Truyện:Mượn Danh Nghĩa Hôn Nhân - Chương 11

Mượn Danh Nghĩa Hôn Nhân
Trọn bộ 69 chương
Chương 11
Cao trào
0.00
(0 votes)


Chương (1-69)

Rút vật nam tính ướt sũng ra.

Tưởng Thừa Vũ lật người Lâm Gia Thanh lại, nâng 〽️ôռ●𝐠 cô lên, lần nữa chen vào giữa hai chân cô.

Hai tay Lâm Gia Thanh bị bắt ngược ra sau lưng, bị Tưởng Thừa Vũ mạnh mẽ giữ chặt.

Không thể cử động.

Cô chỉ có thể bày ra tư thế quỳ sấp mở rộng hai chân, chịu đựng anh lần nữa tiến vào.

Tư thế này dễ dàng bị anh chi phối và cướp đoạt.

Tưởng Thừa Vũ có thể dùng răng gặm cắn vai lưng và cổ của Lâm Gia Thanh, giống như dã thú ngậm lấy gáy cô tiến hành giao phối.

Lâm Gia Thanh không hề thích tư thế này, muốn bỏ trốn nhưng lại trốn không thoát.

Tưởng Thừa Vũ chống hai tay hai bên hông cô, lồng 𝖓_g_ự_c 𝐧ó𝓃.𝖌 𝒷.ỏռ.🌀 dán sát vào cô, giam cầm cô vào giữa anh và giường.

Bởi vì tư thế ⓠ_ⓤ@_n ♓_ệ, vật nam tính thô to của anh lại tiến vào cực sâu.

Vốn đã qua cao trào một lần nên động hoa cực kỳ mẫn cảm.

Trong lúc Tưởng Thừa Vũ một lần lại một lần 🌴*ⓗâ*Ⓜ️ п*ⓗ*ậ*🅿️ nông cạn, ý thức của Lâm Gia Thanh lại phiêu tán, ✝️𝐡·â·ⓝ 🌴𝖍·ể cũng không ngừng 𝓇⛎·ⓝ гẩ·🍸.

Vì lòng tự trọng.

Cô cố gắng giữ lấy chút thanh cao cuối cùng, toàn bộ quá trình đều ra sức kìm lại tiếng гê-𝖓 𝓇-ỉ.

Tưởng Thừa Vũ vẫn không bỏ qua, dùng giọng nói trầm thấp pha lẫn 🅓-ụ-𝖈 ⓥ-ọ𝐧-ℊ tiếp tục gay gắt bên tai cô.

"Mối tình đầu? Tình cảm không được đáp lại thì tính là mối tình đầu gì chứ? Cùng lắm chỉ là đơn phương tương tư."

Anh vừa nói vừa luồn tay vào dưới cánh tay cô, ôm lấy bầu 𝓃_𝐠ự_🌜 đang г⛎*𝖓 г*ẩ*γ của cô, dùng ngón cái ma sát đỉnh n𝖌·ự·𝖈, dưới thân lại đ-â-m sâu, "Em nói thích, nhưng không phải vẫn cao trào dưới thân người đàn ông khác sao?"

Lâm Gia Thanh tức giận đến mức tai và cổ đỏ bừng.

Huyệt Thái Dương nhảy thình thịch, cô rất muốn phản bác, nhưng т·♓â·n т♓·ể lại bị 🎋𝒽-oá-𝒾 🌜ả-𝐦 tinh tế quấn chặt không cách nào thoát ra.

Cảm giác chỉ cần vừa p_𝒽_á_† г_@ â_𝖒 ⓣ_𝒽_🔼ⓝ_h thì tiếng г·ê·𝖓 𝖗·ỉ khó kiềm chế sẽ không kìm lại được nữa.

Cô chỉ có thể giãy dụa †♓â-ⓝ т-♓-ể đang 𝖗·⛎·n 𝓇·ẩ·𝓎 không ngừng, dùng sức muốn thoát khỏi 🎋í-↪️-♓ т-𝐡í-↪️-𝖍 của Tưởng Thừa Vũ.

Nhưng cô càng giãy dụa, Tưởng Thừa Vũ lại giống như bị ma nhập, càng dùng sức rong ruổi trong cơ thể cô.

Ngón tay thô ráp của anh khiến n/úm v/ú cô vừa đỏ vừa cứng.

Vật thô to càng không nể nang gì ra vào, không ngừng ma sát vào điểm mẫn cảm trong cô.

Những nếp gấp chi chít trên vách thịt giống như bị 𝖓🌀*𝒽*ı*ề*n 𝐧*á*𝖙.

Mặc dù Lâm Gia Thanh cắn chặt môi.

T.𝐡â.ռ ⓣh.ể của cô lại không chịu thua đón ý hùa theo, động hoa nhiệt tình bao vây kẻ 🔀●â●𝖒 𝓃●♓ậ●𝓅 ngang ngược, ra sức 𝖒_ú_𝖙 chặt.

Tưởng Thừa Vũ bị cắn chặt đến mức càng đưa đẩy dữ dội hơn.

Cơ thể hai người kín kẽ khiến vật nam tính của anh đâ-〽️ thẳng vào chỗ sâu nhất trong cô.

𝐊-h-0á-𝖎 ⓒả-ⓜ mãnh liệt đến r*u*п r*ẩ*ÿ sinh ra từ chỗ 🌀●i●🅰️●𝑜 ♓ợ●ⓟ.

Hệt như dòng điện lan tỏa đến tứ chi.

Một chốc sau, Lâm Gia Thanh t*h*ở 𝒹ố*c xen lẫn tiếng thút thít.

Gò má ửng hồng của cô lại lần nữa nhòe đi bởi những giọt nước mắt sinh lý.

Trương Thừa Vũ biết cô sắp đến.

T*𝖍*â*ⓝ т𝒽*ể hơi nghiêng về phía trước, tay trái vốn đang đè lên vai phải của cô lặng lẽ thăm dò xuống dưới.

Anh đưa tay trái vòng qua vòng eo 𝖗υ-п 𝓇ẩ-ÿ của cô rồi đi xuống bụng dưới.

Sờ vào phần thịt đang bị vật thô to của mình làm căng cứng, ☑️●𝐮ố●† 𝖛●𝑒 rồi dùng sức ấn xuống.

Kh0-á-❗ 𝖈ả-ⓜ trong nháy mắt bùng nổ.

Lâm Gia Thanh run lên, lập tức không kìm được thổn thức.

Cô đến rồi.

Κ♓*𝐨*á*❗ 𝐜ả*𝖒 mãnh liệt đánh vào đại não.

Lâm Gia Thanh khó nhịn nhắm mắt lại, t♓·ở ♓·ổ·n 𝒽ể·ռ như một con cá khô đến ⓒⓗế·ⓣ.

Tiếng 𝖙*♓*ở 𝐝*ố*𝐜 truyền vào tai Tưởng Thừa Vũ. Anh cố nén 🅓·ụ·𝖈 ✅ọ·𝐧·𝖌 muốn phóng thích, tăng nhanh tốc độ dưới thân.

"A..."

Lâm Gia Thanh còn đắm chìm trong cao trào nhất thời phát ra một tiếng гê·ⓝ r·ỉ vỡ nát.

Toàn bộ phần eo của cô đều chấn động dữ dội, người r●u●𝖓 𝓇ẩ●ÿ như cái sàng.

Tưởng Thừa Vũ bị cô ɱ●ú●ⓣ chặt đến da đầu tê dại, cúi người ôm eo cô, cố gắng giãy dụa vài cái sau cùng.

Cuối cùng, anh 🌴ⓗ_ở ♓_ổ_ռ 𝖍ể_𝓃 bắn vào nơi sâu nhất trong cô.

Với cường độ cao như vậy, Lâm Gia Thanh rốt cục cũng chịu không nổi nữa, toàn thân tê liệt ngã xuống, mất đi ý thức.

Tưởng Thừa Vũ cũng không vội vã rời đi.

Anh cứ thế đ.è ⓛ.ê.ռ n.g.ườ.❗ cô, cảm nhận vách thịt thỉnh thoảng lại co rút do dư vị của 𝒸ự-𝐜 🎋-𝖍🔴-á-𝖎.

Hồi lâu sau, anh mới đỡ hông cô, cẩn thận ⓡ_ú_✝️ 𝖗_🅰️ từng chút một.

Bên trong cô đã bị rót đầy.

Anh vừa 𝓇ú●т 𝐫●🔼, vách thịt 𝓃●ó●п●𝐠 🅱●ỏ𝐧●ɢ của cô như mất đi vật chống đỡ, co rút từng đợt một.

Phun ra từng ngụm chất lỏng dư thừa, bám vào chân cô rồi nhỏ giọt xuống giường.

Cảnh tượng vô cùng ngượng ngùng.

"Đi tắm rửa đi." Tưởng Thừa Vũ xoay Lâm Gia Thanh lại, kéo cô đứng dậy.

Lâm Gia Thanh không nói gì.

Cô cứ như vậy nhìn anh, chờ sự mệt mỏi do 𝐤.♓.0á.❗ ⓒ.ả.ⓜ mang đến hoàn toàn tiêu tan, cô đột nhiên tập trung sức lực, nâng đầu gối lên rồi đá anh một cú thật mạnh ——

Thẳng thừng đá anh ngã văng xuống giường. Lúc này cô mới đứng dậy, bước chân bủn rủn khập khiễng đi vào phòng tắm.

Chương (1-69)