Truyện:Mạc Phụ Hàn Hạ - Chương 51

Mạc Phụ Hàn Hạ
Trọn bộ 64 chương
Chương 51
0.00
(0 votes)


Chương (1-64)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


"Wardrobe, e-show"

Khi Mộc Hàn Hạ nói ra tên này, Lục Chương ngồi trước bàn họp hơi nhíu mày.

Toàn bộ đèn trong phòng họp đều tắt, chỉ còn đèn từ máy chiếu. Người ngồi đây lúc này đều là tâm phúc của Lục Chương và Mộc Hàn Hạ. Còn Mộc Hàn Hạ đứng ở nguồn sáng duy nhất, trên mặt có ánh sáng lờ mờ. Trong nháy mắt Lục Chương cảm thấy tâm viên ý mã. Cậu ta cảm thấy cô vô cùng xinh đẹp, rõ ràng xung quanh rất tối, nhưng trong mắt cô mơ hồ có nụ cười tự tin khiến cậu ta cảm thấy ánh sáng tỏa ra bốn phía.

Mộc Hàn Hạ không phát hiện ra tâm tư này của cậu ta. Đầu tiên cô nhìn cậu ta, sau đó nhìn mọi người xung quanh, lên tiếng giới thiệu: "Đây là một trung tâm mua sắm trên mạng thực sự. Tôi nói thực sự, mọi người có thể đoán được hàm ý trong đó không?"

Mọi người lắc đầu. Dù sao hiện tại trên mạng có đủ loại trung tâm mua sắm. Chẳng lẽ còn không phải là "thực sự" sao?

Mộc Hàn Hạ mỉm cười, đồng thời mở hình ảnh ra, trọng điểm là hai từ "thực sự" và "trung tâm mua sắm". Cô nói: "Hiện tại cái gọi là "trung tâm mua sắm trên mạng" chủ yếu là cung cấp sàn giao dịch, cung cấp nơi cư trú cho các thương hiệu lớn. Có phân phối bên mình, cũng có cả phân phối của bên thứ ba. Mà cuộc chiến đấu chủ yếu của họ là cạnh tranh giá cả, có đúng không? Rõ ràng thực lực của Phương Nghi có sự chênh lệch so với công ty hàng đầu trong lĩnh vực thương mại điện tử. Nếu chúng ta cũng làm sàn giao dịch, cạnh tranh giá cả, tốc độ phân phối, khẳng định là cạnh tranh được. Đương nhiên hiện tại cũng có một số công ty coi trời bằng vung làm như vậy, hùng hồ mạnh mẽ tấn công vào điểm này, chân đạp vào b đã muốn đánh d..."

Tất cả mọi người cười gật đầu. Lục Chương chống cằm nở nụ cười. Ánh mắt tối đen như mực nhìn cô, trong lòng thầm nghĩ cái gì gọi là cảnh đẹp ý vui chứ, cô gái như thế này mới được gọi là cảnh đẹp ý vui, những người bạn gái cậu ta từng qua lại trước kia đều quá yếu đuối.

"Vậy chúng ta sẽ đột phá từ chỗ nào?" Mộc Hàn Hạ nói, đồng thời cũng chiếu đến trang web "Wardrobe e-show", nhất thời hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Cô chuyển đề tài: "Để tôi hỏi mọi người câu này, mọi người đã từng thử mua sắm trên mạng chưa? Nhất là quần áo đắt tiền, gặp phải chướng ngại lớn nhất là gì?"

Có người đáp: "Quần áo có thương hiệu tôi đều mua ở trung tâm mua sắm thực thể, không nghĩ tới mua trên mạng."

Cũng có người đáp: "Đã từng mua. Nhưng vấn đề lớn nhất là không thể thử quần áo, quần áo có thương hiệu vừa đắt vừa hiếm, mua không thích hợp, đổi lại rất phiền toái."

Còn có người nói: "Tôi thì nhanh trí thử quần áo ở trung tâm mua sắm, sau đó đi tìm loại giống như vậy ở trên mạng. Nhưng một là quá khó đảm bảo được chất lượng, hai là nhiều loại ở trung tâm mua sắm có, nhưng trên mạng không có. Vì vậy cuối cùng vẫn phải ra trung tâm mua. Quả thực đúng là phiền toái, mua bộ quần áo còn mất đến hai lần."

Mộc Hàn Hạ gật đầu.

Lục Chương cười: "Quần áo của tôi đều là tự thiết kế, nên không thể hiểu được nỗi buồn của mọi người." Tất cả mọi người đều nở nụ cười, có người nói: "Tiểu Lục tổng khoe khoang giàu có thật kích thích người ta." Mộc Hàn Hạ cũng cười nói thẳng: "Cậu không cần lên tiếng, quá khiêu khích." Lục Chương liếc cô, chỉ là một màn trêu đùa trong khi làm việc cũng khiến cậu ta cảm thấy vui sướng.

Sau khi mọi người nói xong, Mộc Hàn Hạ im lặng một lát nói: "Vì vậy, e-show là một sàn kĩ thuật, chứ không chỉ là sàn giao dịch."

Tất cả mọi người đều hơi giật mình.

Mộc Hàn Hạ lại chiếu hình, đồng thời trình bày toàn bộ kế hoạch: "Đây là kế hoạch kinh doanh mọi người tuyệt đối phải giữ bí mật. Kỹ thuật của trung tâm mua sắm Wardrobe nằm ở chỗ thông qua máy ảnh của di động và máy tính chụp ảnh, quét hình số liệu dáng người của người sử dụng, tạo thành một hình 3D mô phỏng sống động, trực tiếp tạo ra hiệu quả thử đồ trên máy tính. Do đó giải quyết được vấn đề đặc tính và sự thích hợp của trang phục. Đương nhiên cũng hạn chế được vấn đề nhiều năm nay của các cửa hàng trang phục điện tử. Lại đây, Hà Tĩnh, cậu thử một chút xem."

"À, vâng." Hà Tĩnh ngồi trong góc say sưa nghe, vội vàng đứng lên, đi đến trước mặt Mộc Hàn Hạ. Mộc Hàn Hạ lấy di động chụp sáu góc độ trước, sau, phải, trái, trên, dưới, cho cô ấy, sau đó truyền vào máy tính.

Tất cả mọi người nhìn không chớp mắt, nhanh chóng xuất hiện hình 3D mô phỏng, ngay cả tướng mạo cũng giống hệt.

"Không gạt mọi người." Mộc Hàn Hạ cười, "Đây là do một người bạn của tôi làm, năm đó anh ấy vì muốn làm cho vị hôn thê vui vẻ nên dành mấy tháng làm. Anh ấy chỉ tùy ý làm, nhưng lại chứa đựng một cơ hội kinh doanh lớn cho chúng ta. Kỹ thuật này đã xin độc quyền, anh ấy cũng sử dụng kỹ thuật độc quyền này xin gia nhập vào cổ phần trung tâm thương mại của chúng ta. Chuyện này để nói sau. Nhưng kỹ thuật này nhìn thì thần kỳ, nhưng thực ra nguyên lý vô cùng đơn giản, đối với chuyên gia máy tính mà nói chỉ là một chương trình mà thôi, nhưng mà không có ai làm cả."

Cô lại chuyển sang slide khác, trên màn hình xuất hiện đầy phương trình và số liệu tính toán. Cô nói: "Thông qua chụp ảnh đạt được một tổ hợp hình ảnh, chương trình máy tính tiến hành đo lường tính toán chính xác, phân tích số liệu cơ thể khách hàng, tạo ra mô phỏng 3D. Thực hiện thử mặc trang phục trên mạng đi. Hà Tĩnh, cậu chọn trang phục đi."

Trước mắt trên e-show đã có mấy thương hiệu của Mỹ do Mộc Hàn Hạ đàm phán, Hà Tĩnh tò mò chọn trang phục, Mộc Hàn Hạ ấn nút "thử", mấy giây sau, trên màn hình xuất hiện ảnh Hà Tĩnh mặc bộ quần áo đó.

"Thật thần kì!" Hà Tĩnh cảm thán nói. Mọi người đều trợn tròn mắt gật đầu. Có người nói: "Đây chính là một cuộc cách mạng mới trong ngành sản xuất trang phục."

Lục Chương cũng thấy tâm phục khẩu phục, nghĩ thầm, shit, thảo nào trước đó cô ấy nói muốn dẫn dắt cậu ta tiến vào thương mại điện tử. Hóa ra cất giấu chiêu lớn như vậy. Lúc này cậu ta thu lại tâm tư lộn xộn với cô, cậu ta cảm nhận được tương lai vô cùng tiềm tàng. Cậu ta mơ hồ có chút kích động, đó là cảm giác nóng lòng muốn thử nhiệt huyết sôi trào. Cậu ta nhìn Mộc Hàn Hạ, lúc này cô cũng nhìn về phía cậu ta, trong mắt hình như có ý cười, khẽ gật đầu một cái. Trái tim Lục chương đập mạnh, không biết vì cơ hội kinh doanh khác thường này hay vì cô nữa.

Cuối cùng Mộc Hàn Hạ nhìn quanh một vòng, nói: "Hình thức lợi nhuận của e-show là hợp tác với các thương hiệu lớn, từ đó đạt được lợi nhuận. Trong sáu tháng đầu, e-show sẽ phải thua lỗ rất nhiều tiền."

Tất cả mọi người đều sửng sốt. Mộc Hàn Hạ mỉm cười nói: "Bởi vì tất cả thu nhập đều dùng tiền mặt, trả lại vào tài khoản khách hàng. Nhãn hiệu của chúng ta vốn theo con đường giá cả trên mạng, cộng với giảm giá, chúng ta sẽ tiếp cận được toàn bộ mạng lưới giá cả thấp nhất. Sau đó dùng công nghệ độc quyền làm cạnh tranh cốt lõi, chúng ta nhất định có thể thực hiện được "Thương mại điện tử- trang phục- trung cao cấp", nhanh chóng giành được khách hàng ở phân khúc này, giành thị phần cao nhất!"

Trong phòng họp ở tầng cao nhất của Phong Thần, nhóm lãnh đạo tập đoàn đều ngồi quanh bàn. Lâm Mạc Thần ngồi ở vị trí chính giữa.

Một quản lý phụ trách hạng mục thương mại điện tử cũng đang báo cáo rõ ràng kế hoạch kinh doanh tổng thể.

*****

Trong phòng họp ở tầng cao nhất của Phong Thần.

Quản lý hạng mục: "Hiện tại các công ty tiến vào thương mại điện tử đều là ném tiền, cạnh tranh giá cả, làm sàn giao dịch. Chúng ta không làm sàn giao dịch, chúng ta làm thương hiệu, định vị của chúng ta là công nghiệp văn hóa trang phục. Bất cứ ngành sản xuất nào, hiện tại muốn phát triển sâu, yêu cầu về chất lượng, thuộc tính văn hóa và đặc tính đều rất cao. Đây mới là phương hướng mới để phát triển kinh doanh trong tương lai."

Mấy vị lão đại đều gật đầu.

"Tư nhân đính chế" trên màn hình xuất hiện bốn chữ to ngắn gọn.

"Đây là tên trang web của chúng ta, cũng là ý nghĩa chính của trang web. Đầu tiên năng lực cạnh tranh chủ yếu của trang web là tập hợp được hơn một trăm nhà thiết kế nổi tiếng trong nước. Trong đó có nhà thiết kế người Hoa đứng đầu quốc tế, cũng có cả người đứng đầu trong nước, có các nhà thiết kế đã có kinh nghiệm 5-8 năm, cùng với bộ phận những nhà thiết kế trẻ tuổi. Bọn họ đều kí hợp đồng hợp tác độc quyền với Phong Thần, cũng đồng ý dựa vào nền tảng của chúng ta, tiến hành thử nghiệm và hợp tác." Vẻ mặt của quản lý hạng mục hơi hãnh diện, "Những người này đều là nguồn tài nguyên nhân lực quý báu nhất trong ngành sản xuất trang phục trong nước. Nhìn cả nước cũng chỉ có Phong Thần mới có thực lực, tài lực, và danh tiếng trong ngành sản xuất trang phục, có thể thu bọn họ về dưới trướng. Những người này không phải là nhân viên của chúng ta, mà là người hợp tác với chúng ta. Cho dù là nhà thiết kế không có danh tiếng, nhưng có tài, bọn họ sẽ cùng Phong Thần tạo ra của cải kinh tế và thương hiệu mới phù hợp với thời đại Internet.

Nói đến đoạn này cũng khiến lòng người phấn khởi, nhóm nhân viên chuẩn bị hạng mục trang phục thương mại điện tử cũng lộ ra vẻ mặt tự hào và mong đợi. Quản lý hạng mục bắt đầu mở ppt, cũng giải thích:

"Tất cả thành viên trung tâm mua sắm thực thể của Phong Thần và nhóm sở hữu hạng mục bất động sản sẽ nhận được tư cách thành viên miễn phí của trang web. Nhóm khách hàng ban đầu này vô cùng lớn, hơn nữa còn chất lượng cao.

Sau khi khách hàng vào trang web, đầu tiên sẽ nhìn thấy lựa chọn đơn giản, có thể lựa chọn trang phục phù hợp với phong cách và sở thích. Ví dụ có người thích quần áo phù hợp với nghề nghiệp, có người muốn quần áo theo xu hướng, có người thích quần áo nghệ thuật, có người thích quần áo đơn giản tự nhiên."

Trên màn hình xuất hiện một loạt hình ảnh và lựa chọn.

"Sau khi lựa chọn phong cách, sẽ đến nhóm các nhà thiết kế thích hợp. Đây cũng là sản phẩm chủ lực của "Tư nhân đính chế". Tất cả các nhà thiết kế được phân chia dựa vào phong cách và trường phái để phát triển nhãn hiệu của mình. Đương nhiên định vị đều là từ trung và cao cấp trở lên. Khách hàng đến nơi đây có thể tiến hành lựa chọn và mua sắm thích hợp. Đồng thời tất cả trung tâm mua sắm thực thể của Phong Thần cũng sẽ có một số tác phẩm tiêu biểu quý giá. Nhưng vừa rồi đã nhắc tới chúng ta làm không chỉ có nhãn hiệu chất lượng mà còn phải có văn hóa." Quản lý hạng mục phát một ppt mới, và một số trang web thiết kế, weibo của nhà thiết kế nổi tiếng, kênh tạp chí chính phủ, và một số trang truyền thông chính...

"Tất cả mọi người đều biết di động Tiểu M tạo ra một kì tích kinh doanh kiểu mới, dựa vào danh tiếng, dựa vào xây dựng văn hóa thị tộc kiểu mới, tiến hành truyền bá và tiếp thị. Mà khởi xướng của trang web "Tư nhân đính chế" cũng là chất lượng, cá tính và nhiệt tình. Đầu tiên là kí hợp đồng với nhà thiết kế, sẽ có một số người đồng ý trao đổi với khách hàng, tiến vào chiếm giữ "diễn đàn cộng đồng". Đồng thời chúng ta dựa vào weibo người nổi tiếng, tạp chí thời trang và bên môi giới, tiến hành truyền bá danh tiếng và làm dậy sóng. Có lẽ một nhà thiết kế nổi tiếng sẽ tỉ mỉ thiết kế áo khoác, tạo thành trào lưu mới thịnh hành trên mạng. Cũng có thể nhà thiết kế dày dặn kinh nghiệm tạo ra thiết kế mới sẽ nhận phải phản ứng trái chiều. Tất cả những điều này đều hoàn toàn có thể. Mục đích là làm cho "Tư nhân đính chế" trở thành một trang web trang phục thời thượng, có ảnh hưởng lớn nhất khu vực."

Lãnh đạo và nhân viên đang ngồi đều lộ ra ý cười, Lâm Mạc Thần cũng khẽ gật đầu. Trong hoàn cảnh kinh doanh hiện tại, anh và mấy nhân viên nòng cốt đã sớm có chung nhận thức, chỉ có đào sâu khai thác giá trị mới có thể hình thành khả năng cạnh trạnh thương hiệu không thể thay thế.

"Ngoài ra trang web còn cung cấp phần tự thiết kế cao cấp. Khách hàng tự lựa chọn nhà thiết kế, tiến hành thiết kế theo cá tính, nhận được sản phẩm độc quyền. Nhà thiết kế cũng tiến hành bàn bạc nhu cầu của khách hàng. Phần này cũng không thu được nhiều lợi nhuận, nhưng thắng ở sự ảnh hưởng trào lưu và chủ đề, cũng là chất lượng cao nhất của chúng ta.

Lợi nhuận của chúng ta sẽ thu được ở rất nhiều chỗ, ngoài tiêu thụ của trang web, thu vào từ tầng lớp trung cao cấp, đối với một số danh tiếng tốt, kiểu dáng kinh điển được truyền bá rộng rãi, chúng ta sẽ sản xuất được rất nhiều sản phẩm trọng điểm, mở rộng quyền cho các cửa hàng trên trang web, tác động đến kỉ lục doanh thu."

Sau khi quản lý hạng mục kết thúc báo cáo, CEO Chu Tri Tố nói: "Hạng mục này nhắm vào nhóm khách hàng trung và cao cấp. Phong Thần là người dẫn đầu ngành sản xuất, cũng là doanh nghiệp nổi bật trong nước. Nếu làm nhất định phải tạo ra ảnh hưởng sâu sắc, chiếm vị trí số một. Điều này cũng có ảnh hưởng rất lớn đến cổ phiếu trên thị trường của chúng ta."

Mấy ngày nay, Mộc Hàn Hạ bận đầu tắp mặt tối. Tranh thủ lúc rảnh rỗi, cô nhắm mắt nghỉ ngơi trong văn phòng.

"Cốc cốc..." Hà Tĩnh khẽ gõ cửa bước vào, mang cho cô một cốc cà phê. Mộc Hàn Hạ mỉm cười nhận lấy: "Cám ơn bạn thân yêu." Hiện tại Hà Tĩnh đã hoàn toàn thích ứng với cuộc sống công sở, cách ăn mặc cử chỉ đều phù hợp. Cô ấy khẽ ấn vai Mộc Hàn Hạ, thấp giọng nói: "Cậu phải giữ sức khỏe, đừng thức đêm nữa."

Mộc Hàn Hạ im lặng cười.

Hà Tĩnh sợ quấy rầy đến cô, lui ra ngoài. Vừa ngồi vào vị trí trợ lý ở cửa không lâu thì di động vang lên, cô ấy nhìn số gọi đến, nhìn xung quanh, đứng dậy đi đến chỗ không có người mới bắt máy.

"A lô, Lâm tiên sinh."

Giọng nói bình tĩnh của Lâm Mạc Thần truyền tới:" Hiện tại cô ấy có bận không?"

"Không, vừa mới họp xong, cô ấy đang nghỉ ngơi."

"Cám ơn cô."

"Không có gì."

Cúp điện thoại, Lâm Mạc Thần nhìn số của Mộc Hàn Hạ một lát rồi gọi cho cô. Gọi điện thoại hỏi Hà Tĩnh trước cũng là bất đắc dĩ. Hai hôm nay gọi điện thoại cho Mộc Hàn Hạ, cô đều không nhận. Anh biết cô vô cùng bận rộn, không muốn quấy rầy, nhưng cũng không muốn rời xa cô.

Điện thoại nhanh chóng có người nhận. Giọng nói dịu dàng của Mộc Hàn Hạ truyền đến: "A lô, Jason."

Cách gọi này khiến cho Lâm Mạc Thần hơi thất thần, anh nhìn hoang hôn buông xuống bên ngoài cửa sổ, nở nụ cười: "Đang làm gì vậy?"

Giọng nói anh dịu dàng trầm thấp khiến Mộc Hàn Hạ mềm lòng. Dường như trong nháy mắt thoát khỏi công việc bận rộn, trở lại quê nhà yên bình chỉ có hai người.

"Đang nghỉ ngơi, vừa họp xong, hơi mệt." Cô đáp, "Còn anh."

"Anh cũng vậy."

Hai người im lặng một lát, không hề biết ở cả hai đầu cả hai người đều nở nụ cười. Lâm Mạc Thần nói:

"Chờ một lát anh tới đón em."

Mộc Hàn Hạ đáp: "Vâng."

Chờ khi Mộc Hàn Hạ ra khỏi tập đoàn Phương Nghi, trời đã hoàn toàn tối đen. Đèn ở các tòa nhà cao tầng đều được bật sáng, trên đường vẫn đông nghịt. Mùa hè tới rồi, thành phố phồn hoa này khắp nơi đều tràn ngập không khí ấm áp. Xe Lâm Mạc Thần dừng bên đường, cửa kính xe hạ xuống. Người đàn ông trong xe không còn giống như hồi trẻ, luôn thích đeo kính râm, hiện tại anh chỉ mặc chiếc áo sơ mi màu xám đơn giản, ánh mắt yên tĩnh nhìn cô tới gần.

Mộc Hàn Hạ ngồi vào ghế lái phụ, Lâm Mạc Thần hơi nở nụ cười, khởi động xe.

Cô cảm thấy vô cùng mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, co người tựa vào ghế lái phụ, không nói lời nào. Lâm Mạc Thần phát hiện hỏi: "Làm sao vậy?"

Cô đáp: "Mệt chết đi được." Dừng một chút nói tiếp: "Em có người bạn rất thân ở Mỹ, anh ấy mắc bệnh sắp mất rồi."

Lâm Mạc Thần không nói gì, tay khẽ chạm vào tóc cô. Chỉ là một động tác đơn giản, nhưng Mộc Hàn Hạ cảm nhận được sự bao dung và vỗ về của anh. Tâm trạng của cô cũng trở nê bình tĩnh hơn, nghiêng đầu nhìn anh hỏi: "Mấy ngày nay anh bận gì vậy?"

Lâm Mạc Thần mỉm cười nhìn phía trước: "Liên quan đến bí mật kinh doanh, không thể nói được." Mộc Hàn Hạ cũng không để ý, gật đầu: "Em hiểu."

Cứ như vậy, suốt dọc đường cả hai đều im lặng. Bởi vì thời gian đã muộn, hai người cũng đã ăn tối, nên nhanh chóng tới dưới lầu nhà cô.

"Em về đây, ngủ ngon." Mộc Hàn Hạ nói, nhìn ành một cái, quay người qua khẽ hôn lên má anh.

Lâm Mạc Thần im lặng.

Mộc Hàn Hạ mở cửa xe, "tích" một tiếng, truyền đến tiếng khóa cửa xe, không đẩy được cửa ra, cô quay đầu nhìn anh, anh cũng nhìn chằm chằm vào cô.

"Em từng nói một câu: Người về đêm gió tuyết nhìn thấy ánh sáng chiếu trên đường. Mấy năm nay anh vẫn nhớ rõ. Trong đế quốc kinh doanh này, cả anh và em đều có dã tâm, hướng lên phía trên. Anh gần như đã lên tới đỉnh rồi, vậy thì sao chứ? Trên đời này tiền không bao giờ kiếm hết, lợi ích đạt được cũng là vô tận. Chỉ có con đường về nhà là mỗi ngày đều phải đi, nhưng em không đi cùng anh. Hàn Hạ, đừng để cho anh chờ nữa, theo anh trở về được không?"

Mộc Hàn Hạ im lặng. Anh thấy thế, nghiêng người qua hôn cô, đồng thời kéo người cô, ôm chặt cô vào lòng. Nụ hôn của anh khiến cô thở dồn dập, khuôn mặt vùi trong lòng anh, khẽ nói: "Anh không cần phải nói nhiều như vậy, em về với anh."

Anh im lặng ôm cô càng chặt hơn.

Bóng đêm thâm trầm, dưới bầu trời đêm mùa hạ, ánh trăng sáng ngời. Trên đường Cayenne chạy về nhà anh, Mộc Hàn Hạ nhìn đèn đường ngoài cửa sổ, trong ánh sáng mơ hồ dịu dàng, trong lòng hơi hoảng hốt, còn Lâm Mạc Thần lái xe, nhìn cảnh sắc yên lặng đêm mùa hạ, một lát sau, nở nụ cười.

Crypto.com Exchange

Chương (1-64)