Một đóa vang vang hoa hồng 37
← Ch.1925 | Ch.1927 → |
Lục Trăn cười, chuyện khó tiếp nhận như vậy mà Nolan lại có thể nghĩ được thấu đáo như vậy. Mặc kệ phát sinh chuyện gì, anh cũng có thể ung dung đối mặt, Lục Trăn không biết chuyện gì mới có thể làm cho anh lung lạc ý chí được.
Đối với chuyện này của Thất Thất, Nolan bình tĩnh khiến anh thấy giật mình.
Đương nhiên, Nolan không trách Thất Thất là Lục Trăn đã cảm thấy rất cảm kích rồi.
"Thất Thất sẽ không trở về."
"Tôi biết." Nolan xoay người, nhìn về phía phương xa, nhà cao tầng trong thành phố san sát, núi cao liên mien phía xa xa, giọng điệu của anh cũng mang theo một tia trầm trọng, "Vấn đề là ở chỗ Hạ Thanh chưa thể tiếp thu được chuyện này."
"Tính tình của cô ấy là không thể tha thứ cho sự phản bội, nếu cô ấy có thể hiểu được chuyện này thì cô ấy cũng sẽ không thể không tha thứ cho nó."
Lục Trăn đột nhiên nắm tay anh, "Anh có thể bị xử phạt hay không?"
Nolan rũ mắt, giấu đi trong đó một mạt lo lắng, khẽ cười nói, "Đừng lo lắng, tôi sẽ không để xảy ra việc gì đâu."
"Quan hệ của cậu với tôi, quân bộ cũng không ai biết, vì nể quan hệ với dượng anh nên mới không ai dám nhắc tới chyện này. Bây giờ chuyện của Thất Thất bị bại lộ, khó tránh khỏi bọn họ sẽ có cớ để ý tới anh, chuyện này tất nhiên sẽ ảnh hưởng tới anh, có thể gây lên sóng to gió lớn."
"Chẳng sợ ngươi không hỗ là tâm, bọn họ cũng sẽ không bỏ qua chuyện này. Người yêu của anh là người của vương bài, trợ thủ đắc lực nhất bên cạnh anh cũng là người vương bài, bọn họ sẽ nghĩ anh như thế nào? Anh xác định là anh thật có thể tránh qua được trận phong ba này?"
Nolan đạm nhiên nói "Đừng lo lắng, bọn họ muốn thế nào là chuyện của bọn họ, nếu này hệ thống hình dáng không dưới ta, đó cũng là chuyện không có cách nào khác được, cậu không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy."
"Tiểu sinh mới không lo lắng." Lục Trăn cười híp mắt hôn anh "Tôi ước gì bọn họ xử phạt anh, đem anh trục xuất khỏi quân bộ, lúc đó tôi sẽ kéo anh đến vương bài làm việc, anh không thấy trên mặt tôi lúc nào cũng hiện mấy chữ Nolan mau tới Vương bài ở rể hay sao?"
Nolan vung tay đánh một cái, Lục Trăn cười né tránh.
Hai người ngồi trên sân thượng hơn một giờ, lúc đi xuống vừa đúng lúc đụng với Cố Thất Thất. Lục Trăn cười cười, vỗ vỗ vai Cố Thất Thất "Hai người nói chuyện đi."
Anh nói xong, đi tìm An Tiêu Dao. Cố Thất Thất đứng ở trước mặt Nolan, cô biết, chính mình không sai, thân phận quy định quan hệ, co là đang làm việc của chính mình. Chỉ là những năm gần đây, đích xác tồn tại quá nhiều chuyện lừa gạt bất đắc dĩ.
Nolan cùng Hạ Thanh là hai người trong lòng cô coi trọng nhất. Thật tình cô coi bọn họ là bằng hữu, vì vậy ở trước mặt họ cô không thể khí lực hùng hồn được.
"Nolan, rất xin lỗi." Cố Thất Thất nói, "Tôi không biết nên nói cái gì, cũng không biết anh nghĩ như thế nào, nói chung, tôi nợ anh một câu xin lỗi, bởi vì chuyện của tôi có thể sẽ mang đến cho anh ngập đầu tai ương, tôi thực sự rất xin lỗi."
"Thất Thất, lúc còn trẻ tôi cũng vì để phá một vụ án xuyên quốc gia mà cũng đã phải gián điệp. Để lấy được tin tình báo, tôi đã phải tiếp cận với con gái của tên trùm buôn thuốc phiện đấy. Cô gái ấy không giống cha mình chút nào, băng thanh ngọc khiết, đơn thuần vô tội, cũng chưa từng làm bất cứ chuyện gì xấu."
"Vì phá án, tôi còn là lợi dụng cô ấy, tôi cũng cảm thấy thật không có phúc, nhưng lúc đó chỉ có biện pháp tiếp cận theo phương hướng này mới có thể tiết kiệm tài nguyên tốt nhất, giảm thiểu số người hi sinh, đổi lấy phá được vụ án và bắt giam được tên trùm. Tên trùm buôn thuốc phiện sau khi bị bắt, con gái cũng bị đưa đi, những tên tay chân trước kia của tên trùm này vì sợ tin tức bị tiết lộ, phái người truy sát cô, lúc tôi tới nơi thì cô ấy đã chết."
← Ch. 1925 | Ch. 1927 → |