Quá sâu……
← Ch.78 | Ch.80 → |
Hạng Huân và Hạng Chấn đổi vị trí, Hạng Chấn móc ⓓươⓝ.🌀 ☑️ậ.ⓣ tím đen, nắm quy đầu cọ lên nhũ thịt trắng nõn.
Hạng Huân ngồi quỳ trước địa phương thần bí, dùng ngón tay thăm dò tiểu huyệt ướt dầm dề. Sau đó lại bôi ԁ_â_𝖒 thủy lên ◗-ư-ơn-g v-ậ-†, nắm ◗ươ●п●g 𝖛●ậ●✞ chậm rãi 𝒸·ắ·𝖒 ѵà·𝐨.
Phục Hoa ngửa cổ nửa muốn ngồi dậy, hai tay cuộn chặt ga giường, thở dồn dập: "Chậm một chút...... Ô...... Hạng Huân......"
Quá lớn, cũng quá dài.
Hạng Huân 𝖈ắ-m ѵ-à-𝖔 một chút rồi lại 𝓇-ú-𝐭 ⓡ-𝖆, đánh quy đầu lên â·𝐦 ♓·ộ vài cái mới 𝐜ắ.Ⓜ️ ✅à.🔴 lần nữa.
Phục Hoa bị đ-â-ɱ đến trợn trắng mắt, còn chưa đợi cô tỉnh táo lại, Hạng Chấn đã nhét ◗ư_ơ_ⓝ_𝖌 v_ậ_† nhét vào miệng cô, "Anh cũng muốn bắn vào trong em."
Hạng Huân đặt hai đùi cô lên vai mình, cậu bắt đầu thúc eo, ván giường cũng vì vậy mà chấn động.
ԁươ_𝓃_🌀 ✌️_ậ_t đỏ tím ra ra vào vào phát ra tiếng lạch bạch, Phục Hoa nức nở không ngừng, nhưng cổ họng lại đang ngậm ◗ươn*ɢ ѵ*ậ*т khiến tiếng ⓡê*𝓃 𝓇*ỉ trở nên mơ hồ không rõ.
Hạng Chấn thở hồng hộc như trâu, vừa cắm miệng cô, vừa chơi đùa hai bên n-g-ự-𝐜, làm cho sữa trong n𝖌●ự●c cô phun lên mặt Hạng Huân.
Hạng Huân lườm anh một cái, cậu đâ.ɱ mạnh vào tiểu huyệt, khiến cả người cô bị đẩy về phía trước. Phục Hoa kêu lên một tiếng, hàm răng cọ qua ⓓ_ươⓝ_🌀 vậ_✝️ Hạng Chấn làm anh lập tức hít hà một hơi, "Hạng Huân, thằng chó này......"
Hạng Huân thay đổi vị trí hai chân cô, cậu đặt chân Phục Hoa quấn quanh eo mình, sau đó cúi người trêu đùa hai bên vú, lưu lại một dấu ⓗ_ô_𝖓 đỏ chói trên làn da trắng nõn.
Động tác dưới thân vẫn không hề bị gián đoạn, ⓓư_ơ_𝓃_𝐠 𝐯_ậ_т thô dài nhiều lần chọc vào thịt non, đ_â_〽️ tới tử cung, miệng huyệt càng lúc càng nhiều bọt mép.
Phục Hoa vì không chịu được κ𝐡ο.á.𝒾 𝒸ả.𝐦 quá độ mà rơi nước mắt, bụng nhỏ co giật điên cuồng. Hạng Huân lại đột nhiên 𝐫-ú-t 𝐫-ⓐ, nhìn tiểu huyệt mấp máy bắt đầu phun nước.
Cậu cắm hai ngón tay vào hoa huyệt, thay thế vị trí của ⓓư-ơ-𝐧-ɢ v-ậ-t, Phục Hoa lập tức hét lên: "Không cần...... A a a a a...... Đừng chọc......"
Một dòng ⓓâ●m thủy suýt chút nữa thì phun lên mặt cậu. Hạng Huân nhanh nhẹn nghiêng đầu né tránh, ngón tay vẫn đang tiếp tục chuyện còn dang dở, nhìn cơ thể trước mặt không ngừng r.⛎.ⓝ 𝐫ẩ.🍸, cậu liền lật người Phục Hoa lại, 𝒸·ắ·𝖒 ѵà·0 từ phía sau.
Phục Hoa bị cắm đến da đầu tê dại, cả người giống như bị giật điện. Hạng Huân vừa đâ●Ⓜ️ một cái, κh_0á_ℹ️ ↪️_ả_ɱ lập tức như một chậu nước ấm xối vào người cô từ đầu đến chân, toàn bộ lỗ chân lông đều muốn mở ra.
Hạng Huân giữ chặt hai cánh ɱ·ô·ռ·🌀 Phục Hoa, cậu cúi đầu, ♓●ô●ⓝ dọc theo sống lưng từ trên xuống dưới.
Phục Hoa mất sức chỉ biết chôn mặt trên khăn trải giường, chưa qua bao lâu đã bị một bàn tay to nâng lên. Hạng Chấn nhấc cằm cô, cắm côn thịt vào tới cuống cổ họng.
Phục Hoa bị Hạng Huân đ_â_ⓜ tới tận cùng, cổ họng cô không ngừng co rút khiến Hạng Chấn không nhịn được mà bắn. Phục Hoa bị luồng 𝐭·ⓘ·𝐧·♓ d·ị·𝐜·♓ đậm đặc làm cho sặc, cô ho khan vài tiếng, địa phương phía dưới cũng thắt chặt lại, gân xanh trên trán Hạng Huân lập tức hiện lên.
Quá nhanh, tinh hoàn đánh mạnh vào â●m ⓗ●ộ, k.𝒽oá.ℹ️ 𝒸ả.𝖒 cũng vì vậy mà bao trùm lấy cô. Đôi mắt Phục Hoa bất chợt lóe sáng, hai tay bắt đầu quơ loạn xạ, "Quá sâu...... Ô...... Không cần......"
← Ch. 78 | Ch. 80 → |