính Huyễn đương nhiên là đồng ý, sao mọi người còn chưa đi nghỉ ngơi? Con muốn nhờ Thím Trương lấy dùm con một bộ chăn đệm." Diêm Hỏa trả lời, kêu Thím Trương đang đứng ở bên cạnh mẹ Diêm lấy chăn dùm anh.

"Tại sao còn phải cần chăn, chẳng lẽ cái chăn trong phòng quá nhỏ hay sao?" Mẹ Diêm không hiểu hỏi Diêm Hỏa, bà nhớ rõ ràng trong phòng Diêm Hỏa cái chăn rất lớn, ngay cả giường cũng đều mua rất lớn, thế nào lại cần chăn nữa?

"Đừng hỏi nhiều như vậy, Thím Trương bà giúp tôi lấy ra là được." Diêm Hỏa cũng không muốn nói với mẹ mình bởi vì Kính Huyễn không đồng ý cùng anh ngủ chung một giường, bắt anh nằm ngủ dưới đất. Nếu nói cho mẹ anh biết như vậy anh còn gì ra dáng đàn ông chân chính nữa.

"Không hỏi, không hỏi nữa, con cho rằng mẹ cũng muốn hỏi sao, bà nội dẫn Đình bảo bối Hoan bảo bối đi ngủ nha, không cần để ý đến ba con." Mẹ Diêm thấy hỏi Diêm Hỏa cũng không biết được gì hơn, liền mang theo hai bảo bối rời đi.

Đợi đến lúc Diêm Hỏa lấy chăn trở về phòng, thì Kính Huyễn đã ngủ say rồi. Anh vội vàng trải chăn lên sàn nhà, sau đó lặng lẽ bò lên trên giường, thấy Kính Huyễn không mở mắt liền nằm xuống ngủ bên cạnh cô, tay không an phận vòng qua ôm eo cô, ôm chặt cô vào trong ngực mình.

Thỏa mãn nhìn khuôn mặt an tĩnh khi ngủ của Kính Huyễn trong lòng mình, ngửi thấy mùi thơm đặc biệt trên người cô, thân thể của anh lại bất giác nổi phản ứng, anh phải cố gắng rất nhiều để tự chủ khống chế bản thân, mặc dù thân thể đang hành hạ, nhưng anh cũng không hẳn buông tha Kính Huyễn thừa cơ hội cô đang ngủ say ôm vào lòng rồi ngủ mất.

Thẳng đến sáng sớm, Kính Huyễn từ từ tỉnh lại, muốn xoay người dựa vào giường, lại không ngờ phát hiện bên cạnh mình có một người đang ngủ say, nghi ngờ quay đầu lại nhìn: đáng lẽ anh ta phải ngủ đưới đất chứ.

"A! Sắc lang, làm sao anh lại ở trên giường." Kính Huyễn thét lên, còn dùng cái chân không bị thương không khách khí đá Diêm Hỏa xuống giường.

"Em làm gì đấy, đá anh xuống, rất đau đó." Diêm Hỏa bất đắc dĩ bịt kín lỗ tai, Kính Huyễn kêu lớn tiếng như vậy, màng nhĩ của anh cũng sắp muốn thủng.

"Anh còn biết đau, tối hôm qua chúng ta đã thỏa thuận anh không được ngủ trên giường sao? Hiện tại lại xảy ra chuyện gì, tại sao anh lại ở trên giường của tôi." Kính Huyễn gắt gao nhìn chằm chằm Diêm Hỏa, anh ta bò lên giường lúc nào chứ, tại sao cô lại không biết.

"Nhưng mà anh không có làm gì em hết, chẳng phải không có chuyện gì xảy ra hay sao." Giọng điệu Diêm Hỏa nói chuyện dường như rất bình thường, ngược lại khiến cho Kính Huyễn vô cùng ngạc nhiên.

"Chẳng lẽ anh còn muốn xảy ra cái chuyện gì, tất cả thỏa thuận tối qua anh đều quên hết sao?" Kính Huyễn tức giận hướng Diêm Hỏa rống lên, hiện tại cô muốn đá anh mấy đá mới có thể khiến cô hả giận.

"Biết biết, anh chưa quên." Diêm Hỏa miễn cưỡng đáp trả Kính Huyễn, biết thì như thế nào, anh làm hay không làm lại là một chuyện khác.

"Tôi thật sự không có cách nào tin tưởng, anh đã vi phạm thỏa thuận vậy anh nên làm cái gì đây?" Kính Huyễn nghe giọng điệu Diêm Hỏa nói chuyện, cũng biết anh nhất định không có đem chuyện này để ở trong lòng.

"Muốn làm cái gì?" Diêm Hỏa không hiểu hỏi Kính Huyễn, tối hôm qua trước hai cái điều kiện không bình đẳng kia liền giận không thèm coi lại, nên không biết đằng sau điều kiện là cái gì.

"Đó chính là, làm đầy tớ cho tôi một ngày, hiểu chưa?" Kính Huyễn cười gian nói, nhìn xem cô mà không làm cho anh sống dở chết dở thì không gọi là Kính Huyễn, Haha.

"Cái gì, làm đầy tớ một ngày, tại sao anh không biết." Diêm Hỏa không phục từ trên mặt đất đứng lên, nhìn chằm chằm vào Kính Huyễn hỏi, làm đầy tớ một ngày, có loại trừng phạt này àh?

"Bởi vì tối hôm qua anh không có xem nội dung cho kỹ, nên anh cũng không biết, đầy tớ, đem cái vi tính tới đây cho tôi." Kính Huyễn cười đến rất vui vẻ, ở trên giường ngồi xong, không khách khí sai bảo Diêm Hỏa giúp mình lấy thứ gì.

"Đây" Bộ mặt Diêm Hỏa tràn đầy vẻ mất hứng, thô lỗ liền đem Laptop đưa cho Kính Huyễn, xong rồi muốn đi vào phòng vệ sinh rửa mặt một chút.

"Trước tiên anh lấy dùm tôi ly nước trái cây tới đây, tôi khát nước." Kính huyễn cố ý không muốn cho Diêm Hỏa bất kỳ thời gian rãnh rỗi nào, đặc biệt tìm chuyện nhàm chán bắt anh làm.

"Cho anh rửa mặt trước đã được không, bộ dạng này của anh bây giờ sao ra ngoài được." Diêm hỏa còn chú trọng hình tượng của mình, nhìn trong gương tóc tai lộn xộn, mặt còn chưa tỉnh ngủ, bộ dạng xấu vô cùng, thật sự không muốn ra ngoài với bộ dạng như lúc này, huống chi sáng sớm đã có người làm dọn dẹp nhà cửa, mà là nữ nữa chứ.

"Không được, hiện tại tôi rất khát nước, đầy tớ, nhanh lên một chút đi đi." Kính Huyễn cười đắc ý, còn cố ý đem hai chữ 'đầy tớ' nói thật to, Diêm Hỏa giận đến muốn xé nát nụ cười đắc ý của cô.

"Hừ xem như em lợi hại, anh đi lấy." Diêm Hỏa cuối cùng vẫn phải thỏa hiệp, là do anh xui xẻo thích một cô gái đáng ghét như vậy, có phải do trước đây anh chơi đùa với phụ nữ nhiều quá bây giờ bị báo ứng.

"Phải nhớ kỹ, tôi muốn nước trái cây mới ép đó." Thời điểm Diêm Hỏa ra khỏi phòng Kính Huyễn còn nói thêm một câu như vậy, Diêm Hỏa giận đến mức muốn quay lại, không đi lấy nước trái cây cho cô nữa.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-150)