Vay nóng Tima

Truyện:Long Vệ Siêu Đẳng - Chương 080

Long Vệ Siêu Đẳng
Trọn bộ 173 chương
Chương 080
Hành trình đi tìm kho báu
0.00
(0 votes)


Chương (1-173)

Siêu sale Shopee


Diệp Thái hơi nhíu mày nói: "Tên Trương Đức Vua Đông Bắc này là kẻ lòng muông dạ thú, e rằng không dễ chọc đâu."

La Thuần cười nhạt: "Những người tập võ này không suy nghĩ đứng đắn, suốt ngày muốn làm việc đối đầu với quốc gia, sớm muộn cũng tự chuốc lấy diệt vong, lời nói lúc nãy của ông ta, đã gây họa lớn cho nhà họ Trương bọn họ rồi."

Anh chỉ cần báo cáo cho lão Đàm lời nói vừa rồi của Trương Triệu Long, cấp trêи nhất định sẽ phê duyệt toàn lực xoá sạch nhà họ Trương, đến lúc đó ngay cả khi bọn hắn không tìm đến cửa, La Thuần cũng phải đi gặp tên Vua Đông Bắc này.

"Bố e rằng không dễ đối phó như vậy đâu." Diệp Thái ôm bả vai La Thuần nói: "Nhà họ Trương đã tụ tập người biết võ của toàn Đông Bắc, con kiến cũng có thể cắn chết con voi đấy, một mình con không được đâu, Hội võ thuật Tinh Hà cũng mới khởi bước, người có thể phái ra đánh cũng không có mấy người, con xem không được thì yêu cầu giúp đỡ từ cấp trêи của con đi."

"Bố yên tâm, đợi lần này con trở về, mọi thứ sẽ khác."

La Thuần cười cười, tâm tư đã bay đến Lop Nur rồi.

Hai ngày sau La Thuần chuẩn bị đầy đủ hành trang xuất phát, anh để tất cả mọi người ở lại giúp đỡ nhà họ Diệp, một mình lên máy bay đi đến thành phố Ô ở Tây Cương.

Muốn đi Lop Nur, trước tiên phải đến thành phố Ô, sau đó ngồi tàu hỏa đến Lê Thành, lại ngồi ô tô đến thành phố Lâu Lan, mới xem như cách Lop Nur gần hơn chút, lộ trình tương đối phức tạp.

La Thuần lần mò hồ lô bên eo, nếu bản thân có thể đạt đến Ngưng Đan Cảnh, thì có thể điều khiển hồ lô Tử Kim này tự do bay lượn, ngày đi vạn dặm cũng không thành vấn đề, hi vọng lần này ở trong kho báu dưới đất có thể phát hiện ra cuộc gặp gỡ bất ngờ.

"Phiền anh, có thể cho tôi đi vào một chút được không?"

Một giọng nói trong trẻo vang lên bên tai khi đang chợp mắt nghỉ ngơi, mở mắt ra, một cô gái xinh đẹp ăn mặc mát mẻ đang đứng bên cạnh, sống mũi cao, đôi môi mỏng, làn da trắng, đôi lông mày thanh mảnh, là một cô gái xinh đẹp với nét đặc trưng điển hình của Tây Vực.

La Thuần đứng dậy tránh ra, đợi sau khi cô ta đi vào rồi mới ngồi xuống lại, không suy nghĩ nói: "Ngoại hình của cô rất có sự đặc sắc của Tây Vực, rất đẹp, cô là người ở đâu?"

"Tôi quê ở thành phố Lâu Lan, tôi tên là Tô Kỳ." Người đẹp này cười mỉm, tự nhiên giơ tay ra.

"La Thuần."

Hai người bắt tay nhau, tay Tô Kỳ rất trắng, thanh mảnh có lực, nhưng lòng bàn tay lại có vết chai, đây là quanh năm luyện binh khí mới có.

La Thuần mỉm cười, dùng đôi mắt xuyên thấu nhìn túi xách của cô ta, bên trong đều là một ít mỹ phẩm điện thoại di động, v. v. , không có vật phẩm đặc biệt nào, cũng không quan tâm nữa, tiếp tục chợp mắt nghỉ ngơi.

Tô Kỳ đối với anh lại dường như tràn đầy hứng thú, hỏi: "Anh đi thành phố Ô chơi à? Tôi khá quen thuộc với xung quanh đây, giới thiệu anh đi Thiên Trì Thiên Sơn, ở đó cũng không tệ."

"Tôi cũng đi thành phố Lâu Lan, tìm một người bạn cũ."

"Thật ư? Trùng hợp thế sao? Vậy chúng ta có thể kết bạn đấy, tôi rất quen thuộc đường đi, chúng ta sau khi xuống máy bay phải ngồi tàu hỏa trước, hôm nay chắc chắn không kịp, chỉ có thể trọ một ngày......"

Tô Kỳ vạch ngón tay tính toán đường đi, La Thuần nghe cô ta nói mạch lạc rõ ràng đâu ra đấy, trong lòng nghĩ mình đúng là cần một người dẫn đường, mỉm cười nói: "Cô đã quen thuộc như vậy, vậy thì phiền cô dẫn đường rồi, để trả ơn, chi phí dọc đường tôi đều thanh toán."

"Thật ư? Vậy cảm ơn anh nhé, tôi chỉ là học sinh, đúng là không có nhiều tiền."

Cô gái này đúng là rất thẳng thắn, nhưng La Thuần nhìn thấy một dây chuyền kim cương xanh ở trong ngăn khóa balo của cô ta, giá trị nhất định đắt đỏ, không biết tại sao cô ta lại giả nghèo.

Hai người cứ luôn trò chuyện, rất nhanh máy bay hạ cánh tới thành phố Ô, hai người cùng ra sân bay, La Thuần trực tiếp dẫn Tô Kỳ bắt xe đến khách sạn lớn quốc tế Hoàn Cầu, đặt hai phòng, chuẩn bị nghỉ một đêm ngày mai ngồi tàu hỏa

Không lâu sau có tiếng gõ cửa phòng, Tô Kỳ xách một cái túi đi qua, ngượng ngùng nói: "Chuyện là, phòng tắm phòng tôi không có nước nóng, người của khách sạn đang sửa, tôi có thể tắm ở chỗ anh được không?"

"Đương nhiên."

La Thuần tránh ra để cô ta đi vào.

Bây giờ đang là giữa hè, trêи người rất dễ đổ mồ hôi, Tô Kỳ nói câu cảm ơn, xách túi đồi đi vào phòng tắm.

La Thuần lúc này mới phát hiện kính phòng tắm lại là trong suốt, mặc dù có chút hiệu quả làm mờ, nhưng thân thể thuần khiết của cô ta vẫn nhìn rõ rệt.

Con gái bây giờ thật là to gan, La Thuần lắc lắc đầu, ra ngoài chờ.

Nếu muốn nhìn anh sớm đã dùng mắt nhìn xuyên thấu nhìn đủ rồi, chỉ là anh không thích làm loại việc tục tĩu hạ lưu này, suy bụng ta ra bụng người, anh không muốn Diệp Băng Dung bị người ta nhìn hết.

Không lâu sau có tiếng bước chân truyền đến từ trong phòng, La Thuần lúc này mới đẩy cửa đi vào, nhìn Tô Kỳ đã thay quần áo sạch sẽ mát mẽ, đề nghị muốn đi ăn cơm, hai người cùng xuống tầng đến nhà ăn của khách sạn, ở đây đều là buffet cao cấp, lúc này mấy tên đàn ông ở bàn bên cạnh thỉnh thoảng nhìn sang bên này, ánh mắt đều rơi trêи người Tô Kỳ.

Mấy tên này thân thể cường tráng, xăm trổ đầy mình, xem ra không giống người tốt.

Sau khi ăn xong, La Thuần và Tô Kỳ ai về phòng người nấy, chẳng mấy chốc tiếng gõ cửa vang lên từ phòng bên cạnh, La Thuần dùng đôi mắt xuyên thấu nhìn qua, thấy mấy tên đàn ông cường tráng lúc này gõ cửa phòng Tô Kỳ, chen nhau mà vào, bịt miệng và ấn cô ta xuống giường, mấy tên cười khà khà: "Hôm nay sướиɠ rồi."

Tô Kỳ liều mạng vùng vẫy, đạp hai tên ra, chạy về phía hướng cửa, không ngờ những tên khác bản lĩnh không yếu, túm chặt hai tay của Tô Kỳ, trực tiếp dùng thắt lưng cột cô ta lại, xoẹt một tiếng xé toạc quần áo của cô ta.

Tô Kỳ tức giận kêu: "Các anh thế này là phạm pháp, tôi sẽ tố cáo các anh!"

"Nhìn xem đây là cái gì?" Tên bên cạnh rút ra máy ảnh ra bắt đầu quay, một tên đàn ông vạm vỡ trong đó lại một lần nữa xé quần áo trêи người Tô Kỳ nói: "Mày dám báo cảnh sát, bọn tao sẽ gửi video 18+ của mày cho bạn bè người thân mày, mọi người đều không có kết cục tốt, cho nó chút thuốc."

Tên đứng bên cạnh lập tức bước tới, tách miệng Tô Kỳ, nhỏ vào miệng cô ta mấy giọt thuốc nước, không lâu sau má Tô Kỳ đỏ ửng, bắt đầu vặn vẹo.

Mấy tên đàn ông cười khà khà: "Bây giờ là mày phối hợp chúng tao đấy." Lần lượt ấn chặt tay chân Tô Kỳ, một tên trong số đó xé rách váy, trực tiếp bổ nhào lên.

La Thuần thấy cảnh tượng này bên phòng sát vách, nhẹ gõ bàn, nhìn thấy bọn đàn ông vạm vỡ đã cởi hết quần áo, anh đứng dậy bước ra ngoài.

Cánh cửa lặng lẽ bị mở ra, mấy tên đàn ông vạm vỡ đang bận sục sôi ngất trời, bỗng nhiên cảm thấy phía sau gió mát rượi, quay đầu nhìn qua, thấy một người thanh niên dáng người khôi ngô dựa vào cạnh tường, nhìn mấy tên này như xem xiếc vậy.

"Mày là ai? Cút ra ngoài cho tao!"

Một tên trong số đó vung nắm đấm đánh lên đầu La Thuần, La Thuần dơ tay túm chặt cổ tay hắn ta, dùng sức bóp, xương tay tên này vỡ vụn, đau đến mức quỳ trêи đất gào thét.

"Ai cử mày đến?" La Thuần tiếp tục dùng sức, tên đàn ông đau đến mức toát mồ hôi lạnh trêи trán, kêu lên: "Tha mạng, bọn tao sai rồi."

Những tên khác cũng hét lớn xông tới, La Thuần liên tiếp đá vài cái, mấy tên đàn ông vạm vỡ mày đều bịt đũng quần quỳ rạp trêи đất, trán nổi gân xanh, ngay cả nói cũng nói không được.

"Tao hỏi thêm lần nữa, ai cử bọn mày đến? Người đẹp ở nhà ăn nhiều như vậy, tại sao chỉ tìm đến bọn tao?" La Thuần ấn chặt đầu tên này, chân khí sấm sét trong chốc lát tàn phá bừa bãi toàn thân đối phương.

"Á!" Tên này sống không bằng chết thảm thiết thét lên, đau đớn nói: "Tôi nói, tôi nói hết."


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-173)