← Ch.14 | Ch.16 → |
Bàn tay Phó Hàn Sanh từ chiếc cổ tinh tế dời xuống, rồi hợp lại ở một bên vú bắt đầu xoa bóp khi nặng khi nhẹ, lúc mặc quần áo rõ ràng chỉ là một quả đào xanh tháng tư tháng năm, không ngờ khi cởi hết toàn bộ lại đầy đặn tròn trịa, chín mọng ngọt ngào như vậy.
Cả người Mộ Diên nóng đến nỗi sắp bị thiêu cháy, hai đùi nhấp nhổm không yên, giống như đang muốn quấn lấy vòng eo của hắn nhưng lại không thể làm được, yết hầu khát khô gần như bốc khói, lại không muốn hạ thấp sĩ diện xin hắn một chút nước uống, đã cực kì gấp gáp, cũng học theo hắn mút đầu lưỡi đối phương, nuốt nước bọt của hắn, vẫn biết rõ chỉ là uống rượu độc giải khát, nhưng bộ não của cô lúc này chỉ là một cây đàn bị đứt dây, không thể nghĩ nhiều được nữa.
Phó Hàn Sanh tạm dừng nụ hôn, thấy cô "ưm ưm" ngưỡng cổ dây dưa không muốn dứt bỏ, cái miệng nhỏ sưng đỏ vô cùng, giống như không thể rời khỏi hắn được.
Hành động này khiến hắn rất vừa lòng, tuy rằng hắn chưa từng gần gũi với phụ nữ, nhưng cũng bị cảm giác thoải mái này khiến cho cả người lâng lâng, sau buổi tối hôm nay cô bé này sẽ là của hắn, cả đời cũng sẽ là của hắn.
Tiếng nói đứt quãng hòa cùng với tiếng cười trầm thấp, ngón tay với vết chai mỏng vân vê quả hạt non nớt trên đỉnh kia, kết hợp với môi lưỡi đưa vào khoang miệng, lại dùng răng nhẹ gặm lấy đầu v*, nghe thấy cô bị đau rên lên khe khẽ, hắn cho rằng mình cắn quá mạnh, vội vàng buông hai quả đỏ ướt kiều diễm kia ra.
Màu đỏ hồng lại khiến hồn phách hắn điên đảo, tiếp tục ngậm vào miệng, liếm láp một lúc, nhưng không đành lòng cắn cô nữa.
Ngón tay hắn chạm đến chỗ bụng nhỏ, chỗ đó đã hỗn loạn đến không nhìn rõ bộ dáng, nước chảy cuồn cuộn làm ướt cả một mảnh đùi non.
"Cô bé dâm đãng..." Hắn hừ nhẹ một tiếng, lại nhịn không được hôn lên đôi môi đỏ bừng đã hơi sưng lên của cô.
Mộ Diên hừ hừ mấy tiếng, một chút sức lực cuối cùng cũng đã tiêu biến gần như không còn, mơ màng lâng lâng như leo lên đám mây, Phó Hàn Sanh đã giải phóng tay cô khỏi gông xiềng lúc nào cô cũng không phát giác.
Cảm giác say khướt khiến cô không biết bây giờ mình đang ở đâu, môi lưỡi và bàn tay của người đàn ông này giống như đang đốt lửa lan tràn ra khắp đồng cỏ, chỉ chốc lát đã biến cô thành một con cá mắc cạn trên bờ cát nắng chang chang, cố gắng há miệng đã khát khô cả cổ, rồi trong khoảnh khắc, lại hóa thành một bãi nước, nóng rực và đầm đìa.
Thứ cứng rắn dưới bụng Phó Hàn Sanh đã sưng to vô cùng, quy đầu tiết ra một sợi dịch thể kéo dài, sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu, hắn dùng hai đầu gối cách đôi chân cô ra, một tay siết chặt eo, một tay đỡ dương v*t, vuốt ve cơn xúc động bằng cách trượt lên trượt xuống ở giữa hai cánh hoa yêu diễm kia, dâm dịch tràn ra của cả hai người hòa quyện vào nhau, vừa phóng đãng vừa quyến rũ.
"A... Nóng quá..."
Rượu Tây Dương vốn được làm từ lúa mạch, mùi vị thơm ngon thanh ngọt, tác dụng chậm, hơn nữa Mộ Diên lại uống hết gần nửa chai, tất nhiên là nóng bức khó chịu, lúc này vẫn còn chìm trong ảo cảnh.
Hắn nghe thấy tiếng Mộ Diên kêu nũng nịu, ánh mắt mơ hồ, môi đỏ hé ra thở hổn hển, gò má ửng hồng như thoa phấn, mấy sợi tóc mai hai bên phơ phất, rõ ràng là một khuôn mặt yêu tinh ngụy trang dụ dỗ người khác, run rẩy chờ hắn tới chơi đùa, hắn lập tức đẩy hai cánh hoa trơn ướt ra hai bên, lại có nước ào ạt chảy ra từ miệng anh đào, hắn không do dự nữa, ngoan tuyệt quyết đoán cắm mạnh dương v*t của mình vào.
"A..."
Hắn rên lên một tiếng, vật này của hắn thật sự quá thô quá to, chỗ đó của cô lại quá hẹp quá chật chội, cô gái nằm trên giường đau đớn đến nỗi co rút người lại, hắn cũng chẳng tốt hơn được bao nhiêu, cô giãy giụa muốn chạy trốn, hắn lại không có ý lùi bước.
Tất cả mọi thứ trên thế gian này đều được phân chia thành âm và dương, bao gồm cả việc nam nữ giao hợp sinh con đẻ cái, lúc này cô đã nuốt dương v*t hắn, thì cho dù không bái đường thành thân, sau đêm nay bọn họ cũng đã là vợ chồng.
Cô sẽ không thể tái hôn với người khác được, đời đời kiếp kiếp cũng sẽ bị trói buộc bên cạnh hắn.
Phó Hàn Sanh càng tách hai chân cô ra rộng hơn, lộ hạt châu non nớt giấu giếm bên trong, một mặt dùng ngón tay bóp chặt xoa vê, một mặt căng chặt cơ bụng và cơ hông tiếp tục đánh thẳng vào trong. Hắn nhìn cánh hoa bị căng ra cực đại đến mức mỏng dính, nằm ép ở hai bên cửa động gian nan phun ra nuốt vào quy đầu của hắn, khó khăn đến mức sắp nứt vỡ, lại nghe được tiếng khóc thút thít của cô, cuối cùng vừa luyến tiếc vừa thương xót cố nén bản thân mình một chút, nhưng rồi sau đó lại cực kỳ ham muốn, đường đi bên trong gập ghềnh khúc chiết, giống như có vô số cái miệng nhỏ nhiệt tình cắn chặt lại hút liếm côn th*t hắn, khoái cảm tê dại sung sướng hơn xa sự đau đớn rất nhiều.
Hắn bắt đầu chuyển động lung tung, lần này cuối cùng cũng đã vào được toàn bộ, tấm lá chắn mỏng manh đã bị vật khổng lồ của hắn phá nát, chất lỏng dinh dính chầm chậm chảy ra ngoài, không giống với ái dịch lúc đang khao khát. Chỗ giao nhau kín kẽ, Phó Hàn Sanh nhìn một sợi dịch đỏ ấm áp uốn lượn dính lên gốc dương v*t mình, kiềm chế ý muốn chuyển động.
"A... Đau quá..." Mộ Diên đau đến mức vòng eo mềm nhũn, trong mơ màng chỉ cảm thấy cơ thể mình bị một vật to lớn nóng rực hoàn toàn lấp đầy từ ngoài vào trong.
"A... đừng đâm... Đau quá... A......" Cô nhắm chặt hai mắt, nhưng nước mắt vẫn chảy tràn, lại theo bản năng đấm đấm vào vòm ngực của người bên trên, sự đau đớn khiến cô tỉnh táo lại trong một khoảnh khắc, thấy trước mắt là một người đàn ông toàn thân trần trụi, giữa hai chân còn có dương v*t đang chèn ép mình.
Phó Hàn Sanh hơi dừng động tác, trái tim mềm nhũn, cực kỳ đau lòng, lại cúi đầu ngậm lấy môi cô: "A Diên ngoan, vào sâu chút nữa sẽ không đau."
Hắn nuốt hết toàn bộ những tiếng nức nở nỉ non của cô bé trong lòng vào giữa môi lưỡi mình, lại banh hai chân đang muốn khép lại của cô ra đến mức tận cùng.
Eo bụng lại bắt đầu chuyển động một cách cuồng dã, đẩy dương v*t thô cứng vào sâu hơn nữa, lông tóc rậm rạp thô ráp phủ kín từ bụng nhỏ đến giữa hai chân Mộ Diên, liên tục cọ vào lúc mạnh lúc yếu, khiến cho chỗ non nớt kia của cô bị chà xát đến mức sưng đỏ rất đáng thương, nhưng càng lúc càng có thêm nhiều nước suối chảy ra, làm cho khu rừng đen của hắn bị thấm ướt đầm đìa.
Bên ngoài cửa sổ gió thổi không ngừng, ai đó đã đóng cửa lại, ánh trăng rọi qua song, đêm đã khuya, không gian thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng trẻ con bị sốt khóc nức nở, rồi lại rất nhanh ngủ yên trong vòng tay mẹ.
Âm thanh giao hợp hòa lẫn với tiếng nước chảy tích táp, đánh tan sự tĩnh lặng trong căn phòng, càng khiến người ta không thể khống chế được.
Dịch nhầy tiết ra càng nhiều không thể ngăn cản dương v*t càng lúc càng tăng trưởng, tay Mộ Diên vô tình chạm vào bụng nhỏ, sờ thấy một hình trụ nổi lên, thật quá đáng sợ, cánh tay lại leo lên bả vai mướt mồ hôi của hắn, dùng móng tay cắm vào da thịt, để lại mấy vệt rướm máu.
Đột nhiên bị cấu đau đớn, Phó Hàn Sanh cứng đờ trong nháy mắt, lại gầm nhẹ một tiếng thô nặng, quy đầu phun ra một luồng dịch trắng đục đặc sệt, toàn bộ bắn vào bên trong chỗ sâu kín nhất, Phó Hàn Sanh cầm lấy dương v*t lui ra ngoài, ánh mắt âm u nhìn bụng nhỏ đỏ ửng vì cọ xát của cô, hoa môi sưng to, cửa động xuất hiện một lỗ nhỏ, chất dịch màu trắng đục hoà quyện với d*m thủy đang ồ ạt chảy ra từ chỗ đó, khiến cho khăn trải giường bên dưới mông cũng trở nên hỗn độn rối rắm.
Mộ Diên đã không còn sức lực cử động, đôi chân dài dang rộng không hề ngại ngùng, hai chú thỏ trắng trước ngực run rẩy một cách đáng thương, đầu v* còn chưa kịp nằm xuống, vẫn ngẩng cao đầu khiêu khích, mấy vết đỏ còn chưa tiêu tan, cực kỳ kiều diễm và tươi đẹp.
Phó Hàn Sanh chỉ cảm thấy vật giữa háng kia lại nóng rực và đứng thẳng lên, hắn vén mấy sợi tóc ướt mồ hôi ra sau cho Mộ Diên, lộ một khuôn mặt ửng hồng mơ màng, hắn cực kỳ yêu thích bộ dạng tươi đẹp vừa bị mình thưởng thức này của cô, liền lưu luyến cúi xuống hôn lên đôi má phấn, tâm trạng cực kỳ vui vẻ.
Mộ Diên hơi mở mắt, trông thấy khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông trước mắt đang mỉm cười, cảm giác say sưa choáng váng, không phải đây là khuôn mặt của cậu ba Phó sao?
Cô duỗi tay ra đẩy đẩy vai hắn, lại dùng hết sức lực toàn thân, nhưng hắn không hề có chút suy suyễn gì, ngược lại còn nắm lấy ngón tay cô cho vào miệng mà liếm mút.
← Ch. 14 | Ch. 16 → |