Lust
← Ch.04 | Ch.06 → |
Ngày hôm sau, lúc Phồn Du tỉnh dậy, do rèm cửa che lại nên phòng ngủ không có một tia ánh sáng, tối đen giống như đêm khuya khó phân biệt được thời gian, cũng may hôm nay là thứ bảy, Phồn Du cũng không lo lắng mình sẽ đi làm muộn.
Chất lượng giấc ngủ của Phồn Du luôn luôn không tốt, nhưng đêm qua cô lại ngủ rất ngon, không gặp ác mộng. Phồn Du không thể không thở dài cảm khái, quả nhiên là nệm đắt tiền có khác, nó đã cải thiện chất lượng giấc ngủ của cô rất nhiều.
Phồn Du nhìn bên cạnh đã sớm không còn bóng người, Chu Dịch đã rời đi, nếu không phải trên người có cảm giác đau đớn như vừa bị xe tải cán qua, cô hoài nghi liệu người đàn ông đêm qua có phải do mình gặp trong mơ hay không.
Trên đầu giường có chiếc váy và nội y mới tinh sạch sẽ, Phồn Du lấy nội y và váy mặc vào, ngoài ý muốn lại vừa vặn, có vẻ như Chu Dịch phán đoán số đo của phụ nữ rất chuẩn xác. Chiếc váy lam màu trắng, cổ chữ V ôm sát eo trông rất khí chất. Phồn Du hơi nhíu mày nhìn chiếc váy trên người, lúc này có cảm giác như mình đã từng mặc qua nó.
Phồn Du lấy ra một ít mỹ phẩm từ chiếc túi nhỏ của mình trang điểm đơn giản lại, cô bước đến phòng khách nhìn thấy một mẩu giấy nhắn trên bàn trà.
Nếu em thích ở đây, thì hãy lấy chìa khóa mang đi.
188 ×××××××××
Phồn Du thoáng nhìn thấy chiếc chìa khóa bên cạnh mẩu giấy nhắn, tối hôm qua cô còn đang nghĩ căn hộ này là do Chu Dịch dùng để nuôi dưỡng tình nhân, bây giờ thì hiểu rồi, vậy cô có nên dọn đến đây ở để được hắn bao nuôi không?
Phồn Du do dự, không có khả năng là không ai động lòng với căn hộ rộng chừng 200m2 này, chưa kể vừa rồi cô đã quan sát rất kỹ căn hộ, cô rất thích cách bài trí, trang trí, nội thất. Nhưng mà, một khi cô đồng ý bị hắn bao nuôi, cô sẽ không thể làm những gì mình muốn, Chu Dịch rất có khả năng sẽ can thiệp vào công việc và cuộc sống bình thường của cô.
Sau khi nghĩ tới nghĩ lui, Phồn Du quyết định trước tiên làm bạn giường lâu dài. Đối với căn hộ khiến cô yêu thích này, cùng lắm chờ đến lúc câu dẫn được Chu Dịch khiến hắn ta yêu mình thì hắn sẽ tặng nó cho cô vô điều kiện, tuy rằng Phồn Du cảm thấy việc này có chút khó khăn nhưng cô chính là thích thử thách nha. Nếu tùy tiện đồng ý để bị bao nuôi thì kế hoạch thì giảm một bậc, sau này cũng sẽkhông có tự tin để nói ra điều kiện.
Phồn Du lưu số điện thoại di động của Chu Dịch, sau đó gửi tin nhắn cho hắn: Đêm qua rất tuyệt, tôi rất hài lòng, hẹn khi nào có thời gian chúng ta lại gặp mặt, chìa khóa tôi sẽ không lấy, tôi sẽ lấy cà vạt tối hôm qua làm kỷ niệm.
Phồn Du quay trở về căn phòng mình thuê, đột nhiên cảm thấy rất khó chịu, đáng chết, lần đầu tiên cảm thấy căn phòng cô thuê có cảm giác như không phải dành cho người ở, những kẻ có tiền thật hạnh phúc, không biết bản thân cô đi làm cả đời có thể mua nổi một căn biệt thự nào hay không.
Dù hôm nay là thứ bảy nhưng Phồn Du cũng không được nhàn rỗi, cô phải đi làm thêm, phải từng phút từng giây kiếm tiền, cô là người có dục vọng và tham hư vinh, vừa mỹ lệ lại gợi cảm cho nên cũng yêu cầu rất nhiều tiền mới có thể thỏa mãn lòng tham không đáy này.
Công việc bán thời gian của Phồn Du thường tận dụng lợi thế về ngoại hình của mình, đôi khi làm người mẫu chụp ảnh cho các cửa hàng Taobao, đôi khi là một người phụ nữ đứng trước trung tâm mua sắm tiếp đón những tiểu thư hoặc tại một lễ trao giải.
Một trong những lý do chia tay với bạn trai cũ là anh ta không cho Phồn Du làm những việc này, anh ta nói sớm muộn gì cô cũng sẽ không cưỡng lại được sức hấp dẫn của những công việc đó, rồi từ từ sẽ học thói xấu, bảo cô nên dựa vào kiến thức và khả năng kiếm tiền. Trớ trêu thay, cô còn chưa kịp học thói xấu, bạn trai cũ đã thông đồng với một phú bà giàu có.
Thật ra, khi những người mẫu được người chống lưng, tìm người càng nhiều tiền thì càng lăn lộn dễ dàng hơn, đáng tiếc Phồn Du không muốn đi bước đó, cô muốn dùng sắc đẹp lấy tiền chứ không muốn dùng thân thể đổi lấy. Cô giống như một người đang đứng trên bờ vực sa đọa thối nát trong một đám người, không dám lui về phía sau cũng không dám tiến về phía trước, đám người này phỉ nhổ cô không học giỏi, đám người kia cười nhạo cô dâm đãng lẳng lơ.
Phồn Du ngồi xuống trước gương trang điểm, hoàn thành lớp trang điểm đơn giản, tinh tế mà mê người. Phồn Du đang định liên hệ với Vương tỷ trên WeChat để hỏi xem có thiếu người mẫu hay không thì lúc này, một số điện thoại lạ gọi đến. Giác quan thứ sáu của phụ nữ nói cho cô biết đây chắc chắn không phải là một cuộc gọi lừa đảo, cho nên cô nhanh chóng nghe máy.
"Xin chào, xin hỏi có phải Phồn tiểu thư không?" Trong điện thoại truyền đến giọng nữ giỏi giang.
"Là tôi."
"Chuyện là thế này, Phồn tiểu thư còn nhớ ba năm trước cô đi qua công ty Lust thi tuyển không?"
"À, hình như tôi đã đến đó, có chuyện gì không?" Phồn Du vô cùng khó hiểu, 3 năm trước cô vẫn còn là sinh viên đại học, khi thấy Lust thông báo tuyển người mẫu, cô đã gửi đơn đăng ký mà không sợ mình chỉ là một con nghé con mới sinh, sau đó cô nhận được lời mời thử vai, kết quả là không thể thông qua.
"Tôi là giám đốc của bộ phận quảng cáo Lust, chúng tôi đã rất hài lòng với buổi thử giọng của bạn ba năm trước, nhưng tiếc là cuối cùng chúng tôi đã miễn cưỡng loại bỏ bạn."
Thôi bỏ đi, Phồn Du trong lòng phun tào [1], Lust muốn những người mẫu chuyên nghiệp có kinh nghiệm nhất định, chuyện cô bị loại bỏ cũng là đương nhiên.
[1] Thổ tào (tiếng Trung: 吐槽, thường được dịch sang tiếng Việt là Phun tào) là một từ trong tiếng Trung Quốc, chỉ hành vi lập luận phản bác từ một lỗ hổng lập luận, ngữ nghĩa của người bị phản bác; thường mang ý nghĩa trêu chọc. (Nguồn: wikipedia)
"Hiện tại, công ty chúng tôi đã có thêm một dòng nội y mới, chúng tôi cần một vài người mẫu, cho nên hôm nay liên hệ với bạn, xin hỏi bạn có thời gian đến dự tuyển không?"
"Được, tôi có thời gian, bây giờ tôi có thể qua đó." Phồn Du lập tức đồng ý, e sợ cơ hội sẽ vuột mất khỏi tay.
"Được, tôi sẽ đợi bạn ở công ty."
Lust là nhãn hiệu đồ lót rất được ưa chuộng trong những năm gần đây, giá khoảng 1. 000 tệ *, đang đi đầu xu hướng thời trang cao cấp sang trọng, được nhiều nhãn hàng thời trang và các nhãn hàng làm đẹp trên Weibo "đẩy giá" đến mức khiến người dùng không biết có nên bỏ tiền ra mua không. Nhưng mà Phồn Du cũng đã cắn răng mua một bộ, nó rất đẹp và dễ mặc, trừ giá tiền ra thì không còn chỗ nào để chê.
*1000 tệ là 3 triệu 5 tiền Việt Nam á
Ba năm trước cũng vì Lust có thêm một dòng đồ lót nữ mới là lily (bách hợp) cho nên mới thông báo tuyển người mẫu, lúc đó Lust chỉ cần người mẫu chuyên nghiệp, bây giờ nếu không phải là người mẫu nổi tiếng thì khó mà thi tuyển, không ngờ loại chuyện tốt thế này lại đến cửa tìm cô.
Mặc dù cơ hội vượt qua buổi thi tuyển rất nhỏ, nhưng Phồn Du không muốn từ bỏ cơ hội này, dù cho có trượt thi tuyển, nhưng vẫn có thể nhận được tiền. Ba năm trước, cô nhận được một ngàn tệ và một chiếc váy, vừa nghĩ tới chiếc váy, Phồn Du đột nhiên nhận ra chiếc váy mà Chu Dịch chuẩn bị cho mình rất giống với chiếc váy mà Lust đưa cho ba năm trước.
Phồn Du rất thích chiếc váy ấy nhưng lại bị bạn trai cũ hiểu nhầm là do người đàn ông khác tặng nên trong lúc cãi vã lôi kéo bị xé hỏng, đến bây giờ Phồn Du vẫn cảm thấy đau lòng, khó trách sáng nay khi mặc chiếc váy cô cảm giác nó rất quen thuộc.
Phồn Du không suy nghĩ nữa, dọn dẹp gọn gàng, chăm chút kiểu tóc, phối túi xách giày dép, xịt nước hoa rồi bắt taxi đi đến Lust.
Không ngờ sau khi đến Lust, còn chưa nhìn thấy giám đốc quảng cáo, người mà đời này cô không muốn nhìn thấy, người mà ở bên cạnh phú bà được vô số người khen là Kim Đồng Ngọc Nữ, bạn trai cũ của cô, Diệp Hiểu.
← Ch. 04 | Ch. 06 → |