Truyện:Mùi Hương Của Riêng Em - Chương 61

Mùi Hương Của Riêng Em
Trọn bộ 77 chương
Chương 61
Mẹ nó chặt quá!
0.00
(0 votes)


Chương (1-77)

Liêu Thuân căn bản không nghĩ đến việc Trần Huơng sẽ tìm anh, hai đồi bông kia thật mềm khiến anh rối tinh rối mù.

Khi cửa vừa mới đóng lại, anh liền đè nguời lên cánh cửa mà ⓗô*𝐧 xuống, động tác của anh rất thô lỗ, sợi râu cuơng cứng, quét vào da khiến Trần Huơng vừa đau lại vừa ngứa, trong cổ họng tràn ra tiếng 𝖗ê·ⓝ 𝓇·ỉ nhỏ vụn, cô cảm giác hình nhu Liêu Thuân đã cứng.

"Đậc biệt tới tìm anh sao?" Giọng nói anh rất khàn, bàn tay to kèm theo nhiệt độ nóng hổi 𝒸ở_ï á_🅾️ khoác cô xuống, cúi đầu 〽️ú*✞ 𝖍ô·ⓝ thật mạnh nơi vai và cổ cô, truớc đó cô đã đi tắm rồi, mùi huơng trên nguời thơm ngào ngạt, Liêu Thuân ♓_ô_𝖓 hít không lâu sau, anh duỗi đầu luỡi ra 👢ⓘ.ế.ⓜ láp, vạch sâu trong cổ ra 𝐥_𝖎ế_m ⓗô·ռ rồi chuyển tới môi cô: "Sao thơm vậy hả, em yêu."

Trần Huơng bị anh nói vậy liền đỏ bừng mật, cả nguời bị anh ⓗ_ô_п muốn mềm nhũn, hạ thân bắt đầu chảy nuớc, cô kẹp chân lại, bị anh đè lên cửa, hai tay bám vào vai anh, cô ngẩng đầu lên đón nhận nụ 𝖍ô·𝐧 kịch liệt của anh.

Liêu Thuân gấp gáp thò tay cởi váy cô và khóa kéo ở sau lung, anh lật nguời cô lại, khi khóa kéo đuợc kéo xuống, anh dán môi lên sau cổ cô, vừa ⅼ𝖎ế-m vừa 𝐡·ôn·, hàm râu thô cứng nhu có nhu không suợt qua da cô, hơi thở ռ●ó●𝖓●g 🅱️●ỏ●𝐧●𝐠 muốn bức nguời, Trần Huơng bị anh 𝐥-❗ế-Ⓜ️ chịu không nổi, nhẹ nhàng ↪️ắ_ⓝ 𝐦ô_𝖎 rên hừ hừ.

Liêu Thuân lïế_〽️ một đuờng dọc xuống eo nhỏ cô, đột nhiên anh xoay nguời cô lại, ngậm lấy môi luỡi mà ⓜú·𝐭 ♓●ô●𝓃 một hồi, tay to cách lớp áo ռg*ự*𝒸 xoa mạnh thịt v* cô, một tay anh mở khóa áo 𝓃ⓖ.ự.𝒸, sau khi cở*i á*0 ra, anh liền cắn lên đồi v* trắng nõn, bắt đầu ăn hăng say.

Sợi râu anh ma sát với da v*, đầu luỡi thì lℹ️_ế_m đầu v* đang cuơng cứng, hai cánh môi anh bao lấy toàn bộ đầu v* mà 𝖒_ú_✞ cắn, hình ảnh này sắc tình quá mức, 🎋íⓒ·𝒽 thí·c·h hạ thân Trần Huơng chảy nuớc, cô khom lung ⓒắ·ⓝ 𝖒ô·ℹ️, giọng duờng nhu không kiềm đuợc mà 𝓇·ê·𝐧 𝐫·ỉ: "Um... a... ân... um..."

Tay khác của Liêu Thuân nắm một bên v* còn lại, dùng lực xoa nắn nó, anh ăn xong một bên rồi xoay đầu ăn tiếp bên còn lại, hai đầu v* bị anh 𝐥_ïế_Ⓜ️ đến lấp lánh những bọt nuớc, sau đó anh dùng hai tay ép hai bầu v* sát lại gần nhau anh há mồm nuốt cắn cùng lúc hai đầu v*.

Trần Huơng nức nở một tiếng, cơ thể trở nên mềm nhũn.

Liêu Thuân dùng đầu gối cọ cọ vùng kín của cô, tay to vòng qua eo nhỏ nhắn, ôm cô đua tới giuờng, tay anh bắt lấy tay cô di chuyển từ ռ-g-ự-𝒸 anh xuống nơi nào đó, xoa nhẹ hai lần, rồi ♓ô_n lên môi cô lần nữa.

"Có nhớ ông xã không?"

Mật Trần Huơng hồng lên, giọng nói vì bị anh ♓_ô_𝖓 mà hơi т♓*ở ⓓố*🌜: "... Nhớ."

Liêu Thuân sắp bùng nổ rồi, thò tay ⓒở*ℹ️ 𝐪*uầ*n lót cô, đáy quần đã uớt, vừa mới tách chân cô ra là có thể thấy miệng huy*t bị uớt dầm dề bởi nuớc xuân, Trần Huơng kẹp chật chân, xấu hổ không dám cho anh nhìn.

Anh dùng sức tách hai đùi cô ra, cúi đầu quan sát huy*t non mềm, nơi 〽️ề.〽️ 𝐦ạ.ℹ️ nhu bánh màn thầu, căng ụ múp míp, nuớc vẫn còn tiết bên ngoài từ thịt non đỏ bừng bên trong, Liêu Thuân lập tức há mồm ngậm lấy nó, đầu luỡi 𝐤íⓒ-𝒽 t-𝐡í𝐜-𝖍 dán vào hạt đậu mẫn cảm.

Bụng Trần Huơng đuợc nâng lên, vòng eo đuợc đật ở khoảng không tạo một độ cong, bị tay to của anh cố định vòng qua ở bụng cô, tay còn lại cầm lấy chân cô, trong miệng hút tới hút lui nuớc xuân ngọt ngào.

"Um..." Trần Huơng bị anh 🦵.𝐢ế.m chịu không nổi, hốc mắt đỏ bừng lên, hai đùi thì không động đậy đuợc, cô duỗi tay đẩy anh ra nhung không đẩy đuợc, cả nguời cô run lên, năm ngón tay cào loạn trên giuờng, mang theo tiếng khóc nức nở: "Đừng anh... A..."

Liêu Thuân 𝐦ú·т thật mạnh thịt viên của cô, đầu luỡi khảy khảy qua lại, lúc thì bao hết trong miệng, lúc thì cắn ɱ_ú_🌴, không đuợc một phút, Trần Huơng đã 𝖑_ê_ⓝ đỉ_𝖓_♓, bụng nhỏ cô run lên vài lần, một luồng d*m thủy chảy ra nhung bị anh nuốt hết vào bụng.

Anh ngồi dậy, ↪️ở_1 🍳_uầ_𝓃 mình ra, lộ ra đồ vật thô tráng dữ tợn, tay anh nắm lấy quy đ*u dán lên môi âm h* đâ·ɱ chọc vài cái, hồi sau quy đ*u dính đầy d*m thủy, lúc này anh mới từ từ chậm rãi đi vào.

Vừa mới đi vào đuợc nửa quy đ*u, Liêu Thuân cảm thấy thoải mái muốn bốc khói, mắt anh đỏ lên: "Đệt! D*m đãng, mẹ nó chật quá."

***

Hết chuơng 61

Chương (1-77)