Trở về Diêm gia
← Ch.060 | Ch.062 → |
"Hai đứa là kẻ phản bội, nhanh như vậy liền nghiêng về phía kia, muốn làm mẹ tức chết." Kính Huyễn tức giận, phát hiện mình không còn đồng minh, làm sao chiến đấu lại Diêm Hỏa đây. Nếu như hai cục cưng đứng về phía cô thì dường như cũng không có cơ hội nắm chắc phần thắng.
"Không có, mặc dù con đứng chỗ này, nhưng con luôn ủng hộ, đứng về phe mẹ." Đình bảo bối đứng ở bên cạnh mẹ Diêm, còn nói ủng hộ Kính Huyễn, Kính Huyễn nghe lời của nhóc giận đến mức muốn hộc máu.
"Tiểu quỷ, các con rốt cuộc là mẹ mang thai chín tháng mười ngày sanh ra, mà nhanh như vậy dễ dàng bị lừa." Bây giờ Kính Huyễn bắt đầu hoài nghi Đình bảo bối cùng Hoan bảo bối có phải do cô khổ cực sanh ra hay không, như thế nào cũng nhanh như vậy liền 'phản bội' cô.
"Mẹ yên tâm, hai chúng con thật sự là do mẹ cực khổ sanh ra." Đình bảo bối dường như làm cho Kính Huyễn tức chưa đủ, còn vỗ ngực bảo đảm nói.
"Hiện tại mẹ vô cùng hối hận, làm sao lại sinh ra hai đứa các con, hừ" Kính Huyễn mất hứng quay đầu sang bên kia, không thèm nhìn về phía Đình bảo bối.
"Con dâu, cũng không thể nói như vậy, con sinh ra hai đứa nhóc đáng yêu như vậy, mẹ thật sự rất vui, con theo chúng ta trở về nhà không tốt hay sao?" Mẹ Diêm nhiệt tình lôi kéo tay Kính Huyễn, còn kêu cô là con dâu, rất vui vẻ.
"Ai là con dâu của bà! Phu nhân, không nên nhìn nhận người thân vô cớ như vậy." Bây giờ Kính Huyễn còn đang nổi nóng, nhìn mẹ Diêm nhiệt tình, cũng không có một chút động lòng.
"Con giúp Diêm Gia chúng ta thêm cháu, đương nhiên là con dâu của chúng ta rồi." Mẹ Diêm không để ý thái độ Kính Huyễn. Trong lòng đã khẳng định Kính Huyễn chính là con dâu của bà, từ trong đáy lòng bà thật sự yêu thích Kính Huyễn.
"Cái gì con cháu Diêm Gia của các người, hai đứa đều do tôi cực khổ mang thai chín tháng mười ngày, chứ không phải cực khổ tám tháng sanh ra, cho nên con là của tôi." Kính Huyễn lại bất đồng ý nghĩ của mẹ Diêm, muốn kiên trì lập trường của chính mình.
"Không nên nói như thế! Mẹ, mẹ mau qua đây, nhìn xem cháu dâu của người." Căn bản mẹ Diêm cũng không để ý sự phản đối của Kính Huyễn, lớn tiếng kêu bà nội Diêm người đi chậm ở phía sau.
"Tới đây, thúc giục cái gì, cháu dâu cũng sẽ không chạy mất đâu." Bà nội Diêm còn nhàn nhã đi, căn bản cũng không để ý thái độ khẩn trương của mẹ Diêm.
"Chính là con dâu muốn chạy trốn, con mới gọi mẹ mau lại đây giúp một tay chứ sao." Mẹ Diêm ủy khuất nói xong, trong lòng bà lo lắng nhận định Kính Huyễn sẽ chạy trốn.
"Cái gì, thằng nhóc Diêm Hỏa này theo đuổi một người phụ nữ cũng đuổi không kịp, thật mất thể diện." Bà nội Diêm nghe lời nói của mẹ Diêm, lên tiếng chỉ trích Diêm Hỏa, một người dáng vẻ thật sự là đầy thất bại, nhìn thấy Kính Huyễn trong lòng cũng đầy cao hứng.
"Bà nội người có ý gì, con dâu hiền lành đương nhiên là khó theo đuổi rồi." Diêm Hỏa không phục phản bác lại, nỗ lực tìm cớ.
"Hừ chứ không phải là không có bản lãnh, nên đuổi không kịp sao." Bà nội Diêm cũng không để ý lời giải thích của Diêm Hỏa, trái lại nói ngược phản bác lại anh.
"Ha ha! Thật xin lỗi, tôi thật sự là không nhịn nổi." Kính Huyễn nhìn ba người, không nhịn được muốn cười to, làm tất cả mọi người tập trung nhìn về phía cô, Kính Huyễn không thể làm gì khác hơn là lúng túng giải thích.
"Không sao, con muốn cười thì cứ việc cười, có việc gì mà không được, cháu là cháu dâu của ta, cháu có thể gọi ta là bà nội." Bà nội Diêm càng nhìn Kính Huyễn, lại càng thấy hài lòng.
"Hả?" Bà làm sao lại tùy tiện nhận người nhà như vậy? Cô còn chưa có đồng ý, mà tại sao mọi người lại gắn cho cô chức danh "con dâu" rồi..
"Hả cái gì? Không đúng sao, sau khi về nhà, chúng ta sẽ quan tâm nhiều đến cháu hơn mới được." Ngay cả lời nói của bà nội Diêm cùng mẹ Diêm đều giống nhau, làm cho Kính Huyễn không cười nổi, gương mặt đầy thống khổ.
"Không phải vậy, tôi lúc nào nói muốn làm dâu nhà các người chứ?" Kính Huyễn bây giờ là khổ mà không nói được, tình thế như thế nào lại thay đổi?
"Các người muốn mang cô ấy đi đâu? Lão phu nhân". Húc Nhật rốt cuộc ở trong xe nhìn không được, tức giận xuống xe hỏi bà nội Diêm.
"Kính huyễn em trước hết ngồi vào trong xe đi, chân của em còn bị thương, không thể đứng quá lâu." Húc Nhật vừa quay đầu liền dịu dàng hướng về phía Kính Huyễn nói, mở cửa xe để Kính Huyễn vào trong xe nghỉ ngơi.
"Cám ơn anh, chân của em thật là có chút đau." Kính Huyễn đứng quá lâu, chân cũng trở nên có chút đau nhứt, đối với sự săn sóc của Húc Nhật, Kính Huyễn là tiếp nhận một cách tự nhiên.
"Em làm gì đấy, Kính Huyễn ra ngoài, anh ôm em vào trong xe của anh nghỉ ngơi." Diêm Hỏa nhìn thấy Húc Nhật bỗng nhiên xuất hiện, tức giận nhìn chằm chằm anh: Vừa nãy mới nói là rút lui? Hiện tại sao lại xuất hiện.
"Không cần, tôi ngồi ở chỗ này nghỉ ngơi là được." Kính huyễn không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, khiến Diêm Hỏa càng thêm tức, cô đúng là luôn có cách làm anh tức giận.
"Con dâu, con ra đây đi, chúng ta còn chưa nói tới chuyện tốt nữa mà." mẹ Diêm nhìn thấy Kính Huyễn hoàn toàn không cho Diêm Hỏa bất kỳ mặt mũi gì, cho nên chính mình ra mặt nói chuyện thôi.
"Không cần, chúng ta không có chuyện tốt gì để nói." Kính Huyễn thấy mẹ Diêm nhiệt tình, nên cự tuyệt cũng không được tự nhiên.
"Vậy phải làm sao con mới chịu theo chúng ta trở về?" Mẹ Diêm không hiểu hỏi Kính Huyễn: "Hay là Diêm Hỏa chọc giận làm con không thích?"
"Không có, là do bản thân tôi thôi, tôi cảm thấy cuộc sống hiện tại rất tốt, không muốn người ngoài xuất hiện quấy rối cuộc sống hiện giờ." Kính Huyễn bình tĩnh hướng mẹ Diêm giải thích.
"Chúng ta như thế nào lại là người ngoài, đều là người một nhà rồi, Đình bảo bối cùng Hoan bảo bối đều đồng ý theo chúng ta đi về, chẳng lẽ con không muốn cùng chúng ta đi sao?" Đúng là gừng càng già càng cay, mẹ Diêm biết mang hai tiểu bảo bối ra chắc chắn Kính Huyễn sẽ đồng ý cùng trở về.
"Cái gì? Bọn nhỏ lúc nào thì đáp ứng? Tại sao tôi lại không biết?" Kính Huyễn kinh ngạc hỏi, như thế nào bọn nhóc nhanh như vậy đáp ứng, bọn họ rốt cuộc là dùng mưu kế gì dụ dỗ hai bảo bối.
"Con đừng nhìn ta như vậy, ta không có dùng mưu kế gì hết, không tin con có thể hỏi bọn trẻ." Mẹ Diêm vừa nhìn biểu tình Kính Huyễn cũng biết trong lòng Kính Huyễn đang suy nghĩ gì. Vội vàng đem hai tiểu bảo bối làm chứng.
← Ch. 060 | Ch. 062 → |