Vay nóng Tima

Truyện:Lịch Sử Của Nhân Vật Nhỏ Trong Làng Giải Trí - Chương 087

Lịch Sử Của Nhân Vật Nhỏ Trong Làng Giải Trí
Trọn bộ 110 chương
Chương 087
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)

Siêu sale Lazada


Giọng nói Tuần Tu trầm thấp, nói liên tục, nhiều năm như vậy, một người chống đỡ, có mệt hay không, chỉ có Tuần Tu biết, coi như nhà họ Tề và Đường Lễ còn có những người khác lấy được kết quả nên có, Tuần Tu cũng không còn cảm giác buông lỏng như thế, chẳng qua là cảm thấy làm xong một chuyện nên làm.

Mà bây giờ có Liễu Y ở bên cạnh, Tuần Tu mới được thả lỏng chưa từng có, có lẽ lúc Liễu Y lần đầu tiên đỡ được hắn, liền đặt Liễu Y ở vị trí khác với người khác.

Ánh mắt Liễu Y liếc Tuần Tu bên kia đang nhỏ giọng nói, dựa người về sau, nghe mối thù của nhà họ Tuần và nhà họ Tề, nghe lúc Tuần Tu còn nhỏ bị chèn ép, nghe Đường Lễ lại diễn nhân vật gì, còn nghe quyền lực trong tay và quan hệ hiện tại của Tuần Tu.

Liễu Y không biết nên lấy vẻ mặt gì mà đối đãi, đây có lẽ là chuyện của người khác, không liên quan mình, nhưng một đường tới đây, Liễu Y nhớ tới mình ở mạt thế giãy giụa như thế nào, tại bờ sinh tử cầu sống như thế nào, có lẽ khác đường nhưng cùng đích đến với Tuần Tu, hai người chỉ có thể dựa vào chính mình.

Liễu Y cúi đầu trầm mặc, ở trong lòng Liễu Y thấy, kết cục của nhà họ Tề còn quá nhẹ, nếu như là mình, có lẽ sẽ không để cho bọn họ sống.

Sau khi Tuần Tu nói xong, nghiêng đầu nhìn Liễu Y bên cạnh đang trong trầm tư, thủ đoạn của mình ý nghĩ của mình, toàn bộ nói ra, mà Liễu Y nghe được những cái này, rốt cuộc sẽ như thế nào, Tuần Tu thấp thỏm trong lòng.

Trong phòng ngủ yên tĩnh một hồi, Liễu Y ngẩng đầu nhìn Tuần Tu, có lẽ bởi vì chuyện này mới làm cho anh ta trưởng thành, có lẽ Tuần Tu trưởng thành sớm, cho nên Liễu Y không thể thấy được tối tăm từ đáy mắt Tuần Tu.

Liễu Y ho khan một tiếng, đánh vỡ không khí trầm thấp, nói ra đề nghị của mình, "Thật ra thì tôi cảm thấy anh xuống tay quá nhẹ rồi, anh làm như vậy có lợi cho bọn họ quá rồi."

Tuần Tu không biết nên cười hay nên khóc, đây không phải là trọng điểm được không, gật đầu, "Bọn họ không ngóc đầu được."

"Vậy là được, thật ra tôi cảm thấy bây giờ anh có thể bình phục, dù sao ngồi trên xe lăn, cũng không phải là một việc tốt, " Liễu Y đề nghị nói.

Tuần Tu dừng lại, chợt nở nụ cười sáng lạn, giống như có cái gì dãn ra giống như nhau, ánh mắt hàm chứa nhu tình, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc của Liễu Y, buông xuống lo lắng trong lòng, quả nhiên là người mình muốn, không phải không làm được chuyện lớn, cũng không phải là ánh mắt khác thường, mà là nghiêm túc thảo luận với mình nên trả thù như thế nào, đây chính là Liễu Y.

"Anh cũng vậy nghĩ, chỉ là, bây giờ còn chưa được, " Tuần tu có thâm ý nói.

Liễu Y sững sờ, "Không phải đã diệt hết rồi sao."

Tuần Tu cười nói: "Đúng là như thế, chỉ là, hiện tại nhà họ Dương như mặt trời ban trưa, nhưng còn chưa ngồi vững, mà đối thủ của bọn họ, không tìm được chỗ hạ thủ, nếu như hiện tại anh tuyên bố bình phục, đối với đám bọn hắn mà nói, anh chính là người thứ nhất bị chú ý tới, ở nơi này tin tức nhanh nhạy, anh chỉ có thể giữ vững khiêm tốn, vẫn là như trước kia tốt nhất, đợi lúc nhà họ Dương chân chính nắm trong tay, những người đó cũng sẽ không tính toán đến trên đầu anh."

"Anh sợ sao " Liễu Y xuy một tiếng, rõ ràng không tin, người này nhịn nhiều năm như vậy, tiêu diệt kẻ thù của anh ta không một tiếng động, sao có thể sợ những thứ này.

"Chỉ là quá phiền toái mà thôi, dù sao cũng là chuyện của nhà họ Dương, anh ở chỗ tối, có thể giúp anh sẽ giúp, anh ra mặt sẽ không tốt cho anh, anh đương nhiên sẽ không cho người khác cơ hội này, anh đại biểu cho nhà họ Tuần, " Tuần Tu nói thật.

Liễu Y sờ cằm, gật đầu, nhớ tới cái gì hỏi, "Trước kia Tần Vân và Dương vanh bị chèn ép, nói là nhà họ Dương phân phó, nhưng thật ra là anh đi."

Tuần Tu cười khẽ, gật đầu, "Lúc nào thì nghĩ tới."

"Trước kia chỉ là cảm giác, nhưng không nghĩ tới anh, hiện tại anh vừa nói, tôi biết đại khái, mặc kệ nói thế nào, tôi nên cám ơn anh, " Liễu Y nói thật.

"Anh muốn là không phải là cảm ơn, " Tuần Tu nhỏ giọng, có ý định khác.

Liễu Y 囧, lắp bắp nói, "Hai chúng ta không thể."

"Liễu Y, anh cho em biết những chuyện này, chính là muốn thẳng thắn với em, anh không có nói chuyện cười và tâm sự, hơn nữa hiện tại anh đều bị em nhìn hết rồi, em nên chịu trách nhiệm, " Tuần Tu khí thế nhất thời chìm xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm Liễu Y.

Liễu Y nháy mắt hai cái, cúi đầu xoắn xoắn ngón tay, "Tuần Tu, tôi bây giờ đúng là có chút thưởng thức anh, chỉ là, còn chưa tới mức này, tôi thích tự do, xem hết trơn anh, đúng là tôi nên chịu trách nhiệm, chỉ là, tôi chưa chuẩn bị sẳn sàng cho việc sống chung với người khác."

Khóe miệng Tuần Tu cong lên, xem ra đúng là có chút tiến bộ, gật đầu, dịu dàng nói, "Anh cũng không muốn em nói ra quyết định ngay bây giờ, dù sao chúng ta mới chung nhau thời gian ngắn thế này, chỉ cần em đừng kháng cự anh là được, những thứ anh nói lúc trước sẽ không đổi, cam kết rồi cũng sẽ không đổi ý, anh hi vọng em nhìn thẳng anh... trước tiên chúng ta có thể thử, nếu như sau này em không muốn sống chung với anh nữa, anh sẽ thả em đi."

Liễu Y không nghĩ sẽ lại nói tới vấn đề này, nhìn ánh mắt nghiêm túc của Tuần Tu, đáy lòng Liễu Y vừa động, một lúc sau, hỏi, "Không được, thật có thể tách ra."

"Dĩ nhiên, anh sẽ tôn trọng ý kiến của em, " Tuần Tu gật đầu.

"Rời đi có thể lấy được một nửa tài sàn của anh " Liễu Y nghiêm túc hỏi.

"Dĩ nhiên, hiệp nghị anh đã sớm chuẩn bị xong, " Tuần Tu đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ Liễu Y gật đầu.

"Của tôi thì vẫn là của tôi, " Liễu Y hết sức chăm chú.

"Của em sẽ vẫn là của em, chuyện này sẽ không thay đổi, " Tuần Tu gật đầu xác định.

Liễu Y cúi đầu trầm tư, nháy mắt hai cái, "Vậy thử một chút, chỉ là nếu tôi không cho phép, không được nói với người khác, công ty Tân thần mặc dù là sản nghiệp của anh, nhưng tôi không hy vọng anh nhúng tay sự nghiệp của tôi, nên giống như trước kia."

Liễu Y nóng đầu nên đồng ý, có lẽ bởi vì Tuần Tu và mình có chút tương tự, có lẽ bởi vì Tuần Tu thẳng thắn, có lẽ là bởi vì Tuần Tu cam kết.

Nói cho cùng, hiện tại Liễu Y cũng không biết đối xử với Tuần Tu như thế nào, nhưng giống như thật có thói quen có người sống ở bên cạnh mình, lần này Tuần Tu ngã bệnh, khiến Liễu Y có chút không xác định, mặc dù chưa rõ lắm ý nghĩ của mình, nhưng Liễu Y sẽ không để ý thử sống chung, dù sao hiện tại một ngày ba bữa đã ăn chung, quan trọng nhất là, Liễu Y muốn biết sao mình lại không kiềm chế được mà đi ngắt mặt người này, như vừa rồi vậy tuyệt đối không phải là mình.

Tuần Tu không nghĩ Liễu Y sẽ đồng ý, ở trong tự điển củaTuần Tu chưa bao giờ có từ không tự tin, nhưng kể lúc quen Liễu Y, Tuần Tu không có nửa điểm tự tin, thủ đoạn nào đều đã dùng, cũng không thấy Liễu Y có phản ứng gì, không nghĩ tới lần này bởi vì bị bệnh, ngược lại khiến Liễu Y gật đầu.

"Em đồng ý, " Tuần Tu nắm chặt tay, bình tĩnh trong mắt đã sớm không còn, vội vàng muốn xác định.

Liễu Y cố làm bình tĩnh thoáng nhìn, gật đầu, dù sao hiện tại hai người sống chung cũng không kì lạ, coi như không đồng ý, cũng không kém nhiều, nhỏ giọng mà nói ra, "Tôi chỉ đồng ý thử một chút, anh phải theo ý tứ của tôi."

"Đó là đương nhiên, " Rốt cuộc Tuần Tu cũng xác định được, chờ đón chính là vui mừng, dâng lên nụ cười, đó là nụ cười từ đáy lòng.

Liễu Y nhìn khuôn mặt tươi cười trước mặt thật sự là muốn mù mắt, ho khan một cái, từ từ đứng lên, "Anh nghĩ ngơi cho tốt đi, tôi đi về trước, những thứ anh nói kia, tôi sẽ không nói ra ngoài."

Ánh mắt Tuần Tu lóe lóe, ngay sau đó cười như không cười nhìn chằm chằm ánh mắt quẫn bách của Liễu Y, gật đầu, nhu hòa mà nói, "Ừ, anh sẽ nghỉ ngơi thật tốt, chỉ là, vừa mới nhậm chức bạn trai, bạn gái không biểu hiện chút sao."

Liễu Y trợn to hai mắt, không hiểu ra sao, "Biểu hiện."

Tuần Tu nhỏ giọng một câu, " Bây giờ anh còn đang bệnh, cần an ủi."

Liễu Y mắt nháy hai cái, có chút luống cuống, "A...."

"Liễu Y, " Tuần Tu bắt đầu sử dụng quyền của bạn trai rồi, mới đảm nhiệm, triển khai toàn bộ khí thế.

"Kia......, an ủi thế nào, " Liễu Y buồn bực hỏi.

"Em cứ nói đi, hửh, " Khóe miệng Tuần Tu cong lên.

Liễu Y nhìn ánh mắt dịu dàng này của Tuần Tu, tâm bị đâm trúng, cúi đầu chà xát chân, khổ sở mắt liếc, "Thật muốn an ủi."

Tuần Tu gật đầu, kiên quyết không nhượng bộ, mình không chủ động, chờ Liễu Y, đừng có nằm mơ, nếu đồng ý, Tuần Tu tuyệt đối không buông tay, hiện tại nếu đã nói hết ra, dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội, Tuần Tu mong đợi nghiêng mặt, thế nào cũng phải đến hôn an ủi thôi.

Liễu Y rối rắm nhìn, từng bước đi tới, đến bên giường, nhìn ánh mắt mong đợi của Tuần Tu, Liễu Y đưa tay sờ đầu người nào đó, mái tóc ngắn mềm mại được Liễu Y vuốt hai cái, nhỏ giọng một câu, "Ngoan."

Sau khi nói xong, Liễu Y lui về phía sau mấy bước, cố làm bình tĩnh, nghiêm túc nói với người trước mặt, "Tốt lắm, dỗ dành xong rồi, anh nghỉ ngơi đi, tôi về trước đây."

Tuần Tu há hốc mồm, không thể tưởng tượng nổi, cái này là dỗ dành xong rồi, nhìn người quay đầu bỏ chạy, một lúc sau, chợt cười một tiếng, khóe miệng dâng lên nụ cười ôn hòa, đưa tay sờ tóc, trong nội tâm khẽ động, ánh mắt toát ra sủng nịch, lần này hãy bỏ qua em, lần sau đừng mong chạy trốn.

Liễu Y giống như gắn mô tơ vào đít chạy về nhà mình, lúc leo tường mất thăng bằng rớt xuống, vừa đến nhà vỗ trái tim đang đập loạn, còn chưa kịp lấy hơi, thì nhận được điện thoại của Tiền Văn Phương

Liễu Y một tay tiếp thông, một tay xoa lỗ tai ửng đỏ, ngã xuống trên ghế sa lon, hít sâu một cái, vững vàng nói, "Chị Tiền, có chuyện gì."

"Kịch bản kia em xem xong chưa, " Tiền Văn Phương trực tiếp hỏi.

"Kịch bản gì, " Liễu Y thuận miệng một câu, còn nghĩ chuyện mới vừa rồi.

"Em nói kịch bản gì, Liễu Y, không phải em quên chứ, " Tiền Văn Phương nhỏ giọng một câu.

"Là kịch bản từ tiểu thuyết sửa thành phim, " Lúc này Liễu Y mới nhớ tới, đưa tay vỗ ót một cái.

"Chính là nó, không có vấn đề gì chứ, " Tiền Văn Phương nói.

"Không có vấn đề gì, chị Tiền, có phải muốn casting rồi, " Liễu Y nhớ tới cái gì, hỏi.

Tiền Văn Phương vui vẻ cười khẽ, "Liễu Y, casting lâu rồi, vai diễn này đã định xong, đạo diễn Hàn không phản đối, căn bản đã xác định, tuần sau em chuẩn bị một chút, là buổi họp báo tuyên truyền khai mạc phim, những người đến đó chủ yếu là diễn viên, đạo diễn và nhà sản xuất, em cũng phải đi."

Trong khoảng thời gian Liễu Y này nghe Tiền Văn Phương nói, nhưng bởi vì an bài công việc, cũng chưa có hỏi kỹ, không nghĩ tới chuẩn bị khai mạc nhanh như vậy, "Tốt, chị Tiền, chỉ là, xác định đúng là em."

"Dạ..., bây giờ em cũng phải quen dần đi, chỉ định em diễn, casting em cũng không cần đi, thật ra thì lúc đầu chị cũng đã hỏi, chỉ là nghe đạo diễn Hàn đề cập tới, hình như là đề xuất của nhà đầu tư, " Lúc đầu Tiền Văn Phương cũng nghi ngờ giống Liễu Y vậy, sau lại hỏi thăm một chút, thì ra là yêu cầu của nhà đầu tư, mà đạo diễn Hàn không phản đối, những người khác cũng tán thành, cho nên mới quyết định như vậy.

Liễu Yo sờ sờ cằm, trong trầm tư, "Những nhân vật khác là người nào đóng."

"Em không phải hỏi chị lại quên, nghe nói là Kiều Kỳ diễn nữ chính, cũng sẽ không sai, em và cô ấy quen thuộc, lần này sẽ không có vấn đề gì, vai nam chính là minh tinh điện ảnh quốc tế La Thành, lần này là một cơ hội với em, " Tiền Văn Phương cũng không ngờ lại mời được La Thành, Tiền Văn Phương nghĩ, trong những người này chỉ có Liễu Y là mới thành danh không lâu, được cho là người mới trong bọn họ.

Liễu Y gật đầu, "Dạ, em biết rồi, chỉ là La Thành là ai."

Tiền Văn Phương nghẹn một hơi, nhìn liễu y giống như chững chạc, thật ra thì cũng không biết tí gì vòng giải trí, "Em không biết ai cũng được, nhưng La Thành em không thể không biết, sẽ bị sét đánh."

"Rất nổi tiếng ư, " Liễu Y không xác định hỏi một câu.

"Vô cùng nổi tiếng, Liễu Y, em nên xem nhiều tin tức giải trí một chút, chỉ là bây giờ La Thành đang phát triển ở nước ngoài, lúc em tốt nghiệp cũng không ở trong nước rồi, em không biết cũng đúng, hay đi xem tư liệu của anh ta một chút, dù sao cũng đóng chung, anh ta rất có thực lực và nhiều người thần tượng, đừng đợi đến lúc nói chuyện với anh ta, em lại không biết một tí gì, " Tiền Văn Phương im lặng cảm thán, đúng là hoàng đế không gấp thái giám gấp.

Liễu Y ừ một tiếng, vừa nghe Tiền Văn Phương nói, đúng là muốn nhìn một chút, hiện tại Liễu Y cũng biết, muốn diễn tốt nhân vật, không chỉ là vấn đề của mình, còn có vấn đề của bạn diễn, "Em biết rồi, chị Tiền."

Tiền Văn Phương nhìn điện thoại đã tắt, than thở thở dài, sao lại có người không biết minh tinh trong vòng giải trí, quả thật là kỳ tài, mà mình lại là người đại diện của cô ấy, tóc lại muốn rụng thêm.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-110)