Từ chối kết hôn
← Ch.104 | Ch.106 → |
Nhìn khuôn mặt mỉm cười của Viêm Lệnh Thiên ở trong phòng hội nghị, bây giờ Trình Du Nhiên mới hiểu cái gì gọi là nhìn xa trông rộng, hành động của cha Viêm Dạ Tước, hẳn là chú ý vị trí người nói chuyện nhất, nhưng từ đầu đến cuối, ông ta đều có dáng vẻ mặc kệ nó, nhìn như không để ý đến, nhưng trên thực tế, ông ta mới là người thắng lớn nhất.
Áp chế giọng nói phản đối, gia chủ vừa giải quyết người có lực cạnh tranh nhất, vừa làm Viêm Dạ Tước kinh sợ, còn tạm thời nghĩ kế chỉ để một viên đạn ở trong súng lục, thiếu chút nữa giết chết Trình Du Nhiên cô, người như vậy không phải là lão hồ ly, vậy trên thế giới sẽ không có hồ ly.
Trừ Viêm Hạo Thừa và Viêm Dạ Tước, một hàng phía trước chính là con em nhà họ Viêm, vừa nghe Viêm Lệnh Thiên bảo bọn họ phát biểu cách nhìn của từng người, trong lòng nhất thời kéo căng, thủ đoạn của Viêm Lệnh Thiên khiến trái tim bọn họ băng giá, nhưng đây đồng thời cũng là một cơ hội phát triển thực lực tuyệt cao, ở nhà họ Viêm, anh có thể không có ý kiến gì đối với gia chủ và người nói chuyện, nhưng tuyệt đối không thể không có thế lực của riêng mình, nếu không hoặc là kẻ vô tích sự, hoặc là trở thành vật hy sinh của người khác.
Suy nghĩ một chút, Viêm Vũ Khởi thay đổi vẻ mặt quyến rũ trước kia, mặt nghiêm túc nói: "Ý nghĩ của anh cả quả thật không tệ, tôi cũng tương đối tán thành, có điều người phụ trách mấy khu vực này, phải là con em trung thành trong gia tộc mới có thể đáng tin." Lời của cô ta nghe thì toàn tâm toàn ý nghĩ đến gia tộc, không tìm ra chút sơ hở nào.
"Được phép." Loại quyết định trọng đại này, Viêm Thế Kiêu cũng sẽ không im re, giọng nói mang theo sát khí truyền đến.
Nghe chị hai và anh ba tỏ rõ thái độ, gương mặt Viêm Lãng rối rắm, tuy là người nhà họ Viêm, anh ta không thích nhất chính là chịu các loại trói buộc, không ngờ anh cả lại làm ra chuyện như vậy, chỉ mong cái việc phải làm này đừng rơi vào trên người anh ta là tốt rồi. Thấy ánh mắt mọi người đều nhìn sang, anh ta cũng nhẹ gật đầu nói: "Tôi cũng đồng ý."
Bốn người đã đạt thành ý kiến nhất trí, đã có mấy năm cũng không có xuất hiện ở nhà họ Viêm, Viêm Kinh Vũ không thể mượn chuyện lúc trước vặn ngã Viêm Dạ Tước, đám anh em đều mặt lạnh nhìn về phía anh ta, đề nghị này đã thành công 89%, về sau con em nhà họ Viêm, không bao giờ do một mình Viêm Dạ Tước độc quyền, mà là cục diện hùng bá một phương.
Ngoài dự liệu của đám anh em, Viêm Dạ Tước cũng không có phản đối, sau khi ba người nói xong, cuối cùng lạnh lùng nói: "Tôi không có ý kiến."
Nhìn Viêm Hạo Thừa hơi hưng phấn, Viêm Lâm Thiên thở dài trong lòng, đối với cái chết của Viêm Hạo Quân, ông ta cũng không phải hoàn toàn không có tim không có phổi, ông ta bày ra bộ dạng việc không liên quan đến mình hoàn toàn là cho Viêm Lệnh Thiên xem, không có niềm tin tuyệt đối, ông ta chắc chắn sẽ không bộc lộ ra dục vọng đối với vị trí người chủ đối diện này, nhưng bây giờ đứa con trai này rốt cuộc lại làm ra chuyện này, lại nói cho dò phân khu vực, thật có thể đứng ngang hàng với Viêm Dạ Tước ư?
Năm khu vực, bên Thái Bình Dương có Viêm Lệnh Thiên trấn giữ, đã không cần có ý kiến gì, còn bốn nơi khác, Newyork là tổng bộ của Viêm Dạ Tước, nước Thái có lão già Văn Tĩnh kia rồi, Châu Âu có gia tộc Ander Leo, những thứ này vẫn chỉ là bên ngoài, kẻ ngầm phục vụ Viêm Dạ Tước rốt cuộc còn có bao nhiêu căn bản không rõ, muốn thành lập thế lực dưới mắt anh, thật sự là tương đối khó khăn.
Chỉ là, con trai đã có ý nghĩ này, ông ta cũng không thể dội nước lã, con người chỉ có thể lớn lên qua rèn luyện, ông ta dứt khoát tiếp tục nhắm mắt lại, chờ Viêm Lệnh Thiên quyết định.
"Năm anh em đồng lòng thế này cũng là lần đầu tiên, tốt lắm, đây mới là người của nhà họ Viêm!" Viêm Lệnh Thiên cười ha ha, trong mắt lấp lánh ánh sáng khác thường, nhưng rất nhanh, liền bị giọng điệu uy nghiêm khác thay thế: "Từ hôm nay trở đi, Viêm Hạo Thừa phụ trách khu châu Mỹ, Viêm Vũ Khởi phụ trách khu Ấn Độ Dương, Viêm Thế Kiêu phụ trách khu Châu Á, Viêm Lãng phụ trách khu Châu Âu, đây chỉ là tạm thời bổ nhiệm, nếu như vị trí nào không đạt được gì, gia tộc sẽ lập tức đổi người, hiểu chưa?"
"Hiểu." Giọng nói vang dội ở quanh phòng hội nghị yên tĩnh, rất nhiều người thậm chí đã đang tính toán sau này sẽ gần ai hơn.
Đối với Viêm Lệnh Thiên thích khống chế tất cả ở trong tay mà nói, đây tuyệt đối là sắp xếp thích hợp nhất, Viêm Hạo Thừa ở dưới mắt Viêm Dạ Tước, Viêm Vũ Khởi lại có Văn Tĩnh coi chừng, hai người cũng đừng nghĩ có hành động lớn, bây giờ mặc dù còn chưa nhìn ra Viêm Lãng có dã tâm gì, để cho an toàn vẫn nên đưa anh ta đến Châu Âu, Viêm Thế Kiêu là con cả của ông, cho dù có ý kiến gì thì cũng không phải vấn đề lớn.
Sắp xếp như thế, trừ Viêm Lãng mặt ủ mày ê ra, mấy người khác tương đối hài lòng, Viêm Lệnh Thiên có ý gì, bọn họ đều có thể nhìn ra, nhưng ít nhất so với không có hy vọng, cho dù không thể có phát triển gì, tự vệ đã có hơn rồi.
Nhìn mọi người theo đuổi tâm tư của mình, Viêm Lệnh Thiên chỉ cười cười, ngay sau đó vỗ tay một cái nói: di●ễn‿đàn‿l●ê‿quý‿đ●ôn."Nếu đã không có nghi vấn gì về vấn đề người nói chuyện, về sau Viêm Dạ Tước tiếp tục làm người nói chuyện Viêm bang, hi vọng các anh chị em sẽ trợ giúp lẫn nhau, ngàn vạn lần không được phá hư danh tiếng nhà họ Viêm." Một câu cuối cùng được nhấn mạnh.
Đúng lúc này, Viêm Trung vội vã đi vào, nhỏ giọng nói: "Lão gia, khách quý ngài mời đã tới."
"Mời." Cái chữ này Viêm Lệnh Thiên cũng không cố ý hạ thấp giọng, cho nên cả phòng hội nghị đều có thể nghe được, rối rít suy đoán khách quý nói đến là ai, ở trong phạm vi đảo Viêm Long, trừ hệ thống theo dõi vệ tinh của gia tộc, tất cả các trang bị theo dõi khác đều bị che giấu, trừ phi tận mắt thấy hoặc là nghe người khác nói, nếu không hoàn toàn không biết gì về tình hình xung quanh.
Mà Trình Du Nhiên ở trắc điện, sau khi nghe âm thanh này thì đột nhiên căng thẳng, không cần nhìn, cô biết là ai tới.
Ở dưới sự hướng dẫn của Viêm Trung, Angela mặc quần áo ngay ngắn chậm rãi đi vào, quần áo xem ra bình thường, nhưng khí chất cao quý đã không cần bất kỳ trang dung nào có thể bù lại, dù là Trình Du Nhiên nhẹ nhàng, sợ cũng không thể sánh kịp.
Ung dung đi vào trong phòng hội nghị, mặt Angela trang trọng, dùng tiếng Anh chỉ có Quý tộc xưa ở Châu Âu mới có tư cách sử dụng, rõ ràng nói: "Cháu gái Angela ra mắt chú."
Trường hợp chính thức thế này, Angela thế nhưng trực tiếp gọi chú, mà không phải gia chủ nhà họ Viêm, hiển nhiên là đang chứng tỏ lập trường của cô ta, Viêm Hạo Thừa dĩ nhiên cũng biết thân phận của cô ta, thấy cô ta xuất hiện thì mặt nhất thời biến sắc, không trách được Viêm Lệnh Thiên sẽ đồng ý sảng khoái như vậy, hóa ra đã tìm cho Viêm Dạ Tước một sự giúp đỡ lớn như thế.
"Mấy năm không gặp, Angela còn khách khí như vậy à." Viêm Lệnh Thiên mỉm cười: "Người đâu, xếp thêm một vị trí ở bên cạnh Viêm Dạ Tước."
"Tước, đã lâu không gặp." Trên mặt Angela mang nụ cười ngọt ngào, lại không thấy biểu hiện quá mức thân thiết, đồng thời còn có thể khiến người ta nhìn ra họ có quan hệ không giống bình thường.
"Ừ." Lạnh lùng trả lời, Viêm Dạ Tước trực tiếp nghiêng người sang bên cạnh, cố gắng duy trì một khoảng cách với Angela.
Trong gian điện phụ, Tiểu Nặc nhéo cằm, nâng đầu nhỏ lên cười tà nói: "Mẹ, khí thế của tình địch thật hung hãn."
"Tại sao mẹ cảm thấy con có chút hả hê nhỉ?" Trình Du Nhiên véo hai cái lên khuôn mặt nhỏ của cu cậu, trong lòng lại có mùi vị ê ẩm, cảm giác vị trí kia mới đúng của cô, dĩ nhiên loại ý niệm này chợt lóe rồi biến mất, cô biết, Viêm Dạ Tước có thể xử lý tốt.
Angela đều nhìn động tác của Viêm Dạ Tước ở trong mắt, nhưng cô cũng không bày ra vẻ bất mãn, bộ dáng ưu nhã ngồi ở bên cạnh anh, không biết động tác này rốt cuộc được luyện tập bao lâu.
Nhìn hai người ngồi chung một chỗ, Viêm Lệnh Thiên gật đầu một cái, đây là con dâu do chính ông ta lựa chọn, bất luận là cử chỉ hay lời nói, đều khiến ông ta cực kỳ hài lòng, hắng giọng một cái, hấp dẫn ánh mắt của mọi người tới, nói: "Lần này Angela tới là đại diện cho gia tộc La Nhĩ Đức, mở cửa cho nhà họ Viêm tiến vào học viện hàng không hoàng gia nước Anh, về sau hàng năm gia tộc sẽ chọn một nhóm tinh anh tiến vào trong đó đào tạo, có hứng thú thì báo trước cho gia tộc."
Số lượng thật lớn! Người ngồi chung quanh nhất thời hít một hơi khí lạnh, bây giờ nhìn lại nước Anh đã xuống dốc, thế nhưng học viện hàng không vẫn là học viện hàng không tốt nhất trên thế giới, những quốc gia khác muốn huấn luyện mười tám phi công ưu tú cũng cần phải phí giá tương đối cao, không thể nghĩ đến trực tiếp mở cửa cho nhà họ Viêm.
"Chuyện thứ ba, đối với Viêm bang mà nói tuyệt đối là việc vui lớn." Viêm Lệnh Thiên tiếp tục nói: "Trước kia bởi vì bận rộn chuyện Viêm bang, trì hoãn hôn sự giữa Viêm Dạ Tước và Angela, nhưng mà bây giờ tôi đã thương lượng qua với gia tộc La Nhĩ Đức, sau nửa tháng sẽ chính thức cưới Angela làm dâu."
"Tôi không đồng ý." Viêm Lệnh Thiên vừa dứt lời, giọng nói lạnh lùng lập tức truyền đến từ trong miệng Viêm Dạ Tước.
Bị cự tuyệt ngay trước mặt, người bình thường nhất định sẽ cảm thấy khó chịu, nhưng Angela lại bình tĩnh ngồi ở chỗ đó, thậm chí thái độ cũng không có bất kỳ biến hóa nào.
"Tước, anh không phải là đang nói đùa chứ, chuyện này do chính anh từng đồng ý." Viêm Lệnh Thiên cũng không có tức giận, vẻ mặt lạnh nhạt nói: "Tôi nhớ anh cũng không phải là người sẽ nuốt lời."
"Tôi cũng không nuốt lời với cha" Viêm Dạ Tước đứng lên từ trên chỗ ngồi, đôi tay cắm ở túi quần, lạnh lùng nói: "Tôi từng đồng ý với mẹ, tôi sẽ cưới người vợ mang dây chuyền màu bạc."
Ngàn tính vạn tính, lại lọt mất vật này! Viêm Lệnh Thiên nhăn mày, vừa muốn nói chuyện, liền nghe Angela thản nhiên nói: "Tôi không biết anh nói dây chuyền gì, chỉ là làm người nói chuyện Viêm bang, tôi nghĩ anh sẽ hiểu được đạo lý nói là phải làm hơn so với tôi, hơn nữa bác sỹ kia có thể cho anh, tôi đều có thể cho anh, cô ta không thể cho anh, tôi cũng có thể cho anh."
"Tước, anh tốt nhất suy nghĩ kỹ càng, nói không giữ lời, không chỉ không cách nào giao phó với gia tộc La Nhĩ Đức, dù là vị trí người nói chuyện nhà họ Viêm, anh cũng chưa chắc có thể giữ được."
"Tôi không cần giao phó với bất luận kẻ nào." d♡iễn‿đàn‿l♡ê‿quý‿đ♡ôn. Giọng nói lạnh lùng của Viêm Dạ Tước như kết đầy sương, sắc mặt âm trầm nói: "Đừng quên chuyện sáu năm trước chính cha đã làm."
Viêm Dạ Tước kiên định cự tuyệt, nhất thời đưa tới sóng to gió lớn, Viêm Kinh Vũ nhảy ra chỉ trích, nói: "Viêm Dạ Tước, anh lại làm ra loại chuyện hủy hoại uy tín gia tộc, anh căn bản không có tư cách ngồi ở vị trí người nói chuyện Viêm bang."
Đối với dạng tôm tép nhãi nhép, Viêm Dạ Tước nhìn cũng không nhìn một cái, bước nhanh chân đi tới phía cửa, chuyện này, không có thương lượng! Trong gian điện phụ, Trình Du Nhiên vội kéo Tiểu Nặc, tụ hợp ở cửa ra.
Nhìn bóng dáng của Viêm Dạ Tước đi xa, mặt Angela cao ngạo, nói: "Tước, tôi nghĩ anh rất nhanh sẽ biết, rốt cuộc ai mới là người thích hợp bầu bạn nhất với anh."
← Ch. 104 | Ch. 106 → |