Lời nói dối
← Ch.06 | Ch.08 → |
Thượng Quan Quân Dao hoàn toàn phát cuồng, "Hung khí rõ ràng còn ở trong tay ngươi!" Tuổi còn nhỏ cư nhiên liên tục nói dối! Hơn nữa trước mặt Tứ hoàng tử nói dối mà mặt không đổi sắc, trâm gài tóc ban nãy còn đang dính máu không phải hung khí! Lời này lừa gạt quỷ sao?
"Ta nói, không hung khí, chẳng qua đây chỉ là một cây trâm bình thường." Hàn Lăng đạm mạc nói, sau đó đem trâm gài tóc đã lau sạch sẽ cài vào trong tóc, coi như vừa rồi người dùng công phu trong chớp mắt giết người không phải là nàng
Phượng Hạo Thiên càng thêm hứng thú, nhướng môi, cứ đứng như vậy, giống như một con báo lười biếng, bỗng hưng phấn khi phát hiện được con mồi thú vị, thú vị mong chờ xem tiếp theo nàng sẽ lấy phương thức ra sao để thuyết phục hắn tin nàng không "giết người".
"Tứ hoàng tử, người vừa rồi cũng thấy được đấy. Nàng đang nguỵ biện!" Thượng Quan Quân Dao chỉ vào Hàn Lăng, giận không thể ức chế..
"Câm miệng!" Phượng Hạo Thiên ném cho Thượng Quan Quân Dao một cái nhìn lạnh lùng, không kiên nhẫn nói.
"Thế nhưng...... Này....." Thượng Quan Quân Dao nhất thời nghẹn giọng, nàng không phải biện giải, mà là nói lên sự thật! Mặc kệ chuyện có nguyên nhân hay không, đích xác tỳ nữ của nàng bị Hàn Lăng giết! Đây là chuyện không cần phải tranh cãi! Nàng tin tưởng vững chắc chỉ cần nàng nắm lấy điểm này, nhất định có thể khiến Hàn Lăng rơi vào vạn kiếp bất phục!
Nhưng mà, Tứ hoàng tử căn bản không cho nàng có cơ hội giải thích! Bây giờ chỉ nghe tiện nha đầu Hàn Lăng nói!
"Ta vừa rồi đang nghỉ ngơi, lúc mở mắt ra, những người này cũng đã chết. Không liên quan gì đến ta." Hàn Lăng mở hai tay, thập phần "vô tội" nói. Nàng biết lúc này, nàng cần làm chính là, đem chuyện này cùng nàng phủi sạch, nàng không có giết người.
"Đơn giản như vậy?" Khuôn mặt nghiêm túc của thiếu niên có chút vặn vẹo, hai ba câu đã muốn đặt mình ngoài vòng suy xét? Tiểu cô nương này so với trong tưởng tượng của hắn không đơn giản.
Hàn Lăng nhíu mi, gật gật đầu, "Chỉ là như vậy."
Phượng Hạo Thiên chấn trụ lại khuôn mặt vặn vẹo, nhìn về phía Thượng Quan Quân Dao, lạnh nhạt nói: "Còn có điều gì muốn nói không?"
"Tứ hoàng tử xin người tin tưởng Quân Dao, lời Quân Dao nói không dám có bất luận đều gì dối gạt Tứ hoàng tử. Huống hồ Hàn Lăng là tiện thiếp sở sinh, kế tục thân phận ti tiện của mẫu thân nàng, lời nàng nói căn bản không đáng tin." Thượng Quan Quân Dao sau khi khinh miệt nhìn lướt qua Hàn Lăng, liền nói với Phượng Hạo Thiên.
"Tiện thiếp", Hàn Lăng sau khi nghe hai chữ ấy, thì lãnh mâu liền phủ đầy mây đen. Tuy rằng là nói mẫu thân Thượng Quan Hàn Lăng, nhưng mà, nghe vào trong tai của nàng, không thể nghi ngờ hai chữ này chính là gián tiếp vũ nhục nàng! Nhãn thần sắc bén lập tức phóng đến trên người Thượng Quan Quân Dao, "Ti tiện? Chẳng lẽ ta và ngươi không phải có cùng phụ thân? Lại hoặc là ngươi đang gián tiếp nhục mạ phụ thân là một tiện nhân sao? Thật nghĩ không ra, đường đường Thượng Quan gia Đại tiểu thư thế nhưng ở trước mặt Tứ hoàng tử, nhục mạ thân sinh phụ thân! Đây là hành vi phạm tội, không biết Tứ hoàng tử và cha có tha thứ hay không!"
Lời nói mang theo khí thế bức nhân từ trong miệng Hàn Lăng thốt ra, từng chữ từng chữ như lưỡi đao sắc bén, nếu như không cẩn thận, sẽ khiến người nọ bị cắt mình đầy thương tích.
Phượng Hạo Thiên giương giương mi, tiểu nha đầu dự định đánh trả? Hôm nay vì lòng hiếu kỳ thúc đẩy, đi Thượng Quan phủ, chứng kiến hết thảy, khiến hắn cũng không hối hận chuyến đi này. Đêm qua sau khi hồi cung, trong đầu của hắn vẫn luôn luôn xuất hiện một đôi mắt bao hàm sát khí tàn nhẫn và hơi thở nồng đậm cô độc, đó là đôi mắt như thế nào? Làm sao mà một đứa nhỏ tám tuổi lại có ánh mắt như thế?
Thượng Quan Quân Dao luống cuống, "Ta không có ý tứ này, ngươi không được vu tội ta! Ngươi là tiện loại trong Thượng Quan gia tộc, đây là điều mà dân chúng Phượng quốc đều biết! Đừng hòng có ý đồ gán ghép tội danh lên người ta!"
"Toàn bộ lời ta nói đều là sự thật. Tứ hoàng tử kế tiếp nên xử lý như thế nào, thỉnh ngài quyết định đi." Hàn Lăng chuyển mâu nhìn Phượng Hạo Thiên, lạnh giọng nói.
Nghe thế, Phượng Hạo Thiên chau mi lại, thâm mâu xẹt qua một tia dị quang, "Những lời ban nãy của các ngươi, bản điện hạ đã nghe hết, sau cùng rút ra được kết luận chính là....." Con ngươi u ám nhìn lướt qua năm tỳ nữ nằm trong vũng máu, rồi nói tiếp: "Mấy tỳ nữ này bởi vì có nguyên nhân gì đó chạy đến nơi đây, ở trước mặt Thượng Quan Lục tiểu thư tự sát. Làm cho Lục tiểu thư đang ngủ bị giật mình. Không hơn."
"Cái gì?" Thân hình Thượng Quan Quân Dao kịch liệt run lên, Tứ hoàng tử thế nhưng tin tưởng vài ba câu của Hàn Lăng!
Lúc này, nàng càng thêm xác định, Hàn Lăng nhất định đã dùng thủ đoạn nào đó mê hoặc Tứ hoàng tử!
Nếu không, Tứ hoàng tử từ trước đến nay không để ý tới sống chết của bất luận kẻ nào, càng thêm sẽ không nhúng tay vào nội tình của bất luận gia tộc gì, hôm nay lại đi thiên vị một tiện loại do tiện thiếp sở sinh!
Gió thổi ngọn cây, trò hay sắp trình diễn.
Thượng Quan phủ, Trung viện nơi Thượng Quan Chính Hào ở.
Bên trong thư phòng, Thượng Quan Chính Hào đang lật xem sinh ý trong nhiều ngày qua của gia tộc cùng với một chút ghi chép về những quan viên trong triều đã mua chuộc.
Lúc này, tiếng đập cửa vang lên, "Lão gia, nô tài có chuyện quan trọng cầu kiến."
Thượng Quan Chính Hào trầm giọng đáp: "Vào đi."
Một nam tử sau khi tiến vào gian phòng, nhìn về phía Thượng Quan Chính Hào, cúi đầu cung kính nói: "Hồi bẩm lão gia, Tứ hoàng tử vừa mới đến quý phủ, cũng không phải tìm Nhị thiếu gia, mà đi căn phòng ở hậu viện tìm Lục tiểu thư. Mà lúc này Đại tiểu thư cũng đang ở chỗ của Lục tiểu thư."
"Hàn Lăng? Tứ hoàng tử đi tìm Hàn Lăng làm cái gì?" Thượng Quan Chính Hào nghi hoặc hỏi, trong ấn tượng của hắn, đích thực có một nữ nhi, hẳn là tên Hàn Lăng, là cơ thiếp sở sinh. Sở dĩ đối với nàng ấn tượng không sâu, là bởi vì nàng là điều sỉ nhục của Thượng Quan gia tộc, ngu dốt đần độn, so với vài nữ nhi khác, nàng hoàn toàn không có giá trị lợi dụng. Cho nên hắn để nàng tùy ý tự sinh tự diệt.
Nhưng mà, bắt đầu từ khi nào, nàng và Tứ hoàng tử cấu kết?
"Tối hôm qua, mấy tiểu thư muốn đem Lục tiểu thư ném cho chó sói phân thực, kết quả ờ giây phút cuối cùng, Tứ hoàng tử ra tay cứu Lục tiểu thư. Tứ hoàng tử trước khi rời đi, có hạ mệnh lệnh, không cho phép bất luận kẻ nào giết Lục tiểu thư. Hôm nay vừa mới qua giờ ngọ, Tứ hoàng tử đã tới, hơn nữa còn trực tiếp bảo hạ nhân dẫn đi tìm Lục tiểu thư. Nghe nói vài tỳ nữ bên người Đại tiểu thư đã chết, cụ thể nguyên nhân như thế nào, bây giờ còn chưa biết được." Nam tử đầu đuôi gốc ngọn không dám giấu diếm điều gì bẩm báo với Thượng Quan Chính Hào.
"Vài tỳ nữ của Dao Nhi đã chết?" Hai mi Thượng Quan Chính Hào nhíu chặt, sự tình tuyệt đối không đơn giản. Có thể có chuyện gì đó không nằm trong tầm khống chế của hắn.
"Lão gia, ngài có cần đi xem hay không? Nếu như thực sự xảy ra chuyện gì..... Có thể....."
Đến tuổi trung niên, Thượng Quan Chính Hào vóc người có chút phát tướng, nói: "Đi, đi xem". Có lẽ sẽ có phát hiện chuyện ngoài ý muốn cũng không chừng.
..................
Trong căn phòng rách nát, toàn thân Thượng Quan Quân Dao tức giận đến phát run, "Sự thật không phải như thế! Chính là tiểu tiện nhân này giết tỳ nữ của ta! Tứ hoàng tử ngài nhất định phải nhìn rõ mọi việc! Đừng để vẻ bề ngoài đơn thuần của nàng đánh lừa!"
"Ngươi đang nói bản điện hạ không biết phân biệt ai là hung thủ sao? Thử hỏi, một tiểu cô nương tám tuổi bản thân bị trọng thương, làm sao có thể giết năm tỳ nữ?" Phượng Hạo Thiên nhíu mày hỏi.
Tâm Thượng Quan Quân Dao run lên, những lời này nếu truyền ra bên ngoài, cũng sẽ không có ai tin tưởng. Thế nhưng, vừa rồi chính nàng tận mắt nhìn thấy, tốc độ Hàn Lăng giết người, thập phần kinh người, nàng vẫn chưa kịp chớp mắt, năm tỳ nữ đã ngã xuống trong vũng máu.
← Ch. 06 | Ch. 08 → |