Vay nóng Homecredit

Truyện:Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt – Cô Gái Chớ Càn Rỡ - Chương 075

Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt – Cô Gái Chớ Càn Rỡ
Trọn bộ 133 chương
Chương 075
Trong lòng hốt hoảng
0.00
(0 votes)


Chương (1-133)

Siêu sale Shopee


"Dĩ nhiên, nếu bữa tiệc ngày mai cô không tham gia, tôi cũng không miễn cưỡng"

Tử Ca trừng mắt nhìn anh, con ngươi lạnh tanh " Mộ Diễn, anh đến bao giờ mới thôi uy hiếp tôi?"

Mộ Diễn cúi đầu nhìn thẳng vào mắt cô sau đó hôn, không thể không nói, anh yêu thích cực kì dáng vẻ nhạo báng cùng đôi mắt lạnh của cô, thậm chí bộ dạng này của cô còn chọc cho dục vọng của anh thức tỉnh

Thấy cửa phòng bệnh mở ra, Mộ Diễn buông tay, anh đứng tại chỗ hồi lâu không động, cô nắm chặt cơ hội đi nhanh ra ngoài

Cửa phòng bệnh lặng lẽ mở ra, Trương mụ co quắp dòm ngó, mới vừa nghe được tiểu thư kêu đau sợ cô có chuyện gì xảy ra liền mở ra xem một chút, liền thấy hai người ôm nhau dựa vào vách tường

***************

Hồi tưởng:

Dặn dò mấy câu, Tử Ca đi ra khỏi phòng bệnh

Cửa thang máy mở ra, cô định đi vào, nhưng Mộ Diễn đứng lại, anh nhếch một cái chân lên chặn cửa thang máy, Tử Ca liếc anh một cái, dáng vẻ chật vật chỉ có thể đứng núp ở một bên (MiuDĐLQĐ)

Tử Ca không né tránh nhìn thẳng vào mắt anh, trong đôi mắt dâng lên sự tức giận ngay cả che giấu cũng không thể. Mộ Diễn ngồi dậy "Tôi rất thích dáng vẻ tức giận của em" tức giận bừng bừng, giống như đang ở dưới địa ngục vậy"

Lạnh lùng hừ một tiếng, Tử Ca rút ngắn khoảng cách giữa hai người, cô hơi nâng cằm lên, khóe miệng câu cười "Tôi rất tin tưởng vào các y tá ở đây, cho nên.... Tối nay tôi có thể để cho mấy cô y tá bồi anh một đêm"

Tử Ca ngẩng đầu lên, ánh mắt hiện lên sự vui vẻ

Tử Ca tất nhiên không dám cười, cô liều mạng chịu đựng, mang theo anh từ thang máy đi ra, đi ngang qua phòng chữa bệnh và chăm sóc nhân viên hướng tới bọn họ chào lễ phép, Tử Ca chỉ thấy sắc mặt Mộ Diễn xanh mét

Mộ Diễn ôm cô vào một góc, sắc mặt anh xanh mét khó khăn lắm mới giữ vững được phong độ, giày cao gót hung hăng giẫm lên giày của anh, khiến anh đau toát mồ hôi

"Thật xin lỗi, tôi sẽ không để ý đến đâu" Hào phóng thừa nhận lỗi sai của mình, trên mặt Tử Ca lộ ra vẻ thản nhiên, nào có ý muốn xin lỗi anh đâu. Ánh mắt Mộ Diễn rất lạnh cơ hồ muốn nhìn xuyên thấu thân thể của cô, bàn tay đè ép trên vai cô tăng thêm lực. Nhìn mặt anh càng ngày càng đỏ, cô vui vẻ không thôi

"Ha ha.... thật xin lỗi.... tôi.... tôi không nhịn được chỉ muốn chọc anh chút thôi ha ha"

Thật là ác độc

Mộ Diễn kéo cô lại gần, cánh tay để lên bả vai của cô, đem sức nặng nửa người của mình đè lên người cô, giọng nói hết sức êm ái " Hạ Hạ, em có thể bật cười một chút"

Mộ Diễn một tay để sau gáy cô, giọng nói trầm thấp mang theo dụ dộ "Nhắm mắt lại"

Một bóng ma đè xuống, cô còn chưa kịp phản ứng kịp thì môi của anh đã để trên người cô, hơi thở đặc biệt quấn quanh

"Ưm...."

Nụ hôn của anh giống như sự chiếm đoạt, ấm áp mềm mại, đầu lưỡi liếm nhẹ cánh môi của cô không vội vã tiến vào, cho đến khi cô không nhịn được khoé miệng giật giật, hô hấp cũng dồn dập thì anh mới xâm nhập vào, bức bách cô phối hợp với động tác của anh

Nụ hôn nhẵn nhụi mềm mại, hôn đến nỗi cô hít thở không thông, trong đầu chút ý thức nhỏ nhoi cũng không có. Nhu tình như vậy, ngọt ngào như vậy chỉ có trong truyện cổ tích. Nhưng hiện tại nó đang xuất hiện trước mặt cô, khiến lòng cô hoảng loạn

Không nhịn được, cô lại nhìn Mộ Diễn, người này dáng dấp quá tốt, khí thế trên người luôn bức bách người khác, thật không hiểu đã xảy ra chuyện gì nữa

Cô cũng sợ lại một lần nữa lâm vào tình cảm này sao? Lại một lần nữa tình cảm không khống chế nổi sao? Tại sao cô không thể kiên cường như trước?

Đáng chết

Thang máy dừng lại, Mộ Diễn nâng thân thể lên, bàn tay nhẹ nhàng vỗ lên gò má của cô "Tỉnh lại" (MiuDĐLQĐ)

Nhìn anh bị què đi ra khỏi thang máy (Dẫm có một cái vào chân mà cũng què =, =) tay cô vội vã đặt ở tim, tim cô đập rất nhanh, rất hoảng loạn cô nhận ra nó đạp quá phạm vi tiếp nhận của cô

Hốt hoảng trong nháy mắt bao trùm lấy cô

Tử Ca, làm sao bây giờ đây? Không thể như vậy


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-133)