Chẳng hiểu tại sao lại kết hôn
← Ch.02 | Ch.04 → |
Nói, đệ nhất Đại Thần cùng với đệ nhị quyết đấu giằng co không đến năm phút. Hơn nữa là tính áp đảo, đệ nhất Đại Thần trấn áp được đệ nhị Đại Thần. Quyết đấu ngay từ đầu, Bắc Phong Giang Thượng Hàn thành thạo dùng băng định thân, dùng lôi đánh, lại dùng băng định thân, dùng lôi đánh. Thiên Hạ Vô Song hoàn toàn không có cơ hội công kích, trong nháy mắt Đại Thần đã biến thành .....
(Hệ Thống) Trừ bỏ danh hiệu đệ nhị:Thiên Hạ Vô Song rớt xuống lv 58
Mộng Cảnh Tái Hội có hình thức biến thái ở chỗ, người chơi rớt một lv thì bị mất trang bị. Vốn nghĩ muốn lên lv60 được chuyển chức nhưng thế này còn phải luyện nhiều hơn nữa.
(Loa) Ăn Vụng Không Chùi Miệng: Tại hiện trường trực tiếp, Giang Thượng Hàn đánh bại đối phương, Thiên Hạ hoàn toàn không có cơ hội ra tay.
(Loa) Thiên Hạ Tiểu Bạch: Đồ rác rưởi! Hắn so với Bang chủ của chúng ta, lớn bắt nạt bé còn gọi gì là hảo hán!
(Loa) Xuy Độ Ngọc Môn Quan: Sao! Thiên Hạ! Là Bang chủ nhà các ngươi khơi mào quyết đấu trước! Ai mới là rác rưởi đây!
Bắc Phong Giang Thượng Hàn dùng đá ma pháp cứu sống Thiên Hạ Vô Song đang nằm, cùng với Ta Là Thương Nhân.
(Phụ Cận) Ta Là Thương Nhân: Cảm tạ đại thần. Đại thần, ta rất yêu ngươi.
Thiên Hạ Vô Song lẳng lặng rời khỏi Huyền Đô, mà trong người Thiên Hạ thì đi khỏi và logout, nhưng .... Xem ra người náo nhiệt không chịu đi. Thậm chí còn ồn ào.....
(Phụ Cận) Nhất Quả Hiệt Đường: Đại thần, hoá ra ngươi đã có vợ, tủi thân ~!
(Phụ Cận) Nhất Mộc Bất Thuỷ: Người đó không phải tên là Hương Tâm chứ?
(Phụ Cận) Ăn vụng không chùi mép: Đại thần, phu nhân nhà ngươi tại sao không lên tiếng .... Đến đây, phu nhân đại thần, cho ta xem mặt một chút.
(Phụ Cận) Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Tiểu Mạn, nếu tất cả mọi người gọi muội là phu nhân, vì sự trong sạch của ta, muội gả cho ta đi.
Chẳng những kênh Phụ Cận nổ mạnh, còn có....
(Loa) Ta Là Thương Nhân: Cầu hôn! Cầu hôn! Hàn đại thần cầu hôn!
(Loa) Mộng Lý Hoa Lạc Hảo Đa Hoá: Cái gì? Hàn đại thần là có phải là Bắc Phong Giang Thượng Hàn không? Cầu hôn? Cầu hôn ai?
(Loa): Thải Hoa Tiểu Bạch Bạch: Ngươi out đi! Đại thần anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân lấy thân báo đáp. Mỹ Nhân là ai tất cả mọi người còn chưa biết.
(Loa) Phong Trung Lăng Loạn: Mỹ nhân là Bình Hải Tịch Mạn Mạn, Mỹ nhân là Bình Hải Tịch Mạn Mạn, Mỹ nhân là Bình Hải Tịch Mạn Mạn, Mỹ nhân là Bình Hải Tịch Mạn Mạn, Mỹ nhân là Bình Hải Tịch Mạn Mạn!
(Loa) Mộng Lý Hoa Lạc Hảo Đa Đoá: Nhà thơ Đường Thi đã dạy, Hàn đại thần, thỏ không ăn cỏ gần hang.
(Loa) Thải Hoa Tiểu Bạch Bạch: Ngươi đố kỵ mỹ nhân thì có, ngươi đã học qua câu "gần quan được ban lộc" chưa?
(Loa) Mộng Lý Hoa Lạc Hảo Đa Đoá: chú ý! Bổn cô nương không có nhỏ nhen như vậy, bổn cô nương là hâm mộ, không phải đố kỵ.
(Loa) Thải Hoa Tiểu Bạch Bạch: Ta đây cầu hôn ngươi, ngươi không cần hâm mộ. Gả cho ta đi! Mộng Lý Hoa!
Trở lại" địa điểm phát sinh" Huyễn Đô...
(Phụ Cận) Thu Sắc Tòng Tây Lai: Lão đại, 5555555555555555555555555, ngươi theo đuổi bà xã tương lai của ta, Mạn Mạn mới là của ta.
(Phụ Cận) Xuy Độ Ngọc Môn Quan: Mạn Mạn có bị mù đâu, tại sao lại yêu ngươi chứ.
(Phụ Cận) Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mạn Mạn, thẹn thùng à? Trò chơi tìm lang quân là chuyện bình thường. Đồng ý đi.
(Phụ Cận) Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Tiểu Mạn, đồng ý kết hôn với ta đi?
(Phụ Cận) Nhất Thạch Uyển Thang: Hàn đại thần, vợ huynh không có ý kiến!
(Phụ Cận) Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Cảm ơn mọi người làm chứng, ngày mai 9h tối, chúng ta đến Giáo Đường thủ đô kết hôn.
Lời này vừa phát ra, kênh Phụ Cận lại nổ mạnh lần nữa.
(Loa) Thu Nhật Vọng Hương Tâm: tin vui tin vui! Đại Thần Bắc Phong Giang Thượng Hàn với Bình Hải Tịch Mạn Mạn ngày mai buổi tối 9h ở giáo đường Thủ Đô kết hôn, thỉnh mọi người cổ động nhiều hơn.
(Loa) Thu Nhật Vọng Hương Tâm: tin vui tin vui! Đại Thần Bắc Phong Giang Thượng Hàn với Bình Hải Tịch Mạn Mạn ngày mai buổi tối 9h ở giáo đường Thủ Đô kết hôn, mời mọi ngườ khích lệ nhiều hơn.
(Loa) Thu Nhật Vọng Hương Tâm: tin vui tin vui! Bắc Phong Giang Thượng Hàn với Bình Hải Tịch Mạn Mạn ngày mai buổi tối 9h ở giáo đường Thủ Đô kết hôn, thỉnh mọi người cổ động nhiều hơn.
(Loa) Ta là Thương Nhân: Chúc mừng đại thần! chúc mừng đại thần! LX thỉnh dựa theo quy củ,
(Loa) Mộng Lý Hoa Lạc Hảo Đa Hoá: Chúc mừng đại thần! chúc mừng Hàn đại thần! không cần theo quy củ.
(Loa) Thải Hoa Tiểu Bạch Bạch: Chúc mừng anh hùng! chúc mừng mỹ nhân! đi theo vị hôn thê, chính là không cần quy củ.
Mặc dù tất cả người chơi đều thảo luận chuyên tình Hàn đại thần kết hôn với Mạn Mạn, nhưng, nữ diễn viên chính không tỏ vẻ gì ... Bởi vì ..... Cô còn ở dưới lầu mua trứng cá Ngư.
Khi cô ăn xong một chén trứng cá Ngư, đóng gói lại trở về trước bàn máy tính.
(Phụ Cận) Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Oa~ như thế nào lại náo nhiệt vậy?
(Phụ Cận) Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Bởi vì cậu sắp phải kết hôn, Mạn Mạn, tớ vui cho cậu.
(Phụ Cận) Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Kết hôn? khi nào kết hôn?
(Phụ Cận) Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Ngày may buổi tối 9h.
Phong Mạn Mạn cắn trứng cá Ngư, khó hiểu tiếp tục gõ bàn phím.
(Phụ Cận) Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Cùng ai?
(Phụ Cận) Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Cùng ta.
Phong Mạn Mạn trong miệng trứng cá Ngư biến thành đường parabol mà bay ra khỏi.
(Phụ Cận) Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Cái gì?
(Phụ Cận) Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Ta, đánh cao thủ giận dữ vì hồng nhan (người đẹp), muội phải lấy thân báo đáp anh hùng.
Phong Mạn Mạn trong tay cầm một chén đầy trứng cá Ngư rơi toàn bộ trên mặt đất, vô lực sát mặt vào màn hình, mới vừa rồi phát sinh chuyện gì!
Phong Mạn Mạn tiếp tục gõ bàn phím, mà trên mặt đất Trứng cá Ngư vẫn ở nguyên chỗ cũ.
Mạn Mạn nhìn trên màn hình.
(Tán Gẫu riêng) to Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Cao thủ, ngươi đừng đùa giỡn ta nữa.
(Tán Gẫu riêng) from Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Tiểu Mạn, ta thật sự có lòng.
(Tán gẫu riêng) to Bắc Phong Giang Thượng Hàn:.. +_+....
(Tán gẫu riêng) from Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Muội không thấy là hệ thống náo loạn tin tức đó sao?
(Tán gẫu riêng) to Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Cái gì?
(Tán gẫu riêng) from Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Kết hôn là nghi thức có phần thưởng.
(Tán gẫu riêng) to Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Không thể được. Cao thủ, ngươi không phải vì vậy mới kết hôn với ta chứ?
Bắc Phong Giang Thượng Hàn không trực tiếp trả lời cô, mà là ....
(Tán gẫu riêng) from Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Phần thưởng là 200MRB để phòng thân.
(Tán gẫu riêng) to Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Không phải đâu? Cao thủ, cấp bậc ngươi cao như vậy cần gì đến phòng thân?
(Tán gẫu riêng) from Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Cần.
(Tán gẫu riêng) to Bắc Phong Giang Thượng Hàn): Vậy kết hôn đi. Dù sao ta không mệt. Nhưng chúng ta mới quen biết có hai ngày.
(Tán gẫu riêng) from Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Không sao, không có việc gì.
(Tán gẫu riêng) to Bắc Phong Giang Thượng Hàn:?????
(Tán gẫu riêng) from Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Không có việc gì, vậy nhớ rõ tối mai 9h. Ta có việc, cáo từ trước.
(Tán gẫu riêng) to Bắc Phong Giang Thượng Hàn: ờ!
(Hệ Thống) Tin Tức tốt, Mộng Cảnh Tái Hội chuẩn bị rất chu đáo, thông thường khi kết hôn, có thể hưởng tuần trăng mật nơi huyền bí cùng với phần thưởng của Mộng Cảnh, trúng thưởng 100%, hàng nhất thưởng 200MRB phòng thân búp bê.
Ừ! Nguyên lai cao thủ nói chính là việc này.
Vận Chuyển buôn bán trong Mộng Cảnh Tái Hội quả nhiên là cơ hội kiếm nhiều tiền. Trong trò chơi còn có hệ thống kết hôn, điều kiện kết hôn rất đơn giản, một nam một nữ, nam nữ đôi bên đều mặc áo cưới cùng lễ phục giá trị 50 MRB, nhà trai mang nhẫn, tổ đội hai bên đến Thủ Đô Giáo đường tìm thần linh, có thể xác nhận rất đơn giản.
Phong Mạn Mạn tắt đi khung đối thoại cùng Bắc Phong Hàn, phát hiện mười mấy người đang vây quanh cô nói chuyện phiếm.
(Phụ Cận) Ta Là Thương Nhân:Hàn đại thần như thế nào lại đi trước? Bị cự tuyệt sao?
(Phụ Cận) Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Mạn Mạn?
(Phụ Cận): Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mạn Mạn, thế nào, hai người cũng không nói chuyện, chát riêng sao?
(Phụ Cận) Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Ừ..
(Phụ Cận) Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Tán gẫu như thế nào, cậu đáp ứng rồi sao?
(Phụ Cận) Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Ừ, hắn nói 9h tối..
(Phụ Cận) Xuy Độ Ngọc Môn Quan: Chúc mừng ...
(Phụ Cận) Thu Sắc Tòng Tây Lai: Mạn Mạn, học tập vị kia nói, lòng bị tổn thương.
Đang lúc Mạn Mạn bị một đám người "ÁC ý" đùa giỡn, đang nghĩ ngợi có cách nào thoát thân, lối suy nghĩ bị tiếng chuông di động gần máy tính cắt ngang.
Mạn Mạn tiếp điện thoại: "Alô"
" Mạn Mạn, tớ là Tiểu Toàn." Đối phương trả lời.
" Mình biết, có số nổi lên màn hình rồi." Mạn Mạn đảo cặp mắt trắng dã.
" Cậu có rảnh không? Đi ra Mộng Tình, Tiểu Như cô khóc vớ vẩn, cô cùng Quan Hạo Phân, ta bị cô khóc sắp đến độ khóc cùng cô." Mộng Toàn lo lắng nói.
" Được, tớ sẽ đến."
Phong Mạn Mạn biểu tình thật có lỗi.
(Phụ Cận) Bình Hải Tịch Mạn Mạn: sorry các vị, ta hiện tại có việc ra ngoài, hôm nay sẽ không luyện. Các vị cố lên ...
Đánh xong, liền vội vàng rời khỏi trò chơi, tắt máy tính đi ra cửa.
Khi cô rời khỏi trò chơi, kênh nói chuyện phiếm có vài người đối thoại rất ăn ý.
(Phụ Cận) Thu Nhật Vọng Hương Tâm: ha ha ha, Mạn Mạn thẹn thùng.
(Phụ Cận) Xuy Độ Ngọc Môn Quan: Cô thẹn thùng.
Phong Mạn Mạn lại một lần ngẩng đầu lên 50 độ, hôm nay thật sự không còn gì để hỏi, trời xanh thật là tốt ngày.
Mộng Tình là một gian nho nhỏ trong quán cà phê, nhưng phần lớn là học sinh đến. Mạn Mạn, Mộng Toàn cùng Linh Như học trung học kiêm tri kỉ bạn thân, ba học cùng một ban, lớp 11 phân ban sau, Mộng Toàn chọn chính trị, sắp xếp đến 2 ban, Mạn Mạn cũng chọn chính trị, lại sắp xếp đến 3 ban, Linh Như chọn lịch sử. Nhưng tình cảm ba người các cô ngày càng tốt, thậm chí tới đại học không cùng một chỗ, ba người bọn họ luôn sắp xếp thời gian hợp lý để gặp lại nhau.
Trong quán cà phê Mộng Tình, Mạn Mạn đi một đoạn dài tới chỗ Mộng Tình
Chỉ nhìn thấy Tiểu Toàn:" Toàn, Linh Như đâu?"
Mộng Toàn đứng lên ôm Mạn Mạn nén giận:" Mạn Mạn, tớ bị bỏ rơi!"
Mạn Mạn ngồi xuống, lấy một ly Tạp Bố Kỳ (là một loại nước uống).
" Nha đầu chết tiệt kia lại mềm lòng! 4 phút trước, Quan Hạo gọi điện đến, nha đầu chết tiệt kia vội chạy đi trước. Cũng không nghĩ là ai nghe cô ấy thất tình, người thứ nhất đi ra an ủi cô. Kết quả! cái nha đầu chết tiệt kia bị người đàn ông nói hai câu liền bỏ đi, thất tình đâu! Tớ thấy tớ mới là người thất tình, tớ mới là người bị vứt bỏ ...." Mộng Toàn vừa nói vừa khoa tay múa chân.
Phong Mạn Mạn thật rất muốn cười, nếu cô nở nụ cười, Mộng Toàn khẳng định nổi cơn bão. Ừ, chịu đừng không cười, cố gắng không cười.
Mạn Mạn ngắt lời Mộng Toàn:" Cậu cũng biết tính tình của Tiểu Như. Cô ấy cùng Quan Hạo nói chia tay mấy ngàn lần, cậu xem một lần chia tay có vượt quá 3 tiếng đồng hồ không? Có khi tớ cảm thấy Quan Hạo thật đáng thương."
" Ôi, nha đầu chết tiệt kia không nói gì. Nghỉ hè cậu có dự định gì không?". Mộng Toàn hỏi.
Mạn Mạn chậm rãi uống một ngụm cà phê:" Không có dự định gì cả, ở nhà đi lại thôi."
" Không đi công tác sao? Tớ tìm được rồi, ở thành phố F, gần vùng lân cận F, cuối tuần này bắt đầu quay về ký túc xá ở." Mộng Toàn cũng vừa ăn vừa đề cập.
" Tại sao không ở nhà? Thành phố G gần thành phố F cũng không xa, không phải nói GF đồng hành sao?." Mạn Mạn nói.
Mộng Toàn một tay hướng đầu Mạn Mạn vỗ một cái:" Học để độc lập. Cậu Phong Đại tiểu thư chắc là sẽ không cần học đâu."
Cứ như vậy, Mạn Mạn cũng Mộng Toàn ở trong cà phê tán gẫu đủ thứ chuyện. Các cô đã trôi qua 3 lần tràbuổi chiều rồi (câu này hơi ngang ngang, help me!).
← Ch. 02 | Ch. 04 → |