Vay nóng Tima

Truyện:Lịch Sử Của Nhân Vật Nhỏ Trong Làng Giải Trí - Chương 021

Lịch Sử Của Nhân Vật Nhỏ Trong Làng Giải Trí
Trọn bộ 110 chương
Chương 021
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)

Siêu sale Shopee


Liên hoan vừa kết thúc, Tề Hoàn cười một tiếng, rồi từ từ đứng lên, "Nếu bên này kết thúc rồi, thì đi tăng hai đi, mọi người cũng cứ tự nhiên.""

Phó đạo diễn Trần vội vàng gật đầu: "Vậy làm phiền Tề tổng rồi."

"Cô cứ sắp xếp đi, chỗ cũ, hóa đơn tính cho tôi." Tề Hoàn gật đầu, dẫn đầu đi ra ngoài.

Liễu Y sờ bụng một cái, thỏa mãn để đũa xuống, vừa nghe kết thúc, mắt liếc đi mất bóng lưng Tề Hoàn, nhớ tới lời nói của Kiều Kì, cùng với mấy người trên bàn chào hỏi: "Đạo diễn Lưu, cô Trần, chị Tiền buổi tối có chuyện tìm tôi, có thể công ty bên kia có chuyện, tăng hai tôi không đi được rồi."

Phó đạo diễn Trần mắt liếc, suy nghĩ một chút, mới vừa rồi ánh mắt Tề tổng chỉ chăm chú nhìn Hạ Tâm, chỉ cần vị kia không biến mất, chắc cũng không sao: "Nếu có chuyện, có cứ đi trước đi, chỉ là, cơ hội tốt như vậy, có lại có chuyện, haizz."

Lưu Trường Minh gật đầu, trực tiếp nói: "Lần sau cũng được, Liễu Y nếu có chuyện, hãy đi về trước đi, ngày mai nhớ đến đúng giờ quay phim."

Liễu Y cảm kích nhìn đạo diễn Lưu, rồi gật đầu với Kiều Kì ngồi bên cạnh, rồi chào hỏi mấy vị ngồi trên bàn, thì mang theo Hiểu Mẫn đi trước.

Mà khóe miệng Lưu Trường Minh lộ ra một tia nụ cười, nhìn bóng dáng Liễu Y đi xa, ánh mắt lại nhìn Hạ Tâm đang cúi đầu xấu hổ, không tự chủ lắc đầu một cái.

Ánh mắt Kiều Kỳ chớp chớp, rốt cuộc Liễu Y đã biết rõ, ngay sau đó nói: "Nếu Liễu Y còn có việc, cứ để cô ấy đi, tăng hai là cô Trần sắp xếp, hay còn có người khác nữa."

Những người khác không giống Liễu Y, đạo diễn cũng sẽ đi, dĩ nhiên nnhân cơ hội để thân thiết, hiện tại tổng giám đốc công ty đã lên tiếng, dĩ nhiên phải nghe theo, chỉ có Trương Diệc cũng đứng lên, nói cáo từ.

Trở về trên đường, Hiểu Mẫn không rõ liếc nhìn Liễu Y đang ngồi bên cạnh, nhỏ giọng mà nói ra: "Liễu tỷ, tại sao chị không đi, cơ hội này rất tốt mà, chị Tiền mà biết, chắc sẽ nói lải nhải lên cho coi."

Liễu Y ngồi ở trong taxi, tay để sau ót, thuận miệng nói: "Chị ấy mà biết, chắc cũng sẽ đoán ra, cái người Tề tổng kia, chị thấy không bình thường chút nào."

Hiểu Mẫn bật cười, đưa tay đẩy Liễu Y một cái: "Liễu tỷ à, chắc có mình chị nghĩ vậy thôii, Tề tổng tuấn tú lịch sự như thế, hơn nữa Tề gia ở Thành Đô cũng là số một số hai, này Tề tổng đứng hàng lão tam, trên hắn ta còn có hai trai uy quyền, ai cũng muốn nịnh bợ, mặc dù có hơi phong lưu, nhưng mấy phụ nữ cũng cứ nhào vào hắn ta thôi."

Liễu quần áo một tay đầu hàng: "Chị chỉ là nhân vật nhỏ thôi, cùng mấy người kia còn phải giữ khoảng cách, lại nói, chị ký hợp đồng Tân Thần, xem như là bị trói buộc, cho nên cũng không dám với tới, không cần thiết."

Hiểu Mẫn gật đầu: "Kiều Kì cũng rất quan tâm tới chị đó, nếu có thể chị có thể tiếp xúc với Kiều Kì nhiều hơn đi, về sau chắc sẽ được giúp đỡ."

Liễu Y trầm tư hồi lâu, thở dài một tiếng: "Chờ xem đã, chị không biết tại sao cô ta lại như thế, nhưng thời gian dài, cũng sẽ biết thôi, nếu gặp, thì cứ nói chuyện, chỉ là, chị cuối cảm giác, cô ta không giống như những gì mà người ta noi."

"Đúng rồi, mới vừa rồi ngồi cùng xe, em không cảm thấy Kiều Kì giống như kiêu cao cao tại thượng." Sau khi Hiểu Mẫn suy nghĩ xong, rồi nói.

"Uh." Liễu Y trầm mặc gật đầu, đặc câu nói hồi nãy không biết là vô tình hay cố ý nhắc nhở mình, khiến ấn tượng của Liễu Y với Kiều Kì càng thêm tốt.

Vừa về đến nhà, Tiền Văn Phương lập tức gọi điện thoại, Liễu Y gác chân ngồi trước máy vi tính xem tin tức về cong ty Phong Thượng, còn có tin tức về Kiều Kì, rồi thuận tay nghe điện thoại di động.

"Chị Tiền, chắc là nghe Hiểu Mẫn mật báo hả?" Ánh mắt Liễu Y nhìn chằm chằm tin tức về cong ty Phong Thượng, thuận miệng nói.

"Hiểu Mẫn cũng là vì muốn tốt cho em, chỉ là, em không đi, chị ngược lại cũng yên tâm, thật ra thì có một số việc, chị không nói với em, cong ty Phong Thượng ở Thành Đô này không ai dám đắc tội, Tề Hoàn kia không phải dễ chọc, Tề gia ở Đô thành là cây lớn rễ sâu, những thứ này đều là nghe thấy, hơn nữa, chuyện trong Phong Thượng toàn là quy tắc ngầm, chị chưa nói, bởi vì em chỉ diễn vai phụ nhỏ thôi, chị cũng không để ý, nhưng hôm nay nghe thấy, chị thật ra có chút bận tâm."

Liễu Y thuật lại lời cảnh cáo của Kiều Kì cho Tiền Văn Phương nghe rồi nói: "Chị Tiền, vậy về sau em phải làm sao đây."

Tiền Văn Phương trầm mặc nhíu mày, có chút sợ: "Kiều Kì kia đối xử em không bình thường, trong giới này, cô ta đối với ai sắc mặt đều không tốt, lời đồn đãi, cô ta và cấp trên của Phong Thượng có quan hệ gì đó, sớm biết như thế, chúng ta thà chờ đợi còn hơn phải nhận bộ phim này, haizz."

Liễu Y cọ cọ cằm: "Chị Tiền, bây giờ đã nhận rồi, em chỉ lo lắng quay xong, tiền cát sê của em..."

Tiền Văn Phương dở khóc dở cười, Liễu Y không lo lắng mình có an toàn hay không, ngược lại còn nghĩ tới tiền cát sê, không vui nói: "Đầu óc em nghĩ cái gì thế, tài vụ công ty ngồi chơi à, không thiếu được em đâu, em kể lại chuyện hôm nay cho chị nghe xem, trước hết lo cho bản thân mình cái đã."

Liễu Y ngốc lăng, cô đang sợ mình phải làm không công, nếu như Tiền Văn Phương lo lắng giống Kiều Kì như vậy, thế cô phải làm gì đây, chẳng lẽ cô khỏi quay phim nữa, chắc phải hỏi trước xem sao.

Liễu Y nghe được kia bên đầu điện thoại giọng nói hung hăng, cô mới ngoan ngoãn đem tình huống vừa rồi lại nói một lần, còn cộng thêm những phản ứng mà cô thấy được.

Tiền Văn Phương thở phào một cái, tim trở về chỗ cũ: "Chắc không có chuyện gì đâu, em hôm nay biểu hiện rất tốt, về sau ở trong đoàn làm phim, cứ như vậy, những chuyện khác đừng để trong lòng, nghe lời đạo diễn Lưu, nếu có liên hoan kiểu này, có thể tránh thì cứ tránh, không thể tránh thì đi theo Kiều Kì, chị cảm thấy được cô ta đối với em có cảm tình."

Liễu Y gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm tin tức về Kiều Kì trong máy vi tính: "Biết rồi, em hiểu rồi, chị Tiền, chị thấy Kiều Kì như thế nào, nghe nói, cô ta và Tần Văn không hợp."

"Em biết rồi còn hỏi, Tần Văn trước kia công khai nói xấu Kiều Kì, tóm lại không dễ nghe, sau nay hai người cứ như vậy, luôn đối nghịch nhau, Kiều Kỳ đối với em như thế, chắc cũng là do nguyên nhân này." Tiền Văn Phương thử phân tích nói.

Liễu Y đồng ý việc này, nếu không nhân vật lớn như vậy, tội gì phải tốt với mình như thế.

"Nhưng mà, Liễu Y à, em cũng đừng tiếp xúc nhiều với Kiều Kì, cô ta tâm cơ quá sâu, trước kia có một người đắc tội với cô ta, thì bị hạ bệ, không biết có phải hay không là cô làm, quan hệ của cô ta rất phức tạp, còn quan hệ không bình thường với Tề tổng, có biết không?" Tiền Văn Phương liên tục dặn dò.

Liễu Y há hốc mòm, thủ đoạn này, so với cô cũng không kém, một tay cọ cọ lỗ mũi.

"Yên tâm đi, chị Tiền, chúng ta cũng không cần đi tìm quan hệ, người ta nhìn vào sẽ nói này nói nọ." Liễu Y gật đầu nói.

"Uh, chị chỉ sợ em thôi, nhưng mà, em hiện tại rất hiểu chuyện, suy nghĩ cũng chu toàn, Hiểu Mẫn ở bên cạnh em đã quen thuộc chưa, không được, chị sẽ nói chuyện với công ty." Tiền Văn Phương chu đáo nói.

"Không sao hết, bình thường mà." Liễu Y suy nghĩ một chút, Hiểu Mẫn cũng được, không tự làm theo ý mình, nghe theo sự sắp xếp.

"Vậy được, chị hiện tại rất bận, còn có mấy người muốn mời em đóng quảng cáo, chỉ là, còn chưa quyết định, chờ có kết quả, chị lại thông báo em, có rãnh rỗi chị sẽ qua bên kia xem em, chính em cũng coi chừng một chút." Tiền Văn Phương tiếp tục dặn dò.

Liễu Y cúp điện thoại, ánh mắt chớp chớp, quảng cáo sao, đóng cái này lại có thêm thu nhập rồi, một tay gõ gõ mặt bàn, quả nhiên làm diễn viện vẫn có nhiều tiền hơn.

Nghĩ xong, ánh mắt nhìn chằm chằm máy vi tính tỉ mỉ xem xét, mình cũng đã bước vào trong Phong Thượng, như thế nào thì, cũng phải tìm hiểu một chút, theo như chị Tiền nói, có lẽ mình sẽ không gặp chuyện gì, nhưng ngộ nhỡ bị rồi làm sao, mặc dù Liễu Y đối với sự quyến rũ của mình không có tự tin chút nào, nên không nghĩ tới Tê tổng kia làm sao lại để ý tới cô, nhưng lo trước vẫn tốt hơn.

Hôm sau, Liễu Y đúng giờ cùng Hiểu Mẫn đi tới đoàn phim, ánh mắt của nhân viên làm việc nhìn Liễu Y so với trước kia mang theo chút thân thiện, mà Lưu Trường Minh cũng cùng gật đầu chòa Liễu Y, làm cho Liễu Y có chút kinh ngạc, rồi nhớ tới ngày hôm qua, cũng đã hiểu phần nào, rồi xoay người đi thay quần áo, chuẩn bị quay.

Sau khi Kiều Kì quay xong, cũng chủ động tới bên cạnh Liễu Y, cười lên tiếng chào: "Kế tiếp sẽ đến lượt cô đó."

Liễu Y có chút thụ sủng nhược kinh, nghe Tiền Văn Phương dặn dò, với mấy tin tức mà cô xem được, mới biết Kiều Kì ở trong giới này còn cao hơn Tần Văn, gật đầu một cái: "Biết rồi, Kiều tỷ."

Kiều Kỳ chợt cười một tiếng: "Đừng gọi như vậy, gọi Kiều Kỳ được rồi, chẳng lẽ có ai nói gì với cô sao."

Liễu Y gật đầu một cái: "Nguời đại diện của tôi có nói một chút về cô, trước kia tôi không biết, ngày hôm qua thất lễ rồi."

"Tôi thích cô rồi đó, cứ trực tiếp gọi tên tôi đi, cảnh sau cô sẽ diễn với Trương Diệc, chớ lo lắng, tôi xem qua cảnh đầu cô diễn, diễn không tệ đâu." Kiều Kỳ gật đầu, nói.

Thần kinh Liễu Y lên, ánh mắt chớp chớp, gật đầu, nhìn Kiều Kì xoay người rời đi, cúi đầu cọ cọ chân, lần đầu tiên có người nói như vậy với cô, chắc là về sau sẽ có cơ hội kiếm nhiều tiền.

Liễu Y mang theo ước mơ, chờ có tiền, mua cho mình một căn hộ riêng, có một phòng đặc biệt để dự trữ lượng thức, có thêm sân nữa thì càng tốt, còn có trồng ít rau xanh.

Mà Hiểu Mẫn đi theo Liễu Y, khóe miệng toét ra, nhỏ giọng nói: "Liễu tỷ, Kiều Kỳ người này thật không tệ."

Liễu Y hồi phục tinh thần lại, gật đầu, đúng là như thế, nhưng mà cô cũng không biết Kiều Kì tại sao lại đối xử với cô như vậy, thế nhưng loại chân thành, Liễu Y có thể cảm tnhận được, cảm giác có bạn bè, Liễu Y đã sớm quên mất rồi, ngay sau đó lắc đầu một cái, bỏ đi mấy cái suy nghĩ lung tung của cô.

Trong Diệc biết cảnh này diễn chung với Liễu Y, không để ý nhiều, anh cũng không biết sao Liễu Y được nhận vai diễn này, nhưng mấy xì căng đan kia, trong lòng vẫn không thích Liễu Y.

Lưu Trường Minh nhỏ giọng dặn dò Liễu Y với Trương Diệc vấn đề quay phim, ánh mắt thấy bộ dạng Trương Diệc không đành lòng, khóe miệng cười nhạt, cũng không có nói gì, đại bài thì có khí thế kêu ngạo cụa đại bài, đây là tất nhiên, chỉ cần nghe theo sắp xếp, không tự cho mình là đúng, hở chút quơ tay múa chân là được rồi.

Dặn dò xong, phim trường cũng sắp xếp xong, Lưu Trường Minh gật đầu với phó đạo diễn, rồi ngồi xuống, hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm vào ống kính.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-110)