Truyện:Lầu Trên Lầu Dưới - Chương 025

Lầu Trên Lầu Dưới
Hiện có 45 chương (chưa hoàn)
Chương 025
0.00
(0 votes)


Chương (1-45 )

Trên giường mới làm xong một lần mà Phó Nhàn Linh đã l*ê*𝖓 đ*ỉ*ռ*ⓗ năm lần.

Khi Vu Hướng Tề ấn lưng cô, 𝐜ắ_〽️ ☑️_à_o từ phía sau, cô bị cắm đến mức l_❗ռ_𝖍 𝖍_ồ_𝖓 như bay lên trời, toàn bộ cơ thể sung 💰-ướ-n-𝖌 kêu gào thoải mái, cổ họng không ngừng bật ra tiếng г·ê·ռ ⓡ·ỉ chói tai, 𝖉â_ⓜ thủy cũng nhiều đến mức làm ướt ga giường.

Chàng trai vừa cắm vừa cúi đầu Ⓜ️-ú-🌴 ♓ô.ⓝ phần xương nhô lên trên lưng cô, khi nụ 𝖍·ô·𝐧 rơi xuống, cơ thể cô không nhịn được mà rⓤ-𝓃 ⓡ-ẩ-🍸, trong cơ thể bị gậy sắt nóng hổi kia cắm đến ngập nước, chẳng mấy chốc nước sẽ dọc theo giữa hai chân chảy xuống dưới.

Phó Nhàn Linh nằm trên giường, miệng cắn chặt ga giường, bị đ* đến mức nước mắt và nước miếng đều chảy ra, ý thức gần như không còn, nhưng cơ thể vẫn đang 𝐫-u-ռ ⓡẩ-𝖞 trong dư vị cao trào.

Vu Hướng Tây ôm cô vào phòng tắm tắm rửa, thấy cô mệt đến mức không mở được mắt, cậu giúp cô lấy bàn chải đánh răng mới, đánh răng cho cô, rửa mặt cho cô, sau đó mới quấn khăn tắm đặt cô trên ghế sô pha, sau khi đổi ga giường xong mới đặt cô 𝖑ê·п 🌀ⓘ·ườ𝖓·g.

Cậu cúi đầu kiểm tra cơ thể của cô, đầu gối cô có vết bầm tím sau cú ngã tối hôm qua, trông hơi rợn trên làn da trắng nõn của cô.

Vu Hướng Tây tìm một ít cồn rồi đổ lên lòng bàn tay, xoa đầu gối của cô mấy phút, sau khi rửa tay, cậu quay lại kiểm tra ngón tay bị thương của cô, dường như vẫn chưa khỏi hẳn, cậu lấy một ít thuốc sát trùng lau qua rồi dán băng gâu hình con gấu cho cô.

Cậu mua cái này ở cổng trường, nghe nói nhiều con gái thích kiểu băng gâu như vậy.

Sau khi làm xong, cậu yên lặng nằm xuống bên cạnh Phó Nhàn Linh, cẩn thận nhìn chằm chằm khuôn mặt của cô, Phó Nhàn Linh rất xinh đẹp, da trắng, mắt đen long lanh, lúc cười trông vô cùng dịu dàng.

Thực ra lúc mới chuyển đến đây cậu đã gặp cô, nhưng cô không nhớ cậu là ai.

Vu Hướng Tây cúi đầu 𝖍ô_𝓃 lên môi cô lần nữa, lần này cậu làm lâu hơn nên Phó Nhàn Linh mệt đến mức vừa chạm vào giường liền ngủ say, cũng không thấy nhắc chuyện phải về nhà. Vu Hướng Tây rất vui vì cô có thể ở lại, cậu ôm chặt cô trong lòng 𝓃ⓖự-𝖈 cả đêm, thỉnh thoảng cúi đầu ♓ô·𝐧 cô.

Chương (1-45 )