Hạ bảo bối bạo phát
← Ch.0107 | Ch.0109 → |
Editor: thanh huyền
"Hạ Thần Hi, cô nghĩ cùng tôi đấu, nằm mơ, tôi để cô chết như thế nào cũng không biết."
Ánh trăng lạnh lẽo bao phủ lên gương mặt người phụ nữ, mang theo một tầng hung ác nham hiểm, như nữ quỷ lấy mạng.
Hạ bảo bối ở nhà biết tin tức Hạ Thần Hi bị giam vào buổi tối, lúc Trần Dương không có biện pháp nộp tiền bảo lãnh Hạ Thần Hi, Hạ bảo bối liền biết, việc này sau lưng có người giật dây, có người cố ý hãm hại mẹ bé.
Mẹ bé, bé sẽ giải cứu..
Hạ bảo bối ngồi trước máy vi tính, liên tiếp lãnh đạo kênh vương bài lính đánh thuê, trầm giọng hỏi, "Có người ở thành phố S hay không?"
Lục Trăn thổi một tiếng huýt gió, "Bảo bối, cậu có phiền toái? Tiêu Tề nhanh như vậy tìm tới cửa?"
Hạ bảo bối không có tính nhẫn nại, "Tôi hỏi các người, có người ở thành phố S hay không?"
Lục Trăn vừa nghe giọng điệu này của Hạ bảo bối, biết có chuyện phát sinh, khẽ nói, "Có một đội nhân mã, người không nhiều. Những người này của chúng ta, cũng không ở thành phố S."
"Có bao nhiêu người?" Hạ bảo bối hỏi.
Vân nói, "Thế lực của chúng ta không ở thành phố S, không nhiều, muốn xem làm chuyện gì."
"Ở cục cảnh sát, có người hay không?"
Lục Trăn vừa nghe thật hưng phấn, "Ô kìa, muốn gì ở cục cảnh sát, cảnh sát Đông Nam Á cùng cảnh sát giao thông một cấp bậc, kia phải dùng tới người nào a, tùy tiện phái một người đơn thương độc mã cũng có thể bình bọn họ."
Hạ bảo bối không nói thêm gì nữa, lấy máy tính của chính mình ra, gõ một chuỗi kí tự, xuất hiện một mạng lưới thế giới, tìm được vị trí cụ thể của Triệu Phong.
"Liên hệ bọn họ, để cho bọn họ đến tiểu khu nhà trọ cảnh biển số hai chờ tôi."
"Biết." Lục Trăn hỏi, "Bảo bối, đã xảy ra chuyện gì? Quá tốn đi, bị đồn cảnh sát tới tìm phiền phức, thật là tổn hại khí thế lính đánh thuê chúng ta."
"Tối nay, tối nay không mang người của tôi đi, tôi phá đồn cảnh sát."
Hạ bảo bối tắt máy vi tính, thay một cái áo gió màu đen, đúng thời gian ra cửa, đứng trước cửa chính nhà trọ cảnh biển số hai, có bốn chiếc limousine chống đạn đang chờ, Hạ bảo bối đi đến trước một cái xe.
Cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra một gương mặt anh tuấn lại lãnh ngạnh.
"Tiểu bằng hữu, cháu đi chỗ khác chơi đi." Nam nhân anh tuấn nói, "Anh đang đợi người."
Hạ bảo bối cầm lấy máy tính, mở cửa xe, ngồi vào trong xe, chỗ ngồi phía sau chỉ có một người đàn ông, tức giận nói, "Tiểu bàng hữ nhà ai, không biết lễ phép như thế, lăn xuống đi, nếu không lão tử một bắn chết ngươi!"
Người đàn ông anh tuấn phía trước nói, "Tiểu bằng hữu, này không thể đùa, nên đi xuống."
Hạ bảo bối nguy hiểm nheo mắt lại, chợt hạ giọng, "Tôi là Hạ Thiên!"
Toàn xe ba người đàn ông sửng sốt, bao gồm người đàn ông ngồi chỗ tài xế ngồi nam nhân, toàn bộ kinh ngạc quay đầu lại.
"Hạ... Hạ..."
Đây là âm thanh của Hạ bảo bối, "Hạ Thiên, Hạ Thiên."
Toàn xe kinh ngạc trừng lớn mắt, giống như nhìn thấy người ngoài hành tinh xâm lấn địa cầu, ba giây đồng hồ sau, đồng thời cúi đầu, Hạ Thiên thấy bọn họ muốn cúi chào mình, không thèm để ý.
"Còn muốn tế tôi sao?"
Gương mặt người đàn ông khóc tang gương mặt, "Tiểu chủ nhân, tôi có thể yêu cầu miễn tội chết vừa rồi không?"
Hạ Thiên hừ lạnh một tiếng, khí phách văng khắp nơi, "Lái xe!"
"Dạ!"
Hạ bảo bối trầm giọng nói, "Đi khu biệt thự."
"Dạ!"
Bốn cỗ xe chống đạn, cấp tốc hướng đại lộ đi.
Người đàn ông anh tuấn tự giới thiệu, "Tiểu chủ nhân, tôi kêu Liễu An, người phụ trách vương bài lính đánh thuê thành phố S, phía trước vị này chính là Lý Cường, phía sau là Lý Hổ, xin hỏi, muốn chúng ta làm cái gì?"
← Ch. 0107 | Ch. 0109 → |