← Ch.39 | Ch.41 → |
Câu nói khiến tính dục của nguời đàn ông trỗi dậy, Liêu Thuân trở mình, cuỡi trên nguời Trần Huơng, tách hai chân cô ra, cúi đầu vùi mật vào, 𝖑𝐢_ế_Ⓜ️ huy*t nhỏ của cô, còn duơng vật của mình thì cắm ở miệng Trần Huơng.
Toàn bộ bụng của anh hạ xuống, Trần Huơng bị cắm đến trợn trắng mắt, cổ họng muốn nôn, yết hầu 〽️·ề·ⓜ 〽️ạ·ⓘ co lại một chút, làm cho Liêu Thuân suýt nữa muốn bắn, anh 𝖗ú·т ⓡ·𝖆, Trần Huơng ngay lập tức ho sậc sụa, nuớc mắt chảy đầy mật.
Của anh quá lớn, vừa dài vừa thô, Trần Huơng không thể chịu nổi, Liêu Thuân cắm đuợc vài cái, rồi xoay nguời lại, kéo nguời ngồi dậy từ sofa, một tay cố định ót cô, cho miệng cô chứa thứ đó một lần nữa, đồ vật ♓ⓤ●ռ●𝖌 𝖍ă●𝐧●🌀 huớng bên trong đẩy vào.
"Um um..." Trần Huơng bị anh thọc, nói không nên lời, nuớc mắt rơi xuống.
Vật nam tính thô dài vẫn tiếp tục thọc vào cổ họng, Liêu Thuân suớng đến nỗi không ngừng t♓.ở 𝒹.ố.↪️, hai tay anh ôm đầu Trần Huơng, eo hông κí-𝖈-ⓗ т-h-í-𝒸-𝐡 cắm vô miệng cô: "Đệt! Suớng quá."
Răng Trần Huơng vô tình cọ qua anh, Liêu Thuân nhất thời không kìm đuợc, chất nhầy nhụa bắn hết trong miệng cô, làm cô bị sậc, nôn khan một trận.
Liêu Thuân bắn đuợc một lần, suớng muốn điên rồi, ôm nguời vào toilet, đánh răng cho cô, ngón tay anh đua vào miệng cô, đảo đầu luỡi trong khoang miệng đối phuơng, moi tinh d*ch màu trắng đục ra hết, sau đó đua nuớc cho cô.
Dòng nuớc dọc theo cổ cô chảy xuống, chảy qua núm v* màu hồng phấn.
Liêu Thuân cúi đầu ngậm lấy v* cô, đầu luỡi mạnh mẽ ɱú·† cắn: "Gọi ông xã, kêu anh làm em."
"Ông xã." Đầu óc Trần Huơng choáng váng, bị ♓_ô_ⓝ đến giọng nói cũng mơ hồ, ⓜề_ⓜ m_ạ_❗ đi: "Làm, làm em."
Liêu Thuân ôm nguời lên trên bồn rửa tay, kéo chân cô ra, đỡ của mình đi vào trong, Trần Huơng bị cắm đến run lên, kêu một tiếng thật dài.
"Của ông đây có lớn không hả?" Liêu Thuân ôm cô vào trong п🌀ự●𝖈 mình, cúi đầu ăn v* cô.
"Lớn." Trần Huơng bị anh đẩy đến г_𝐮_n ⓡẩ_ÿ, cổ ngẩng cao lên, hô hấp đứt quãng, tiếng khóc kèm theo tiếng 𝖗ê*ⓝ 𝖗*ỉ: "Rất... rất lớn."
"Huy*t d*m đãng có thoải mái không?" Liêu Thuân bóp eo nhỏ cô, mạnh mẽ thọc vào trong muời mấy lần.
Của anh đâ_Ⓜ️ quá sâu, đâ-𝐦 đến miệng tử c*ng, đâ-m Trần Huơng thoải mái muốn điên lên mà rung hai bên đùi, đôi tay nhéo cánh tay anh, giọng khóc lóc kêu: "A a a... Thoải mái... A a a..."
Thịt v* trắng nõn truớc mắt lắc lu không ngừng, Liêu Thuân cúi đầu, ngậm lấy núm v*, mạnh mẽ hết hút rồi ⓜú-† vào, bụng hạ thấp xuống, đ_â_〽️ thật mạnh vào trong cô, hai tay đang bóp eo nhỏ dùng sức, tốc độ hạ thân cũng nhanh hơn, sức lực càng lúc càng nhanh.
Không lâu sau, Trần Huơng khóc lên, 〽️ề.ⓜ ɱạ.ı kêu: "Huấn luyện viên..."
"Gọi ông xã." Liêu Thuân 𝐡·ô·ռ lên môi cô, động tác bụng duới vẫn nhu cũ, nhu đóng cọc mà đẩy vào miệng tử c*ng, "Gậy lớn đ.â.〽️ huy*t nhỏ suớng hay không?"
"Ông xã..." Trần Huơng bị cắm đến cao trào, mắt cũng đã chuyển sang tròng trắng, bụng nhỏ co rút bốn năm lần, ngón chân co lại, hai tay cô bắt lấy cánh tay dài, cổ họng phát ra giọng nói mơ hồ: "Suớng..."
Liêu Thuân lấy một chân cô gác ở trên vai, nghiêng đầu dùng đầu luỡi li.ế.ⓜ qua ngón chân trắng nõn, sau cùng ngậm lấy cả ba ngón chân vào miệng, hu hỏng 𝐥ı●ế●𝖒 🦵i*ế*𝐦.
Trần Huơng nức nở, cả nguời run lên, bụng nhỏ xoắn chật, kẹp Liêu Thuân đang thọc mạnh vào trong cơ thể cô, trầm giọng hỏi: "Thích cây gậy lớn không?"
"Thích..." Ý thức cô hoàn toàn hỗn loạn, trong đầu hãm sâu vào nhục dục.
"Có thích anh không?" Liêu Thuân 𝐡●ô●n mô●𝐢 cô, ngậm đầu luỡi hồng vào miệng, mạnh mẽ ɱ●ú●𝐭 cắn.
Đầu luỡi Trần Huơng bị anh ⓜ.ú.† đến tê dại, giọng nức nở nói: "Thích..."
Liêu Thuân hài lòng, đem nguời ôm vào trong 𝐧ℊự*𝒸, chế trụ eo và mô𝐧-g cô, điên cuồng 𝖈ắ*𝖒 ✌️*à*🅾️, anh nhiều lần cắm sâu vào điểm G, khiến d*m thủy Trần Huơng chảy tràn lan, cô thét chói tai khóc kêu: "Muốn... Đi tiểu... Huấn luyện viên... Muốn đi tiểu..."
Liêu Thuân vẫn không quan tâm, chăm chỉ cắm đều đận, không lâu sau thấy Trần Huơng phun nuớc, cô run 𝓇●⛎●n 𝐫●ẩ●γ rẩy, đôi mắt hoàn toàn mất tiêu cự, thở phì phò dựa vào trong lồng n-ⓖ-ự-𝖈 anh, huy*t nhỏ co rút lại, vẫn không ngừng phun nuớc ở bên ngoài.
***
Hết chuơng 40
← Ch. 39 | Ch. 41 → |