Truyện:Mượn Danh Nghĩa Hôn Nhân - Chương 22

Mượn Danh Nghĩa Hôn Nhân
Trọn bộ 69 chương
Chương 22
Suối nước nóng
0.00
(0 votes)


Chương (1-69)

Tưởng Thừa Vũ đứng dậy khỏi mặt nước, đi về phía Lâm Gia Thanh.

Trong đôi mắt đen nhánh của anh tràn đầy ◗●ụ●𝒸 ☑️●ọ●ⓝ●ɢ u ám.

Lâm Gia Thanh 🦵ı-ế-m 👢𝐢ế_〽️ đôi môi hơi khô khốc, muốn nói gì đó nhưng chưa kịp mở miệng thì cánh môi đã bị chặn lại.

Phía sau là thành bể nhẵn mịn tinh tế.

Tưởng Thừa Vũ chống hai tay lên thành bể, bày ra tư thế bao vây cô rồi từ từ ⓢi●ế●𝖙 ↪️♓ặ●𝐭 vòng ôm, kề sát môi cô ⓗ-ô-𝖓 một cách đắm đuối.

Hơi nước từ suối nước nóng bốc lên, trong hơi thở Lâm Gia Thanh tràn ngập khoáng chất của suối nước nóng, còn có hơi thở trong trẻo thuộc về Tưởng Thừa Vũ.

Anh vươn đầu lưỡi quấn lấy cô, mang theo sự khao khiết mãnh liệt như trước đây.

Nhưng không biết có phải vì đang ở bên ngoài hay bởi vì xung quanh đều là nước nóng hay không, 𝐦●á●⛎ huyết của cô rõ ràng càng tăng tốc hơn.

Chờ nụ ♓·ô·ռ triền miên này kết thúc, cả người cô đã mềm nhũn, chỉ có vật nam tính của Tưởng Thừa Vũ là dựng đứng giữa hai chân cô, nó vừa cứng vừa thô.

Ngoài ra còn có xu hướng trở nên cứng hơn và thô hơn.

Chỗ riêng tư của hai người cứ thế cách lớp áo tắm mỏng manh dán sát vào nhau.

Sự ɱ●ơ●𝐧 †ⓡ●ớ●𝖓 do nụ 𝐡ô.п mang lại khiến cả hai dâng trào 🅓_ụ_↪️ ✌️_ọ_𝖓_𝐠.

Lâm Gia Thanh dùng đôi mắt ẩm ướt vì hơi nước ý loạn tình mê nhìn Tưởng Thừa Vũ.

Tưởng Thừa Vũ đỡ mặt cô, đồng thời cúi đầu, vừa h_ô_𝐧 cô lần nữa vừa vươn tay vào vạt áo tắm rộng thùng thình của cô.

Đầu lưỡi dây dưa mãnh liệt khiến cho nước bọt tràn ra khóe miệng.

ⓝ*ⓖ*ự*𝒸, bụng, đùi...

Anh mang theo hơi nước ẩm ướt 𝖍-ô-ռ lên sau tai cô, cổ cô, từng cái lại từng cái. Bàn tay đồng thời ѵ⛎ố●✞ ✔️●𝖊 mỗi một điểm mẫn cảm trên người cô, cuối cùng dừng lại trước n.ⓖ.ự.🌜 cô, cầm lấy bộ n_𝐠_ự_𝐜 sữa đẫy đà của cô.

Lúc trước xem phim, Lâm Gia Thanh cũng từng lướt qua cảnh play ở suối nước nóng, cứ tưởng tượng mình là nhân vật chính là lại xấu hổ không thôi.

Hôm nay đã thành thật sự, ở một nơi ngoài trời thế này, lòng bàn tay cực nóng của Tưởng Thừa Vũ đang nắm chặt hai bầu п𝖌ự·𝐜 cô, xoa bóp một cách say mê.

Điều này thực sự quá 🎋-í𝒸-♓ 🌴-𝐡í𝒸-𝐡.

Làn da vốn bị hơi nóng trong suối nước nóng làm ửng đỏ sao chịu nổi sự trêu chọc này, cô ⓡu-𝐧 𝐫ẩ-𝖞, mặt ửng hồng khẽ rên.

"Đừng... Tưởng Thừa Vũ... Anh đừng như vậy..."

Cánh 𝖒ô-𝐧-𝖌 cũng bất giác vặn vẹo, vô tình ⓒ*ọ ⓧ*á*t vào vật nam tính cứng rắn của Tưởng Thừa Vũ.

Tưởng Thừa Vũ ngẩng đầu là có thể nhìn thấy vô vàn lo lắng trong mắt cô, anh cởi bỏ áo tắm của nhau, nâng cơ thể của cô lên rồi đưa mình vào.

Cơ thể đôi bên vô cùng quen thuộc nhau, gần như không có thứ gì trở ngại, nơi kết hợp truyền đến tiếng nước dính nhớp.

Lâm Gia Thanh ôm cổ Tưởng Thừa Vũ, thở dài thỏa mãn.

Vách thịt của cô tham lam quấn chặt lấy Tưởng Thừa Vũ, nịnh nọt Ⓜ️·ú·ⓣ vào, bên trong càng thêm ấm áp và ư-ớ-ⓣ á-ⓣ hơn so với trước đây.

Tưởng Thừa Vũ không khỏi cắn răng nhịn qua 𝖐♓⭕_á_i 🌜_ả_ɱ khiến da đầu tê dại, lúc này mới đỡ eo Lâm Gia Thanh bắt đầu va chạm.

Nước trong đến nỗi cả hai có thể nhìn thấy mọi thứ dưới nước.

Tưởng Thừa Vũ nhấc một chân Lâm Gia Thanh lên, để cô dựa vào thành bể, dùng tư thế đứng thẳng chen vào trong ✝️-ⓗ-â-ռ †𝖍-ể cô.

Vật nam tính 𝐧·ó·ⓝ·ⓖ 🅱️·ỏⓝ·🌀 không ngừng lấp đầy cô rồi ⓡ*ú*t 𝖗*🅰️, sau đó lần nữa 𝐱*â*ⓜ п*♓ậ*𝓅 vào trong cơ thể cô, chọc ngoáy bừa bãi.

Cơn κ_𝒽oá_i 𝖈_ả_m cháy bỏng và mãnh liệt không ngừng lan rộng.

Lâm Gia Thanh 𝖗υ*𝓃 r*ẩ*𝓎 ôm lấy cổ Tưởng Thừa Vũ, hơi thở càng lúc càng dồn dập.

Không ngừng có bọt nước theo trán và vai cô trượt xuống, chìm vào trong bể nước nóng, cũng không biết rốt cuộc là mồ hôi hay là sương mù ngưng tụ thành giọt nước.

Da thịt va chạm khiến nước trong bể bắn lên tung tóe, không ngừng vang vọng toàn bộ sân sau, vô cùng sắc tình.

Theo từng động tác đưa đẩy, nước trong bể cũng dập dờn 𝖌ợ-n ş-óп-ℊ, thậm chí còn có một phần bị đẩy vào trong cơ thể.

Lâm Gia Thanh bị nước nóng khuấy động ⓚ*í𝖈*ⓗ †𝒽*íⓒ*♓ càng thêm mẫn cảm, chỉ có thể thít chặt đồ vật đang ra vào trong cơ thể mình, cố gắng giảm bớt sự ⓧâ*𝐦 п*𝖍*ậ*ⓟ của nước suối trong bể.

"Đừng cắn chặt quá."

Tưởng Thừa Vũ phải dùng sức mới có thể đẩy ra tầng tầng nếp gấp kia.

Nhưng mà chen vào được cũng chỉ là tạm thời, chỉ cần anh lui ra là cô lại không ngừng co rút lại, gần như muốn thu nhỏ vách thịt t𝐡à𝖓*ⓗ ♓ì𝐧*𝐡 dáng của anh.

Hai người trần trụi quấn lấy nhau, vật thô cứng và phần đùi trong ma sát đến nảy lửa.

Lá đỏ bên hồ chẳng biết từ lúc nào đã bị sóng nước cuốn về suối nước nóng, dập dờn theo động tác của bọn họ.

Ⓛ_à_𝐦 𝖙_ì𝖓_h ngoài trời mang lại sự phấn khích chưa từng có.

Biết rõ sẽ không có ai nhìn thấy, Lâm Gia Thanh vẫn cảm thấy xấu hổ, vùi đầu vào hõm cổ Tưởng Thừa Vũ ôm chặt lấy anh, hai tay vòng qua vai anh, bám lấy sống lưng anh, không ngừng 💲_ï_ế_t 𝐜_𝐡ặ_t, lại tách ra.

Bàn tay lộn xộn của cô khiến anh có chút ngứa ngáy, dứt khoát bắt được tay cô rồi úp ngược ra phía sau, sau đó ôm cô, tăng nhanh sức lực và tốc độ.

Lâm Gia Thanh thừa nhận từng đợt κ-í-ⓒ-ⓗ t♓-í-ⓒ-ⓗ anh mang lại, chỉ cảm giác mình giống như là một con cá theo sóng nước không ngừng lắc lư, lại như hóa thành một vũng nước, ở trong nhiệt độ 𝐧ón*g 🅱*ỏ*п*ɢ này dung hòa vào nước trong bể.

Dưới động tác kịch liệt của Tưởng Thừa Vũ, cũng không qua bao lâu, Lâm Gia Thanh đã leo 𝐥ê·ⓝ đỉ𝐧·𝒽.

Cô giật giật, dùng tiếng nức nở yếu ớt thúc giục đối phương: "Nhanh lên, nhanh lên.."

Tưởng Thừa Vũ vén gọn mái tóc ẩm ướt trước trán cô, nhìn thấy gò má nóng đến đỏ bừng của cô.

Anh biết ngâm suối nước nóng quá lâu không tốt, đành phải tạm thời lui khỏi cơ thể cô, ôm cô lên rồi quay về phòng ngủ.

Đặt Lâm Gia Thanh lên chiếc giường lớn 𝐦ề·〽️ ɱ·ạ·ℹ️, Tưởng Thừa Vũ đ-ú-𝖙 cho cô nửa ly nước trước, lúc này mới tách hai chân cô ra.

Dịch thể пó*n*𝖌 𝖇*ỏ*𝐧*ℊ tích tụ trong cơ thể cô lúc nãy lập tức chảy ra ngoài, theo sự đóng mở của cái miệng nhỏ chảy xuống trên giường, ư·ớ·t á·🌴 phóng đãng.

Tưởng Thừa Vũ đỡ ◗-ụ-🌜 ⓥọ𝐧-🌀 thẳng tắp của mình muốn tiến vào lần nữa, nhưng khi thấy rõ những chất lỏng kia, anh bỗng nhiên dừng động tác lại, nhíu mày.

Lâm Gia Thanh hồi phục sức lực nhìn theo tầm mắt anh, chỉ thấy trong dòng chất lỏng đó rõ ràng mang theo một tia màu đỏ.

Là dì cả của cô đến.

Chương (1-69)