Truyện:Mẹ, Chúng Con Muốn Cha - Chương 086

Mẹ, Chúng Con Muốn Cha
Trọn bộ 123 chương
Chương 086
Bị bắt
0.00
(0 votes)


Chương (1-123)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Mật Đường ngồi trên taxi, tâm tình không bình tĩnh. Trong đầu của cô, vẫn vang lên lời của Đường Long cùng với ánh mắt nóng bỏng kia.

Yêu nhau lại không thể gần nhau, thật vô cùng thống khổ. Đậu Mật Đường cảm thấy mình giống như bị đâm vài nhát! Cái loại cảm giác trống rỗng ấy, giống như đến ngày tận thế vậy, khiến người ta khủng hoảng bất an!

"Tiểu thư, đến rồi." lời của tài xế, cắt đứt suy nghĩ trong đầu Mật Đường. Cô nhìn lại, đã đến đường số 3 Hòa Bình rồi. Cô mỉm cười, trả tiền rồi xuống xe.

Đậu Mật Đường đứng đầu đường, cô chăm chú nhìn một chỗ, ngốc lăng. Chỗ kia, chính là chỗ cô cùng Đường Long ôm nhau, trao nhau nụ hôn nóng bỏng. Cô tưởng tượng đến ban đêm tuyệt vời kia, tưởng tượng lại nụ hôn nóng bỏng, mặt của cô bất giác nổi lên đỏ ửng.

Đang lúc Đậu Mật Đường ngẩn ngơ, hai gã đàn ông cao lớn nhào tới. Che miệng Đậu Mật Đường, ép cô đi về một chiếc xe con cách đó không xa.

Mật Đường hận không thể cắn người đàn ông kia một ngụm để la to. Gã kia vung tay quất lên người cô, Đậu Mật Đường liền ngất. Cô bị gã cao lớn nhét vào xe, xe nghênh ngang rời đi.

A Trung nhận được điện thoại của Đường Long, liền chạy thẳng tới đường số 3 hòa bình. Khi anh đến nơi, vừa lúc nhìn thấy Mật Đường bị hai gã kia bắt đi. Anh vừa đuổi theo, vừa báo cáo tình huống cho Đường Long.

Dạ vũ, vẫn tiếp tục!

Thỉnh thoảng, Đường Long vẫn nhảy vài bản với Tiêu Tử Phượng, nhưng buồn bực không vui. Anh ngồi trong một chỗ khuất, lòng không yên nhìn Tiêu Tử Phượng cùng đồng nghiệp khiêu vũ.

Anh cũng không biết tại sao, cảm thấy trong lòng lo sợ, giống như có chuyện gì đó ngoài ý muốn xảy ra. Mí mắt anh thỉnh thoảng lại nhảy lên xuống. Cái loại kinh hoảng phát ra từ tận đáy lòng! Anh muốn đi, lại cảm thấy có lỗi với Tiêu Tử Phượng. Ở lại, trong lòng không nỡ. Cho nên, mới sai A Trung đến Hòa Bình nhìn Mật Đường bình an đến nhà chưa.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Đường Long thỉnh thoảng nhìn bên goài cửa, suy đoán có phải A Trung đã đến Hòa Bình hay không? Đang lúc anh nóng nảy vạn phần thì điện thoại vang lên, là A Trung gọi tới. Anh vừa mới nhận máy, giọng nói của A Trung đã truyền tới."Thiếu gia, Đậu tiểu thư bị hai gã đàn ông bắt lên xe. Xe đang chạy dọc theo đường số 3, hình như muốn đến ngoại ô thành phố. Tôi đang đuổi theo sau!"

Mật Đường bị bắt cóc?

Đường Long nghe được tin ấy, cảm thấy trước mặt bỗng tối sầm. Anh cố gắng ổn định tâm tình, phân phó nói."A Trung, dùng năng lực của cậu bảo vệ cô ấy. Tôi lập tức sẽ chạy tới."

Đường Long không kịp chào hỏi Tiêu Tử Phượng, liền chạy như bay ra ngoài. Anh kinh hoảng chạy trốn, khiến vũ trường một hồi xôn xao.

"Tổng giám đốc Đường sao rời đi? Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra?"

"Nhìn vẻ mặt anh ta rất kinh hoảng, hình như vậy!"

"Anh ta cũng thái quá, không nói một tiếng với Phó tổng Tiêu đã rời đi."

"Nói không chừng, tâm can bảo bối của anh ta đã xảy ra chuyện gì sao?" Rỉ tai, tiếng cười trộm.

Tiêu Tử Phượng cùng đồng nghiệp nói chuyện. Cô biết, Mật Đường đã bị Tiểu Báo bắt đi. Về phần Tiểu Báo sẽ đối phó với con bé đó thế nào, đoán chừng không chỉ là rạch mặt đơn giản! Bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy ả đều muốn 'thưởng thức' một chút.

Tại sao Đường Long lại gấp gáp như vậy? Chẳng lẽ, anh cũng biết Mật Đường bị bắt đi rồi? Là ai báo tin cho anh đây? Coi như anh biết chuyện Mật Đường bị bắt, cũng không thể để ý đến ả nhiều như vậy! Dù sao, Tiêu Tử Phượng cô mới là vị hôn thê của anh! Nói thế nào, cũng phải quan trọng hơn ả nhiều chứ!

Tiêu Tử Phượng nghe tiếng nghị luận rầm rỉ kia, trong lòng một hồi giận dữ. Đường Long thật quá đáng, thật quá đáng mà! Ngay trước mặt nhiều người như vậy, lại để cô ở một mình. Dạ vũ này, còn có thể tiếp tục nữa sao? Nếu cứ tiếp tục cũng tự rước lấy nhục! Vai nam chính đã chạy, sao cô có thể diễn tiếp vai nữ chính được chứ?

"Do tạm thời có chút việc, dạ vũ hôm nay kết thúc tại đây! Cám ơn, cám ơn mọi người đã đến!" sau khi Tiêu Tử Phượng cám ơn tân khách, xoay người rời đi. Cô vừa đi, vừa nhắn tin cho Tiểu Báo: "Tiểu Báo, làm 'thịt' con bé kia đi. Sau khi chuyện thành công, tiền thù lao gấp mười lần!

Trong xe Tiểu Báo, Mật Đường đã tỉnh lại.

Trong miệng của cô bị nhét một cái khăn lông bẩn thỉu. Cô muốn nói chuyện, nhưng không phát ra được thanh âm nào. Chỉ có thể giùng giằng, phát ra thanh âm ô ô.

"Cô bé, có phải chờ không được nữa sao?" hai bàn tay Tiểu Báo bóp mông Mật Đường một cái. Trên mặt toàn mở tràn đầy tiếng cười dâm đảng."Yên tâm, anh sẽ phục vụ em. Đến lúc đó, nhất định khiến em trầm mê không dứt! Ha ha."

Trong đôi mắt của Mật Đường toàn bộ là miệt thị. Cô đưa chân, đạp lên mặt Tiểu Báo.

"Mẹ nó, mày tìm chết đi!" Tiểu Báo tránh thoát chân của Mật Đường, vung tay cho cô một bạt tai. Mặt của Mật Đường, trong nháy mắt liền sưng lên."Hôm nay, tao không chơi mày chết, thì tao không phải là Tiểu Báo."

Tiểu Báo đưa tay kéo y phục Mật Đường đi, dạ phục kia trong nháy mắt biến thành mảnh vụn. trên người của Mật Đường chỉ còn lại áo lót và quần lót. Thân thể trắng nõn, liền hiện ra trước mắt Tiểu Báo.

"Trời ạ, thật đẹp!" trong mắt của Tiểu Báo lóe ra một tia dục hỏa. Gã cúi đầu, muốn hôn lên bộ ngực của Mật Đường.

"Anh Tiểu Báo, hình như có người theo dõi chúng ta!" Tài xế lái xe nói một câu, khiến gã như bị tạt một gáo nước lạnh.

Tiểu Báo tạm thời buông Mật Đường ra, nhìn quanh phía sau xe. Một chiếc xe con, cách bọn họ không xa mấy. Mắt thấy, sắp đuổi tới!

*****

Tiểu Báo sau khi thấy chiếc xe kia cách bọn họ càng ngày càng gần. Mà Đậu Mật Đường trong xe không ngừng giãy dụa. Gã vừa nhìn tình huống nguy cấp, vội vàng phân phó tài xế.

"Tiểu Cẩu, thay đổi đường đi đã định, gia tăng tốc độ. Có thể bỏ rơi xe kia thì càng tốt. Thật sự không bỏ rơi được, tao hiếp xong con bé này rồi quẳng nó xuống đường." Nếu không có cách nào để trừng trị con né này, chỉ có thể làm theo yêu cầu của cô chủ, hiếp con bé này. Làm như vậy, cũng không là làm trái với ước định. Mặc dù không thể thưởng thức người đẹp một cách đàng hoàng, nhưng lại có thể nhận được nhiều tiền. Chỉ cần có tiền, thì không lo sẽ không có người đẹp ầu hạ Tiểu Báo gã.... .

Hai chiếc xe con, bắt đầu một cuộc truy đuổi. Một lát, đã trên đường ra ngoại ô thành phố!

Đậu Mật Đường trong xe, vừa nghe nói gã muốn hiếp cô, càng giãy giụa lợi hại. Tay của cô bị Tiểu Báo dùng sợi dây cột lại. Cô dùng chân đẩy cửa xe. Chỉ cần có thể mở cửa xe, cô nhất định sẽ lăn từ trên xe xuống. Coi như ngã chết, cũng không thể bị vũ nhục Tiểu Báo được.

"Con khốn kia, mày làm loạn nửa, cẩn thận tao lấy mạng mày." Tiểu Báo rút dao găm ra, hù dọa Mật Đường. Gã vừa nhìn Mật Đường vẫn tiếp tục cựa quậy, định đem chân cô cột lại. Nhìn xung quanh, phát hiện dải băng trên cô Mật Đường rất thích hợp làm dây trói.

Gã dùng tay cởi ruy băng trên cô Mật Đường, một cái vòng kim loại gì đó, liền rơi xuống. Vòng kim loại này chính là chiếc nhẫn đầu rồng mà Mật Đường luôn mang bên người.

Buổi tối, trước khi tham gia dạ vũ, cô trang thời trước gương. Thấy thế nào cũng cảm giác trên cổ để một sợi dây hồng rất quái, chẳng hợp với bộ dạ phục đẹp đẽ này. Nhưng lấy xuống, cô không muốn! Kể từ khi đeo chiếc nhẫn này vào trên cổ của cô, bốn năm nay, chưa bao giờ rời cô. Cô thật sự không muốn bởi vì một bữa tiệc, mà phải bỏ vật quý giá này ở nhà. Suy nghĩ chốc lát, Đậu Mật Đường mới để chiếc nhẫn này vào tấm ruy băng.

Bây giờ, ruy băng bị Tiểu Báo kéo xuống. chiếc nhẫn đầu rồng lăn xuống, được ánh đèn xe chiếu sáng lóa.

"Con khốn này còn dùng đồ trang sức làm bằng vàng nữa chứ." Tiểu Báo cầm dao găm, lấy nhẫn vàng trong cổ Mật Đường. Tay cầm chiếc nhẫn, sắc mặt của gã lại thay đổi!

Gã thấy cái nhẫn đầu rồng này xem rất kĩ. Ánh mắt của gã, gắt gao nhìn chằm chằm chiếc nhẫn, không thể dời đi. Làm sao có thể? Tại sao con bé này có thể có chiếc nhẫn đầu rồng? Chẳng lẽ, cô ta là người đàn bà của lão đại? Nếu như đó là sự thật, Tiểu Báo gã không phải chết chắc rồi sao?

Tiểu Báo, chính là anh em trong bang Thương Long. Bởi vì chuyện Đường Long giải tán Thương Long khiến gã thất nghiệp. Cả ngày chơi bời lêu lổng, không chịu nổi việc đi lao động kiếm sống. Vì vậy, liền theo tên Tiểu Cẩu kia làm "Lái buôn". Bởi vì buôn bán không nhiều lắm, cuộc sống cũng chẳng sung sướng gì. Thật vất vả mới nhận được cuộc làm ăn lớn từ Tiêu Tử Phượng, thế nhưng thấy tín vật của bang chủ. Cho dù Thương Long đã giải tán, nhưng gã thấy tín vật này, chân tay vẫn run lẩy bẩy.

"Tiểu Cẩu, hỏng rồi. Hai chúng ta chọc phải phiền toái lớn rồi." Khi nhận được cuộc buôn bán này, gã và Tiểu Cẩu cũng chỉ điều tra qua loa. Con bé này là một người mẹ chưa lập gia đình. Gia đình có mẹ và 2 đứa nhỏ. Trừ từng ấy ra, cũng không hỏi thăm cô ta có quan hệ gì cả!

"Tiểu Báo, làm sao vậy?" Tiểu Cẩu vừa lái xe, vừa nói.

"Con bé này, hình như là người phụ nữ của lão đại. Trên người cô ta có chiếc nhẫn đầu rồng." Tiểu Báo nói ra mấy chữ nhẫn đầu rồng, cũng khiến tên lái xe sợ hãi.

"Người đuổi theo phía sau không phải là lão Đại chứ? Tiểu Báo, chúng ta nên xuống xe nhận tội hay vẫn tiếp tục?" Xuống xe nhận tội, đoán chừng lão Đại sẽ không giết bọn gã. Dù sao, bọn họ còn chưa hoàn thành nhiệm vụ kia. Nếu là tiếp tục, làm tốt thì có thể kiếm một chút tiền. Nhưng hỏng chuyện thì mạng sợ không giữ được.

Đang lúc Tiểu Báo cùng Tiểu Cẩu tử do dự không ngừng, một chiếc xe con xuất hiện ở phía trước. Tiểu Cẩu tử kịp thời đạp phanh, tránh khỏi một cuộc tai nạn xe cộ.

Hai người còn chưa tỉnh táo lại, Đường Long và A Trung đã đứng ngoài cửa xe.

"Không muốn chết thì nhanh mở cửa." trong tay A Trung cầm một khẩu súng, họng súng kia chỉa chằm chằm vào đầu Tiểu Báo. Mặc dù cách kiếng xe, Tiểu Báo vẫn cảm giác được lạnh cả người. Gã vội vàng lăn một vòng, trượt xuống xe, quỳ gối trước mặt của Đường Long.

"Lão Đại, em không biết cô bé này là người của lão đại! Phải biết, cho em một trăm lá gan, em cũng không dám nhận chuyện buôn bán này! Nể tình em theo Thương Long bao nhiêu năm, tạm tha em một lần thôi!" Đối mặt với họng súng của A Trung, đầu Tiểu Báo dập như băm tỏi. Tiểu Cẩu tử cũng quỳ xuống, không ngừng biện minh ình."Lão Đại, em và Tiểu Báo không biết cô ấy là người của anh mà!"

Mặt của Đường Long, đen tối giống như trời sắp mưa. Anh dùng một cước đá văng Tiểu Cẩu, chạy thẳng tới xe Tiểu Báo. Vừa mở cửa xe ra, anh không nhịn được mà đau lòng. Mật Đường của anh chỉ mặc đồ lót, nằm chỗ ngồi trong xe. Trong miệng còn bị người ta nhét miếng vải bẩn thỉu. Máu Đường Long nóng lên, giống như chuẩn bị giết người vậy.

"A Trung, giết bọn họ!" Đường Long rút chiếc khăn lông trong miệng Mật Đường ra, nhanh chóng cởi áo sơ mi của mình bọc lại thân thể trần của Mật Đường. mặc dù Đường Long có nhân hậu đến mấy thì cũng không nhịn nổi được. Thấy Mật Đường thế này, anh hận không thể lập tức giết chết hai người đã hãm hại Mật Đường.

"Vâng! thưa thiếu gia." A Trung đáp ứng một tiếng, một cước dẫm vào cổ của Tiểu Báo. Đạp cái đầu mập mạp của gã trên đất. Súng trên tay, đã sớm nhắm ngay sọ gã. Tiểu Báo hoảng sợ, phát ra một tiếng tiếng kêu rên thảm thiết. Gã biết, nếu A Trung muốn giết người, toàn là một phát chết tươi. Xem ra, Tiểu Báo gã không có cơ hội sống sót rồi!

"A Trung, đùng giết họ!" Mật Đường nằm trong ngực Đường Long, cuối cùng cũng mở miệng. Cô không muốn A Long giết người, cô không muốn anh ta vì mình mà bị tội giết người! Một khi bị bắt, tiền đồ của anh ta sẽ phá hủy! Cô ngăn A Trung lại, sau đó đôi mắt nhìn Đường Long."A Long, thả bọn họ đi thôi. Hai người bọn họ, chẳng qua là lấy tiền người khác. Người thật sự muốn hại em không phải bọn họ!"

"A Trung, cậu thẩm vấn kĩ bọn họ. Rốt cuộc là ai muốn hại Mật Đường, nhất định phải tra được."

Đường Long ôm Mật Đường, chui vào trong xe của anh. Chiếc xe kia, nhanh chóng khởi động, biến mất trong nháy mắt.

Crypto.com Exchange

Chương (1-123)