Truyện:Lầu Trên Lầu Dưới - Chương 022

Lầu Trên Lầu Dưới
Hiện có 45 chương (chưa hoàn)
Chương 022
"Chị à, sờ nữa đi"
0.00
(0 votes)


Chương (1-45 )

10 giờ 27 phút tối.

Phó Nhàn Linh vào nhà Vu Hướng Tây, cậu trai đang đợi sẵn ở cửa, vừa bước vào, cô bị cậu ôm lấy, trao xuống nụ ♓ô-ⓝ nồng cháy.

Cô vốn đã run vì hồi hộp, ngay khoảng khắc nụ ♓·ô·𝓃 rơi xuống, sống lưng cô tê dại.

Ngón tay thon dài luồn vào trong quần áo cô, cách lớp nội y xoa nắn khuôn 𝐧𝖌ự*c đầy đặn, nụ 𝒽.ô.𝖓 khiến Phó Nhàn Linh không thở nổi, bàn tay chống nhẹ lên phần nℊ*ự*c rắn chắc của cậu.

Cậu 𝖍ô_ռ cô dai dẳng lại sắc tình, giọng nói khàn đục không rõ "Chị ơi."

Nghe được âm thanh đó, Phó Nhàn Linh nổi cả da gà, choàng tay ôm lấy cổ cậu, đem cơ thể xích chặt vào nhau hơn.

Cậu ⓒở.❗ á.𝑜 n_ɢự_🌜 cô, năm ngón tay nhẹ nhàng nắm lấy khối thịt 𝖒.ề.〽️ m.ạ.𝖎, đặt vào trong lòng bàn tay xoa nắn 𝖛𝐮_ố_✞ ѵ_3 đầu nhũ, Phó Nhàn Linh ↪️_ắ_𝓃 ɱ_ô_1 tràn ra tiếng rên, vùng giữa chân cô đã ướt đẫm, dựa vào lòng ռ_𝐠ự_𝒸 cậu trai, cả người lung lây không đứng vững được.

Vu Hướng Tây c*ở*ï 🍳*u*ầ*𝓃 áo cô ra, cúi đầu muốn ♓*ô*𝓃 lên ռɢự●𝐜 Phó Nhàn Linh, nhưng cô xấu hổ, một tay che ռ🌀-ự-🌜 một tay đẩy đầu cậu "Không được, tôi còn chưa tắm."

"Người chị thơm mà." Vu Hướng Tây vẫn cúi đầu 𝐡·ô·п lên đầu nhũ đang phát run, chiếc lưỡi nhẹ nhàng 𝖑ℹ️ế·Ⓜ️ dọc theo bầu n·gự·🌜, da đầu Phó Nhàn Linh tê rần vì bị ⅼ-ⓘ-ế-𝐦, hai tay cô luồn vào tóc cậu, 𝒸ắ·п ⓜ·ô·ℹ️ khẽ ngâm nga.

Song, cậu há miệng ngậm lấy đầu v* cô, sống lưng Phó Nhàn Linh tê dại, cô ưỡn người ngẩng cao cổ, một tay che miệng, tay còn lại bị 🎋·𝖍οá·𝐢 𝐜·ả·Ⓜ️ khích thích ⓗ⛎𝖓·𝐠 ♓·ă·ⓝ·𝖌 nắm lấy tóc cậu chàng.

Đầu nhũ bị khoang miệng ấm áp bao bọc, ngậm ở giữa hai hàm răng, lưỡi li_ế_Ⓜ️ quanh một vòng, bất chợt cậu mở lớn miệng đem cả quầng vú ngậm vào, 𝖒.ú.🌴 táp lớn tiếng.

Tiếng ⅼ𝒾·ế·ɱ 〽️.ú.🌴 khiến cho phía dưới Phó Nhàn Linh lại tiết thêm dịch, cô 🎋.ẹ.🅿️ ↪️.♓ặ.✞ hai chân, miệng che không khỏi nức nở phát ra tiếng "Vu Hướng Tây..."

Cậu 𝖑𝐢*ế*m thêm bên 𝐧ɢ_ự_𝐜 còn lại, Phó Nhàn Linh có cơ thể rất chuẩn, cô không lùn, dáng người ⓜ.ả𝐧.𝖍 𝐤.♓ảⓝ.♓, là người phụ nữ có vòng 𝐞_🔴 †_𝖍🔴_𝓃 cùng với bộ 𝐧.𝐠ự.𝖈 lớn, làn da trắng nõn, thậm chí ngay cả bộ ngự●🌜 của cô cũng rất đẹp.

Đầu nhũ hồng hào 𝖗·⛎·n 𝐫ẩ·🍸 dựng thẳng, giống như đoá hoa mận nở rộ trong tuyết.

Vu Hướng Tây giữ lấy hai bầu 𝓃.ⓖự.𝒸 đầy đặn trong tay, áp chúng vào nhau, cúi đầu đưa cả hai đầu đỉnh vào miệng 👢·𝒾ế·Ⓜ️ cắn, Phó Nhàn Linh được 𝐥●𝖎ế●ɱ khiến cho xương cốt rã rời, cô cầm lòng không đậu mà ngẩng cao cổ kêu lên "A... Ưm... A..."

Cậu 〽️ú·✝️ mác làm hai nhũ hoa trở nên ướt đẫm, lần nữa hô·𝐧 lên môi cô, hai tay ôm lấy Ⓜ️ôn.𝖌 Phó Nhàn Linh bế lên, bước vào phòng tắm.

Cậu bật đèn, áp cô lên bức tường sứ, dùng chiếc lưỡi dày càn quét trong khoang miệng cô.

Phó Nhàn Linh được 𝐡ô●𝖓 rất thoải mái, xoang mũi thường xuyên phát ra tiếng hừ hừ, trước tiên Vu Hướng Tây mở nước điều chỉnh nhiệt độ, chờ nhiệt độ phù hợp, mới ↪️ở-𝐢 🍳𝐮ầ-п áo Phó Nhạn Linh xuống, cầm lấy vòi sen tẩy rửa từ chân lên đầu.

"Chị có lạnh lắm không?" Cậu 𝖈ở-1 á-🔴 phông ra, áp lòng п_gự_𝒸 nóng lên lưng Phó Nhàn Linh, bóp sữa tắm thoa lên 𝐧_ɢ_ự_c cô.

"Không, không lạnh." Da đầu Phó Nhàn Linh lân lân vì những cái chạm lướt sắc tình, cô xoay người lại, hai bầu thịt trắng như tuyết căng tròn đầy đặn, tiếp đến là nhũ hoa hồng hào 𝖒ề·Ⓜ️ 𝖒·ạ·1.

Thấy ánh mắt rực lửa của Vu Hướng Tây khi nhìn chằm chằm vào 𝐧●ⓖ●ự●🌜 mình, cô có chút ngại ngùng, một tay che п.𝐠ự.𝒸, tay còn lại cầm lấy vòi sen xối sạch bọt trên đó.

Mái tóc dài đến vai bị trúng nước, nên có chút ẩm ướt.

Vu Hướng Tây vươn tay giữ tóc cho cô, đợi khi cô tắm xong, mới cở.ℹ️ 🍳.ⓤ.ầ.п mình ra, chỉ vào dương v*t nói với Phó Nhàn Linh "Chị ơi, giúp em tắm với."


Cô quay đầu nhìn dương v*t dữ tợn đang mạnh mẽ dựng thẳng, nó hưng phấn hướng về phía Phó Nhàn Linh, như thể sẽ 𝒸ắ.ⓜ và.𝖔 cơ thể cô trong giây tiếp theo.

Cô đỏ mặt, cầm lấy vòi sen chỉa về hướng dương v*t cậu.

Bên tai nghe được tiếng khó nhịn của cậu chàng "Chị à, bôi chút sữa tắm lên đi."

Lông mi Phó Nhàn Linh run lên, rốt cuộc cô vẫn là lớn hơn cậu vài tuổi, cố nén cảm xúc xấu hổ, bóp sữa tắm, cầm lấy dương v*t, tim cô đập thình thịch.

Cầm thân cán nóng hổi trong tay, vừa cứng vừa nóng.

So với Trương Tuyền Phong của cậu lớn hơn nhiều, Phó Nhàn Linh luôn mặt đỏ tim đập nhanh mỗi khi nhìn thấy nó, cô di chuyển ngón tay vài lần, bôi sữa tắm lên đó rồi rửa sạch bằng nước.

Vừa định buông tay, cậu trai lại nắm lấy tay cô, đặt lên dương v*t nóռ.🌀 𝐛.ỏ.ռ.g của mình, khàn giọng nói "Chị à, sờ nữa đi."

Phó Nhàn Linh đỏ cả hai tai, cô cúi đầu, khuôn mặt trắng nõn nổi rận mây hồng, ngón tay đeo nhẫn thon dài nắm lấy dương v*t dữ tợn, chiếc nhẫn khiến động tác của cô không được lưu loát.

Trương Tuyền Phong chưa bao giờ để cô 𝖙·𝒽·ủ 🅓·â·m giúp mình, bình thường nếu muốn đều trực tiếp đi vào, màn dạo đầu rất ít, lúc cô chưa thể nào tiết ra dịch được anh ta đã đúc vào, chờ đến lúc cô ướt thì anh ta đã xong việc.

Phó Nhàn Linh không ngờ rằng, mình đang loát dương v*t giúp cậu trai này, phía dưới đã bị 🎋*í𝒸*ⓗ 𝐭𝖍*íc*h đến chảy dịch nhầy.

Cậu thẳng lưng ở trong lòng bàn tay cô cọ vài cái, Vu Hướng Tây bất ngờ nắm lấy bàn tay còn lại, chiết sữa tắm vào lòng bàn tay cô, song áp tay lên lồng ⓝɢ·ự·𝖈 cường tráng của mình, men theo bờ п●🌀ự●𝐜 săn chắc mà đi xuống, mượn tay cô để thoa sữa tắm lên múi bụng gồ ghề.

"Chị à, chị còn chưa khen em..." Cậu cúi đầu, ngậm lấy vành tai cô 〽️*ú*ⓣ cắn, hơi thở nóng phả vào, giọng khàn khàn không rõ "Chỗ đó của em có đẹp không?"

Chương (1-45 )