Truyện:Lầu Trên Lầu Dưới - Chương 015

Lầu Trên Lầu Dưới
Hiện có 45 chương (chưa hoàn)
Chương 015
Vu Hướng Tây… NHANH MỘT CHÚT…
0.00
(0 votes)


Chương (1-45 )

Vu Hướng Tây đưa cô vào toilet tắm rửa.

Động tác thoa sữa tắm cho cô vừa tỉ mỉ lại nhẹ nhàng, những vết chai sạn trong bàn tay du tẩu dọc trên da thịt cô, lòng bàn tay cậu nóng hổi, mỗi lần chạm đến một điểm nào đó, đều có thể làm cô rùng mình 🌴𝐡●ở 𝐝●ố●𝒸.

Dòng nước ấm áp từ trên đỉnh đầu chảy dọc xuống, ngón tay cậu xoa xoa vành tai cô, thấy thế cô cũng xoa nhẹ bọt sữa tắm trên tai, sau khi dùng bọt biển rửa sạch xong, cậu cúi đầu ngậm lấy vành tai trắng như ngọc, đầu lưỡi 🦵𝖎·ế·〽️ 𝐡*ô*ռ*, răng thì ngậm cắn.

Tiếng cắn 〽️ú.т vang vọng bên tai Phó Nhàn Linh, do bị 🎋●í●𝖈●𝖍 †●♓●í↪️●𝒽 cô ⓒ.ắ.𝐧 𝐦.ô.❗ rên một tiếng, Phó Nhàn Linh hơi cong người, vươn một tay ra phía sau đẩy đẩy cậu chàng, nhưng lại bị cậu trai giữ lấy cổ tay, đặt lên dương v*t пó_𝖓_𝖌 b_ỏ𝖓_ɢ.

Phó Nhàn Linh đỏ mặt, quay đầu nhìn vào mắt cậu, tay cô quá nhỏ, năm ngón tay không thể nắm hết thân cán thô to được, cậu em đỏ tím trong lòng bàn tay khẽ nảy lên, nhiệt độ kinh người.

Cậu trai cầm lấy tay Phó Nhàn Linh, đặt trên dương v*t loát vài cái, ✞-♓-ở hổ-𝖓 ⓗể-𝐧 ngậm vành tai cô, thì thào gọi "Chị ơi."

Cô bị giọng nói của Vu Hướng Tây kí𝒸·ⓗ т♓í·ⓒ·𝒽 không khỏi rùng mình, muốn rút tay về nhưng lại không được, cậu trai hơi dùng sức nắm tay cô vừa 𝐯υố_𝐭 ✔️_𝐞 vừa sục loát cậu em trai của mình.

Cậu cúi đầu ♓_ô_𝖓 lên vai và cổ cô, đầu lưỡi trơn bóng 𝐥●ıế●Ⓜ️ láp những giọt nước còn đọng trên da cô, lưng cúi thấp xuống, cánh tay dài khỏe khoắn từ phía sau duỗi tới ôm lấy eo cô, tay trái nắm bầu nℊ●ự●c cô, khi nhẹ khi nặng xoa bóp đầu nhũ nhạy cảm kia.

Tay phải cậu buông tay cô ra, đốt ngón tay thon dài đâ·〽️ ✔️·à·0 giữa chân cô, ngón trỏ ↪️·ọ ×á·† â·Ⓜ️ ✔️·ậ·𝖙 cưng cứng, ngón giữa đã chạm đến miệng huyệt ư*ớ*t á*✞.

Cô vặn người định tránh, nhưng lại bị cậu trai đè h·ô·𝐧 𝖒·ô·ℹ️.

Ngón tay cậu nhanh chóng di chuyển, hơi cúi đầu, thăm dò điểm G của cô, trong tích tắc cậu chạm đến điểm không mềm không cứng, ngón tay khều vài cái, cả người Phó Nhàn Linh run lên, cô ngưỡng cao cổ không nhịn được hét lên một tiếng, xoang mũi tràn ra tiếng тⓗ●ở 𝖉●ố●🌜 "A... Vu Hướng Tây..."

Hai tay cô chộp lấy cổ tay cậu, muốn lấy các ngón tay đang lộn xộn kia ra bên ngoài.

Cậu chàng để nửa người cô dựa trên bức tường sứ, hơi khom lưng để đẩy ngón tay vào sâu hơn, dùng lực và tốc độ khảy nhanh gấp mấy lần, chưa tới một lúc cô vươn tay che miệng lại, bụng nhỏ run lên phập phồng.


Cố gắng xoa dịu κ-ⓗ-𝐨á-ℹ️ 𝒸ả-〽️ khiến toàn thân Phó Nhàn Linh run lên, bất lực cong người, trong cổ họng có tiếng kêu yếu ớt "Vu Hướng Tây... Đừng... Di chuyển... Đừng mà... Không được... Muốn... Ra... A a a a..."

Đỉnh điểm của ⓒự*𝖈 ⓚ*ⓗoá*𝐢 khiến đầu óc cô quay cuồng, âm giọng phát ra tiếng hét chói tai, cả người Phó Nhàn Linh dựa vào bức tường sứ 𝓇.ⓤ.n 𝐫.ẩ.ⓨ một hồi lâu, kế đó được cậu trai xoay người lại ôm vào lòng, tỉ mỉ ♓●ô●𝖓 ⓜô●ı cô.

Cả người mềm nhũn, tay chân không có sức lực, mềm oặt nằm trong lòng cậu sinh viên, cô bị ♓-ô-ⓝ đến không thở được "A... A..."

Vu Hướng Tây ôm chặt cô hơn, mặc áo mưa lần nữa, gác một chân cô lên khuỷu tay mình, cầm cậu em đang cương cứng đến phát đau từ từ đ*ú*🌴 vào.

Phó Nhàn Linh c●ắ●п 𝐦ô●❗ khóc thút thít, bụng bị căng đến khó chịu, hai cẳng chân 𝓇-𝖚-n 𝐥ẩ-🍸 🅱️ẩ-ÿ, cô ôm cổ cậu trai, bộ п.𝖌.ự.c biến dạng vì bị ép vào cơ nɢ*ự*🌜 rắn chắc của cậu chàng.

Cậu trai lùi lại một bước, cúi đầu ♓ô·𝐧 ⓜ·ô·ï cô, giữ lấy chân cô hướng bên trong cơ thể Cô Phó Nhàn Linh thẳng tắp đâ●〽️ νà●o.

Cậu di chuyển rất chậm, rõ ràng cô ra rất nhiều nước, nhưng cố tình cậu lại di chuyển chậm rãi từng chút từng chút một, cho đến khi Phó Nhàn Linh đỏ mặt gọi cậu "Vu Hướng Tây... Nhanh một chút..."

Cậu trai cúi đầu ngậm lấy vành tai Phó Nhàn Linh khẽ cắn, khàn giọng nói "Em nghe lời chị."

Vừa dứt lời cậu giữ chặt vòng eo Ⓜ️ả*п*𝐡 🎋ⓗ*ả*n*♓, phần hông điên cuồng khích thích thúc đẩy vào trong cơ thể cô, tiếng nhấp bạch bạch của dương v*t vang vọng khắp nhà tắm, tiếng rên Phó Nhàn Linh đều đứt quãng do bị cắm, cô bóp lấy cánh tay cậu, hốc mắt nóng lên vì cơn şướⓝ.🌀, những giọt nước mắt sinh lý vươn đầy trên mặt cô.

Cả người nóng như lửa đốt, 🎋h·𝑜á·𝖎 𝒸ả·ɱ đạt đến cực hạn cô ✞h-ở ◗-ố-🌜 hét lên.

Bên tai bất chợt nghe thấy tiếng cậu chàng hỏi "Chị à, có thích không?"

Đầu óc cô trống rỗng, tâm hồn xao động, dùng đôi mắt thất thần nhìn vào cặp mắt sáng ngời của cậu, thút thít nói

"Thích..."

Chương (1-45 )