← Ch.032 | Ch.034 → |
Ngày hôm sau trện trang đầu, hình Dương Vanh đầu heo hình bỗng nhiên có trên đó, hình tượng hết sức thê thảm, tựa đề vô cùng thu hút, sự kiện kì lạ dưới gara.
Các tờ báo lớn rối rít suy đoán, bị trả thù hay là do tình cũ đánh, còn Dương Vanh bị còn bị chửi thêm, còn có mấy tờ báo viết câu chuyện tình ái của hắn với Tần Văn, chỉ là, chẳng có lời tốt đẹp nào cả, còn có người tiết lộ, Dương Vanh có thể là người của Dương gia, lần này chọc phải tổ ong vò vẽ rồi.
Mà ngày thứ hai, Dương Vanh có phải là người của Dương gia hay không truyền ra ngoài, thậm chí, còn trực tiếp tìm tới Tần Vân, mà cô ta cũng thừa nhận việc này, khiến sự việc lại tiếp tục lên đỉnh điểm.
Nhưng ngày thứ ba, lại có một người tiết lộ, Dương Vanh căn bản không phải người của Dương gia, hắn chỉ là con trai của quản gia ở Dương gia, sự việc sang bước ngoặt mới, hơn nữa, Dương gia tỏ thái độ với chuyện này, khiến sự việc kết thúc.
Mà ngày thứ tư, việc này đã yên ổn lại dấy lên lần nữa do Tần âăn xuất hiện ở nhà hàng với một người đàn ông thần bí nào đó, lại đồn đãi, bắt đầu suy đoán Dương Vanh bị đánh, có liên quan đến người thần bí đó hay không, mà cũng đồn Tần Văn bắt cá hai tay.
Ngày thứ năm, Tần Vân tuyên bố chia tay với Dương Vanh, tuyên bố bạn trai mới Thiếu Đông Gia của công ty điện tử Nhật Thịnh.
Chuyện này vừa tuyên bố xong, cả giới giải trí xôn xao, Tần Vân chẳng còn hình tượng nữa, mà Dương Vanh không chịu nổi, mới rơi vào mức này, không thể không nói, hai người này gieo gió gặt bão, nhưng ký giả với paparazz ngày nào cũng theo đuôi, tư liệu sống đây, xì căng đan đây, bát quái đây.
Tần Vân lúc này vô cùng hối hận, vốn tưởng rằng Dương Vanh là người của Dương gia, cho nên biết Dương Vanh bị đánh, nên muốn mọi người chú ý sang việc khác, mới nói trợ lý tiết lộ tin tức Dương Vanh là người của Dương gia, cho là có tin này, sẽ khống chế lại tin tức kia.
Thật không nghĩ đến sự thật khiến Tần Vân vô cùng thất vọng, không liên quan Dương gia, Dương vanh chỉ là con trai quản gia ở Dương gia, vô cùng mất mặt, ngay sau đó, Tần Vân đi ăn cơm với phú nhị đại(*)của công ty Nhật Thịnh - người mà theo đuổi cô ta lúc trước, lại bị bắt gặp tại chỗ, lời đồn đãi nổi lên bốn phía, còn không thể dẹp yên việc kia, hơn nữa lúc này, Dương Vanh còn tìm tới hỏi tội Tần Văn.
(*) phú nhị đại: thế hệ con nhà giàu thứ hai
Tần Vân đã biết gia thế của Dương Vanh, thì còn dây dưa với hắn ta làm gì nữa, vừa đúng lúc này tuyên bố chia tay, nhưng Dương Vanh cứ bám hoài, khiến Tần Vân không thể chịu được nữa, trực tiếp tuyên bố có bạn trai mới, nên tình hình hiện tại là như thế.
Cao ốc Tân Thần thỉnh thoảng thấy có vài bóng người, đều là mấy kí giả với paparazzi, chờ đợi tin tức trực tiếp.
Trên tầng cao nhất của Tân Thần, Hạ Thành Lâm đứng trước cửa sổ nhìn xuống, nhỏ giọng nói điệnt hoại.
"Tuần thiếu à, làm thế này, tôi thấy không cần thiết." Hạ Thành Lâm thật không nghĩ ra, Tần Vân mặc dù có liên quan đến Tề Hoàn kia, nhưng dù sao cũng là diễn viên hạng A của công ty, bởi vì chuyện này, còn phải đi dẹp loạn, chẳng được gì cả, mà Dương Vanh cũng không thấy có ý kiến gì.
"Cứ làm theo lệnh của tôi là được, lấy đoạn băng dưới gara lúc trước đưa cho tôi, Dương Vanh với Tần Vân đã đi quá giới hạn rồi, cứ được nước làm tới, Dương gia không phải dễ trêu như vậy, chúng ta cũng chỉ là thuận theo tự nhiên thôi, nhân cơ hội này điều chỉnh nhân sự trong công ty luôn, đem mấy thứ như thế vứt đi cho rồi." Tuần Tu dựa vào ghế trong thư phòng, thấp giọng nói.
"Dạ vâng, còn Liễu Y kia thì làm sao ạ?" Hạ Thành Lâm đã xem trong đoạn băng, bây giờ nhớ tới cũng thấy sợ, không thể xem thường cô ta được.
Tuần Tu nghe xong, khóe miệng lập tức cong lên: "Không liên quan đến cô ấy, đừng có mà làm liên lụy tới cô ấy, cô ấy ở công ty thì cô ấy muốn gì cứ làm theo đi."
Hạ Thành Lâm dừng lại, trong lòng chắc lưỡi, bởi vì Liễu Y nên nhân cơ hội điều chỉnh nhân sự, hay điều chỉnh nhân sự bời vì dính dáng đến chuyện hai người kia, trong lòng không yên: "Dạ vâng, Tuần thiếu, chỉ là Dương Vanh hắn ta."
"Làm cho hắn câm miệng, cái gì nên nói, cái gì không nên nói, hắn biết, đừng làm cho tôi nghe đến tên hắn ta nữa." Tuần Tu nhỏ giọng nói.
Hạ Thành Lâm nắm chặt tay, lập tức cười cười: "Không thành vấn đề."
Cúp điện thoại xong, Hạ Thành Lâm thở ra một hơi, Liễu Y này không đơn giản a, xem ra, phải để ý nhiều hơn.
Liễu Y ngồi trên ghế salon, cúi đầu xembáo, nghe Tiền Văn Phương bên kia điện thoại thông báo, ngốc lăng tại chỗ, sao lại thế chứ, chỉ vô tình đánh Dương Vanh, thế nhưng hiệu quả lại mạnh mẽ đến như thế.
Liễu Y bất thình lình che kết quả lại, sau khi Tần Văn biết gia thế Dương Vanh, nên chia tay, cô ta cũng ác thật, mà Dương vanh bị cô đánh, thế mà cũng sáng tỏ được thân phận của hắn, sao mà kì lạ vậy chứ.
Tiền Văn Phương ở đầu điện thoại bên kia cười ha ha, hả giận vô cùng: "Liễu Y à, em còn nghe không vậy?"
"Đang nghe đây này, chị Tiền à, thật không ngờ mà." Liễu Y nói thật, cô cảm thấy không bình thường, giống như có ai phía sau điều khiển việc này.
"Hiện tại công ty đang điều chỉnh nhân sự, Tần Văn bây giờ cũng im im, còn Dương Vanh thì không thấy nước, Liễu Y à, em thành thật nói cho chị biết đi, lần trước là em đánh có phải hay không?" Tiền Văn Phương nhỏ giọng hỏi, cô có thể cảm giác được mấy ngày nay trong công ty mọi người vô cùng lo lắng.
Liễu Y sững sờ, sờ mũi: " Chị Tiền, em đánh hay không quan trọng đến thế sao, em chỉ biết, chuyện này, không phải là do Dương Vanh bị đánh mà vỡ lẽ ra hết, có lẽ do mấy lời đồn kia."
"Ý của em là, Dương gia sao?" Tiền Văn Phương nhỏ giọng nói.
"Chắc là thế, em cảm thấy mấy bài viết trên báo hôm giờ hơi kì lạ, hơn nữa tờ báo nào cũng giống nhau giống như có ai đã sắp xếp." Liễu Y tỉ mỉ phân tích.
"Em mới vừa nói rất đúng, có phải là em hay không, đúng là không quan trọng, chỉ là, hai người này có hậu thế này, thật là hả giận mà, Liễu Y à, nếu muốn đi xa hơn, thì mấy cái chương mặt này càng ít càng tốt, em phải cố gắng lên cho chị." Tiền Văn Phương nói.
Mặt Liễu Y 囧, nói thật: "Biết rồi, chị Tiền."
Liễu Y điện thoại, xoa tóc, dựa người ra sau, nhìn lên trần nhà, công ty điều chỉnh nhân sự, sao lại vào lúc này chứ, thật là không bình thương mà.
Liễu Y lắc đầu một cái, dù sao cô cũng là người bình thường thôi, có suy tính quá nhiều, cũng không thể dùng, sống qua ngày là được, hơn nữa, mặc kệ là ai, kết quả này cũng giải đáp được nghi ngờ của cô.
Liễu Y đưa tay sờ sờ cằm, lúc đó mình đánh cũng cảm thấy đã, mà sao cô đánh ít thế nhỉ, chỉ đánh có một lần, chưa đã ghiền chút nào.
Mắt Liễu Y lay đông, chờ cơ hội lần sau thôi, cũng có thể đánh lần nữa, còn Tần Văn cô ta đó thôi.
Tần Văn trốn ở trong biệt thự vùng ngoại ô, nghe động tĩnh ngoài cửa, vội vàng nói với phụ tá: "Đi xem thử đi, hắn ta đi chưa."
"Tần tỷ, chị phải nói chuyện rõ ràng với Dương vanh đi." Phụ tá khuyên nhủ.
"Nói chuyện rõ ràng sao, có chuyện gì dể nói chứ, toàn là nói dối, đến bây giờ, tất cả đều là lỗi của Dương vanh, tôi làm sao mà biết hắn không phải người Dương gia." Tần Vân hận hận nói.
Ngoài cửa lại có tiếng gõ cửa, Dương Vanh sắc mặt xanh, vỗ cửa, cao giọng: "Tần Vân, em mở cửa cho anh đi."
Tần Vân hừ một tiếng, phụ tá nói với: "Mặc kệ hắn đi."
"Tần tỷ." Phụ tá nhỏ giọng nói.
"Bảo cậu đừng để ý, chuyện này không biết cái gì, công ty hiện tại nói như thế nào." Tần Văn hỏi.
"Công ty để cho chị tránh danh tiếng, ít liên lạc với vị bên Nhật Thịnh kia, trước hết để cho chuyện này trôi qua lại nói." Trong lòng phụ tá run sợ.
Tần Vân nhanh chóng đứng lên, đi tới lui mấy bước, dừng chân lại: "Tôi lại cảm thấy chuyện này không bình thường."
Tần Vân từ làng giải trí từng bước từng bước đi lên, lần này rõ ràng bị người nắm mũi dẫn đi, hơn nữa dư luận chửi bới, giống như nhằm vào chính mình với Dương Vanh, lên mới, hay là bởi vì Dương vanh bị người đánh, đến bây giờ, Tần Vân còn chưa có hỏi Dương Vanh rốt cuộc bị ai đánh.
Dương Vanh dĩ nhiên không chịu nói ra, một là mất mặt, hai là căn bản không dám nói.
Dương Vanh bên ngoài gõ cửa: "Tần Vân, mở cửa, em đừng cho là em nói chia tay, anh sẽ đồng ý, anh chỉ vì em mà chia tay với Liễu Y, chỉ vì em, anh che giấu lương tâm nói cô ta là tiểu tam, Tần Vân, em mở cửa cho anh."
Tần Vân nhàn nhạt hừ một tiếng, nghe động tĩnh ngoài cửa, không hề hay biết.
Dương Vanh đưa tay sờ sờ đôi môi nứt ra, không nghĩ tới Liễu Y sẽ hung ác như vậy, còn dám anh hắn, chờ hắn phản ứng kịp, cũng đã bị như hế này rồi, mà bây giờ Tần Vân lại muốn chia tay với hắn, chỉ là, muốn đá hắn, không dễ dàng như vậy đâu.
Tần Vân hiện tại chỉ muốn dứt khoát với Dương Vanh, Tần Vân bây giờ mới hiểu, có lẽ lần này nguyên nhân lớn nhất là bởi vì Dương gia, nếu như không phải cô ta kêu phụ tá tiết lộ tin tức, sau đó thiết lập quan hệ với Dương gia, thì sẽ không lớn chuyện như thế này.
Nhưng bây giờ đã đến bước này, Tần Vân phải làm, chính là chia tay với Dương Vanh, bây giờ yên lặng không có nghĩa là vẫn yên lặng, chắc chắn sẽ có lúc trở mình.
Tần Vân đi tới bên cạnh điện thoại, thông qua một cuộc điện thoại, nhỏ giọng nói mấy câu, từ từ cúp điện thoại.
Khẽ hừ một tiếng, Liễu Y cô ta thật đúng là tốt số, mình cướp của ta, thế nhưng lại cướp đồ giả mạo, lần trước bị Liễu Y tính toán, thế nhưng có thể thay đổi càn khôn, sau đó mình khiến Tề hoàn để mắt tới cô ta, nào biết còn có thể trở lại, cô ta không bị gì, mình lại rơi vào kết quả như vậy, còn bị Dương gia ghi thù.
Mắt Tần Vân thoáng qua một tia hung dữ, từ từ đi, thuộc về mình, đều sẽ trở về.
← Ch. 032 | Ch. 034 → |