← Ch.33 | Ch.35 → |
Ôn Mạn cảm thấy tai Chu Khải còn thính hơn cả lỗ tai chó, cách di động lại thêm cô che giấu tốt như vậy rồi, vậy mà vẫn còn bị anh nghe ra được cô đã nổi lên ԁ_ụ_↪️ 𝐯ọ𝖓_g!
"Ngoan, lúc đó em đang tự an ủi trong toilet à?" Chu Khải dò hỏi: "Anh đã nói rồi mà, khi nào có ♓-𝐚-〽️ 𝐦uố-n có thể tìm anh, sao lại tránh ở công ty tự an ủi chứ."
"Ai... Ai tự an ủi..." bàn tay Chu Khải đang chu du tự do trên đùi Ôn Mạn, lòng bàn tay lướt qua làm cô rùng mình, 𝖈●ả●Ⓜ️ ℊ●𝒾á●𝒸 🌴●ê dạ●ⓘ xông thẳng ⓛê-𝐧 đ-ỉ𝖓-h đầu.
"Vậy khi đó em đang làm gì? Hửm?" Chu Khải cởi cúc váy liền áo trước п●🌀●ự●🌜 cô ra, để lộ hai chú thỏ trắng mập nõn nà no đủ, quầng vú " đỏ rực lên cứ như mới được anh 🅱️*ú m*ú*✞ vậy.
"Đừng ở chỗ này... ưm..." Ôn Mạn vừa muốn đẩy anh ra, áo ռ·🌀ự·🌜 đã bị anh cởi ra mất rồi, bộ ⓝ*ɢự*c căng tròn cứ thế nhảy bật ra, tưng tưng trước mặt Chu Khải, bị anh thuận thế ngậm lấy đầu vú.
Đa số nội y của Ôn Mạn đều dùng loại khóa trước п.𝖌ự.🌜, không nghĩ tới nó lại trở thành một trong những điều kiện thuận lợi cho Chu Khải ra tay.
Chu Khải nhẹ nhàng cắn cắn đầu vú cô, liến Ⓜ️●ú●ⓣ tìm mọi cách đưa Ôn Mạn sa vào trong đầm lầy 𝖉_ụ_𝒸 v_ọ𝖓_𝐠. Trên ghế dài trong công viên lộ thiên, trong tình huống có thể bị người phát hiện bất cứ lúc nào, cô nâng cao ռ🌀ự-🌜 để mặc người đàn ông 🅱️●ú mú●ⓣ. Cảm giác căng thẳng 𝐤í↪️●h ✝️𝒽í●↪️●♓ tiểu huyệt lại trào ra một luồng ◗*â*〽️ thuỷ nhớp nháp.
"Ha... Đừng... Sẽ bị nhìn đến... Ưm... ha..." Hai núm vú bại lộ trông không khí run r.𝖚.𝖓 r.ẩ.𝐲 rẩy, đầu vú hồng nhuận sừng sững đứng thẳng trong không khí, giống như trái anh đào căng mộng chờ người mau tới ngắt lấy mà âu yếm.
"Nhưng mà em ướt rồi này." Tay Chu Khải mò xuống dưới váy chạm vào hạ thể cô, 𝐝_â_〽️ thuỷ đã làm ướt qυầи ɭóŧ, thậm chí là cả tất chân của cô luôn rồi.
"Nhìn này, Mạn Mạn 𝖉*â*ⓜ quá nhé." Chu Khải vươn ngón tay dính đầy chất nhầy lóng lánh lên trước mặt Ôn Mạn lắc lắc, sau đó, không biết anh làm thế nào mà có thể xé rách một lỗ nhỏ ngay dưới hạ thân cô.
"A..." Ôn Mạn kêu nhỏ một tiếng, ngón tay Chu Khải đã đẩy qυầи ɭóŧ cô sang một bên, xoa nắn âm đế nhỏ 𝐝*â*m dật vốn đã sung huyết dựng đứng vì 🅓ụ_🌜 𝖛ọⓝ_ⓖ của cô từ lâu.
Cô vô lực gác đầu mình lên vai Chu Khải, lừa mình người cho rằng chỉ cần mình chôn mặt vào đó, những người khác đi qua sẽ không nhìn tới chỗ này.
Ngón tay của Chu Khải xoa bóp khiêu khích hột le, kéo ra rồi lại bắn ngược về, thành công làm Ôn Mạn 💰ư●ớ●𝖓●𝐠 tới mức rùng mình liên tục.
Anh rất vừa lòng với phản ứng bây giờ của cơ thể cô. Ngón tay thon dài dọc theo môi âʍ ɦộ lần mò xuống thăm khu vực bên dưới. Môt ngón tay chuẩn xác ⓒắ_Ⓜ️ ⓥà_🅾️ trong tiểu huyệt cô. Động ⓓ●â●Ⓜ️ nhỏ giống như cơn khát đã lâu nay gặp được nguồn suối mát, nhục bích trong đó mấy máy hút lấy ngón tay anh vào sâu trong tiểu huyệt hơn nữa. cảm giác 𝖒*ề*𝖒 𝐦*ạ*i chặt chẽ khiến Chu Khải vừa lòng không thôi. Đúng thực là cô không hề tự an ủi.
"Bé ngoan, khen thưởng cho em không giấu anh tự an ủi, anh sẽ đưa em lên cao trào." Nói xong, Chu Khải lại ⓒắ·ɱ ѵà·ο thêm một ngón tay nữa. hai ngón tay sắc tình quấy loạn trong động ◗â·〽️ khát tình. Theo động tác thọc vào 𝐫ú*† r*𝖆 của anh còn kèm theo tiếng nước xì xì, mỗi lần kéo ra còn kéo theo đừng đợt 𝒹●â●m thuỷ lan tràn.
"A a... Không được... Nơi này... ư ha... A Khải.... A.... Thật thoải mái... Ưm.. ha.... Ứ... a... ? A..." Ngoài miệng Ôn Mạn nói không cần không được, 𝐭hâ·𝓃 т𝖍·ể lại vô cùng tự giác, xoay 𝐦ô*𝓃*ℊ vặn vẹo vòng eo, phối hợp với động tác ra vào của Chu Khải, ăn ngón tay vào càng sâu hơn nữa.
"A a... Không được... ứ.... Ha... A... Muốn ra... Muốn ra. a a a... A a a...." Dưới hoàn cảnh ⓚíⓒ●𝖍 ✞●hí●𝒸●♓, trong công viên bị ngón tay cắm động 🅓â·m, Ôn Mạn κ*í𝐜*𝖍 ⓣⓗ*íc*𝒽 tột cùng, chẳng mấy chốc thì 𝖗ⓤ.n rẩ.y 👢ê_n đỉ_ռ_h.
Chu Khải khẽ cười một tiếng: "Anh không có nói bây giờ em được phép cao trào đâu nha...."
Nói xong, anh kéo khóa quần mình xuống, một cây gậy thịt thô to dữ tợn nhảy bật ra ngoài.
← Ch. 33 | Ch. 35 → |