Cho em sờ
← Ch.02 | Ch.04 → |
Mạnh Dao chỉ mua một hộp sữa chua ở siêu thị để ăn trưa, lúc nãy cô đến phòng sinh hoạt thì thấy người mở cửa ra không phải là Trình Gia Thừa nên đã quay về.
Mạnh Dao ngồi xổm ở mảnh đất trống trước nhà ăn uống sữa chua một cách vô hồn. Hoạt động hàng ngày của cô chỉ là ngồi một mình trong lớp, cô không có bạn bè, cũng không có ai tán gẫu với cô về những hoạt động hàng ngày của Trình Gia Thừa.
Khi vừa uống tới nửa hộp sữa chua thì bỗng trên đỉnh đầu cô có một bóng đen đổ xuống, ngẩng đầu lên thì thấy Trình Gia Thừa đang nhìn cô với vẻ mặt không vui.
Mạnh Dao đứng lên cười với hắn, sự tức giận của Trình Gia Thừa cũng biến mất hơn một nửa vì nụ cười này.
"Đưa điện thoại cho tôi, " Hắn đưa tay ra, ra lệnh.
Mạnh Dao theo bản năng che túi của mình lại, lắc đầu nói: "Không có điện thoại di động."
Trình Gia Thừa nghe vậy thì im lặng, nhấc chân bước đi, Mạnh Dao đi theo phía sau, hai người họ cách nhau một khoảng nhỏ.
Họ lại đến tòa nhà phòng hoạt động, tòa nhà này có tên là tòa nhà Gia Thừa, do cha của Trình Gia Thừa tặng, thư viện và phòng tập thể dục ở trường trung học cơ sở cũng do cha của Trình Gia Thừa tặng.
Trên tầng ba là phòng họp của ủy ban phụ huynh, Trình Gia Thừa mở cửa văn phòng bên cạnh, bên trong được trang bị nội thất giống như một phòng làm việc, Mạnh Dao đi theo sau tiện tay đóng cửa lại, khi cô quay lại thì thấy một bàn đồ ăn trên bàn, chúng vẫn còn nóng.
"Cậu vẫn chưa ăn à?" Cô hỏi.
Trình Gia Thừa không trả lời, kéo tay cô ngồi xuống sô pha, tiện thể lấy điện thoại trong túi của cô ra.
Chỉ có hai người trong danh bạ và hồ sơ cuộc gọi, một người là mẹ còn người kia là Điềm Điềm.
Trình Gia Thừa ngạc nhiên, cô vậy mà cũng có bạn bè à?
Mạnh Dao tiếp tục uống sữa chua, Trình Gia Thừa nhìn cô, cô rất ngoan và hết lòng giữ lời hứa, hôm nay cô mặc đồ lót, bộ 𝐧-🌀-ự-ⓒ phồng phồng, Trình Gia Thừa duỗi cánh tay, từ phía sau vòng lên bốp lấy bộ 𝓃·ɢ·ự·𝐜 của cô, Mạnh Dao ngay lập tức đặt sữa chua xuống mở nút áo 𝐧*g*ự*↪️ ra.
Trình Gia Thừa đẩy ngón tay của cô ra giành lấy, hôm nay cô mặc áo lót màu xanh sọc xanh, không gợ-1 🌜-ả-𝖒 chút nào, mặc dù bộ 𝐧🌀ự*𝐜 được bao bọc trong bộ đồ lót bảo thủ nhưng hắn lại cảm thấy rất đẹp mắt.
Mạnh Dao bị đẩy ngã nằm trên sô pha, quần áo mở rộng, áo lót bị đẩy lên, mặc dù nằm nhưng 𝓃gự●𝖈 vẫn dựng đứng. Trình Gia Thừa ngậm lấy đầu v* ⓜú.т một hồi, bỗng hắn ngẩng đầu lên quay đầu lại nhìn, khi thấy hợp sữa chua còn đang uống dở của cô thì vươn tay lấy nó đổ xuống bầu ⓝ●ɢự●🌜 trước mặt.
Bộ 𝐧𝐠ự.𝒸 của cô phát triển rất tốt, Trình Gia Thừa dùng một tay bóp lấy một bên vú làm cho sữa chua không chảy xuống được, hắn vùi đầu vào 𝐥_𝐢ế_ɱ sạch sữa chua rồi chuyển sang ngậm lấy đầu v* bên kia, mặc dù được ăn vú nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ.
Mạnh Dao rất nghe lời, hoàn toàn không có ý phản kháng, nhưng đôi mắt của cô lại trống rỗng, nhìn ra ngoài cửa sổ xa xa chọc Trình Gia Thừa không vui.
"Ối ~", ռℊự-🌜 bị ác liệt cắn một cái, Mạnh Dao ✞●𝒽●ở ♓ổ●ռ ⓗ●ể●ⓝ, nhưng cũng không kêu đau.
Trình Gia Thừa vén váy lên, chạm vào giữa chân cô thì nhận ra nó vẫn còn khô.
Mạnh Dao đẩy đầu vai hắn ý bảo hắn đứng dậy, còn cô thì ngồi dậy, cô chủ động vòng tay qua cổ hắn hít hà hơi thở của hắn như chó nhỏ ngửi thức ăn, lòng bàn tay 𝐦●ề●Ⓜ️ 〽️ạ●𝒾 nắm lấy tay hắn đư●🔼 ☑️●à●🅾️ h/uyệt nhỏ của mình, cô ngửi đủ thì sẽ ướt.
Trình Gia Thừa rất hài lòng.
Hắn 𝒸-ở-𝐢 ⓠ-цầ-ռ dài để lộ ra quần lót, chim lớn căng ra một đoạn dài dưới chiếc quần lót màu trắng, Mạnh Dao hít một hơi thật sau, nhìn không rời mắt.
"Muốn nhìn?"
Mạnh Dao gật đầu, Trình Gia Thừa móc thằng em mình ra nhét vào lòng bàn tay cô, khàn giọng nói, "Cho em sờ."
Mạnh Dao chưa thành thạo sờ vào dương v*t của hắn, Trình Gia Thừa cúi người kéo khóa váy của cô xuống, sau đó ✞ⓗ_ở ⓓố_𝐜 🅓·ụ 𝐝·ỗ "Ngồi lên đây.", hắn vỗ nhẹ vào đùi mình.
Cô dạng hai chân ra, nơi riêng tư của cô chỉ cách dương v*t của hắn một khoảng ngắn, Trình Gia Thừa để cô ôm lấy vai mình, hắn dùng một ngón tay vén quần lót của cô ra, để dương v*t của mình ↪️_ọ xá_𝖙 vào trong.
Mạnh Dao cắn răng ngấm ngầm chịu đựng r●ê●п 𝐫●ỉ, nét mặt trong như một con thú nhỏ bị đau, κí·↪️·ⓗ 𝖙·♓·í·𝐜·♓ sự thương hại và ⓗa·𝖒 ⓜ·⛎ố·ռ thô bạo của phái mạnh.
"Muốn tôi ddijt em không?" Hắn hỏi."Ừm..."
"Tại sao?" Hắn lại hỏi tiếp.
Lần này Mạnh Dao không lên tiếng cũng không đáp lại, chỉ di chuyển cái ɱôп_𝐠 của mình để ⓒ.ọ ×á.t với dương v*t của hắn, rất nhanh dương v*t đã chạm vào đáy môi â. m h/ộ, da thịt â. m h/ộ thật 𝖒ề.ɱ 〽️.ạ.ı và ẩm ướt.
Trình Gia Thừa xoay người cô lại để cô đưa lưng về phía mình, từ phía sau 𝒸●ở●ⓘ 🍳⛎ầ●𝓃 lót của cô ra, sau đó đặt dương v*t của mình vào giữa hai chân của cô.
"Kẹp nó.", Hắn lên tiếng, Mạnh Dao nghe lời khép chặt hai chân lại. Trình Gia Thừa ôm lấy eo cô, đẩy ɱ_ô𝖓_🌀 cô lên ngang tầm với đũng quần của mình rồi bắt đầu di chuyển.
"💲ư.ớ𝐧.🌀 không?" "Ừm..."
"Nói s_ư_ớ𝖓_ℊ." "𝐒ư-ớ𝐧-ⓖ."
Trình Gia Thừa cũng thấy 𝖘ướ𝓃●𝖌, hắn đã chia tay với bạn gái cũ được vài tháng, hắn rất muốn զu·a·𝖓 ♓·ệ tình dục.
"Tôi muốn ăn vú của em, " Hắn nói, bàn tay dùng lực 𝖇ó●𝓅 𝐧ℊ●ự●c cô hai lần, Mạnh Dao khó xử quay lại nhìn hắn, biểu đạt là cô quay lưng về phía hắn như vậy thì không thể cho hắn 𝐦·ú·𝐭 vú được.
Trình Gia Thừa mỉm cười, sờ đầu cô rồi buông cô ra.
Ghế sô pha không lớn, khi hắn nằm thì phải nằm nửa người, Mạnh Dao cưỡi lên, để cho hắn điều khiển ɱ.ô.п.g của mình 𝒸*ọ 𝖝*á*† với dương v*t của hắn theo vòng tròn, Trình Gia Thừa vùi mặt vào bộ ⓝ·𝖌ự·𝐜 của cô, ngậm lấy đầu v*.
"Khiến tôi bắn ra đi, em biết dùng miệng không?"
Mạnh Dao lắc đầu, Trình Gia Thừa đưa ngón tay vào miệng cô, dạy cô cách ngậm.
"Học được chưa?"
Mạnh Dao gật đầu, Trình Gia Thừa ra hiệu cho cô đi xuống, Mạnh Dao ngoan ngoãn xuống khỏi đùi hắn, quỳ trên mặt đất nắm lấy dương v*t của hắn bỏ vào miệng nhỏ.
"Hít... sâu hơn một chút, dùng lưỡi đi em." Hắn là một giáo viên rất giỏi, và Mạnh Dao cũng là một học sinh thông minh.
"Có muốn tôi bắn vào miệng em không?"
Mạnh Dao không nói, dùng đôi mắt nhìn hắn, vẻ mặt không mấy thích thú. Trình Gia Thừa không muốn thảo luận, hắn giữ lấy đầu cô thọc vài lần rồi trực tiếp 🔀_⛎ấ_✞ 𝖙ℹ️_n_𝐡, ở lúc Mạnh Dao bị sặc muốn cắn hắn thì hắn nhanh nhẹn 𝓇_ú_ⓣ ⓡ_🅰️, dùng phần tinh d*ch còn lại bắn vào mặt cô.
Trình Gia Thừa dùng ngón tay quẹt một ít chất dịch ấy lên môi cô, nhìn Mạnh Dao nước mắt lưng tròng ăn nó.
"Ngoan như vậy đương nhiên phải được khen thưởng ... Ngồi lên đây
..."
Mạnh Dao lại lần nữa ngồi xuống đùi hắn, Trình Gia Thừa dùng ngón tay chạm vào h/uyệt nhỏ của cô, ✅.ⓤố.𝖙 ν.ⓔ hạt châu khiến Mạnh Dao há miệng гυ●𝓃 𝓇●ẩ●𝐲 trong lòng hắn.
← Ch. 02 | Ch. 04 → |