Truyện:Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc - Chương 014

Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc
Trọn bộ 153 chương
Chương 014
Bán mình tại hộp đêm
0.00
(0 votes)


Chương (1-153)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Haiz, Đàm Tiếu Tiếu thở dài nói: "Vi Vi, đây chỉ là đề nghị của mình, cậu cứ nghe thử xem, không nhất định phải thực hiện đâu." "Mình biết rồi, Tiếu Tiếu, cậu mau nói đi, là biện pháp gì?" Thích Vi Vi thúc giục cô.

Đàm Tiếu Tiếu liếc nhìn cô một cái, suy tư một chút, sau đó nói: "Cậu biết không, mình có một người dì út, nghe nói là làm má mì của một hộp đêm, tuy rằng tất cả mọi người đều không muốn có liên hệ gì với dì, nhưng nếu mình nhờ dì giúp đỡ thì dì nhất định sẽ giúp, cậu cũng biết nơi đó là nơi mà người có tiền hay đến, và cũng là nơi kiếm tiền nhanh nhất."

"Hộp đêm, vậy là phải làm....... ." Thích Vi Vi nhìn cô, hiểu được ý tứ của cô, ánh mắt lập tức trở nên ảm đạm, mình làm sao có thể vì tiền mà bán đứng bản thân? Mình càng không thể phụ lòng anh Thiên Tứ, nhưng nếu mình không đi, thì mẹ phải làm sao bây giờ? Bà nhất định sẽ tự tử, mình nên làm cái gì bây giờ? Nên làm cái gì bây giờ?

"Vi Vi, cậu đừng khổ sở, đây chỉ là đề nghị của mình, thật ra mình cũng không đồng ý để cậu đến đó, hay là quên đi." Đàm Tiếu Tiếu nói, biết cô chắc chắn sẽ không đồng ý, chủ ý của mình quả thật không tốt chút nào.

Giờ phút này trong lòng Thích Vi Vi đấu tranh, giằng co rất dữ dội, nghĩ tới nghĩ lui, mỗi một hậu quả cô đều đã nghĩ tới, cô không thể không lo cho mẹ, cô quyết định, cô muốn thử một lần, ánh mắt lóe lên tia sáng kiên định, nói với người bạn của mình: "Tiếu Tiếu, mình nguyện ý, nhưng cho dù là mình nguyện ý, thì chỉ trong thời hạn một ngày làm sao có thể kiếm đủ một trăm vạn?"

"Chuyện này cậu không cần lo lắng, mình loáng thoáng có nghe dì Út nói qua, dì đang phụ trách một hộp đêm cực kỳ sang trọng, vào đó toàn là những người vô cùng giàu có, mà những người đó lại rất thích bao dưỡng xử nữ, tùy theo thời gian dài hay ngắn để trả thù lao, đối với bọn họ mà nói, một trăm vạn không là gì cả? Vấn đề chính là cậu đã suy nghĩ kỹ chưa? Có nguyện ý hay không? Sẽ không hối hận chứ?" Đàm Tiếu Tiếu nhìn cô, hỏi lại một lần nữa.

"Mình........." Thích Vi Vi lui về phía sau vài bước, cô có nguyện ý không? Cô đương nhiên là không nguyện ý rồi, cô có hối hận không? Cô nhất định sẽ hối hận, nhưng hiện tại cô còn có sự lựa chọn nào khác sao?

"Nếu không, chúng ta cứ tiếp tục đợi, chẳng phải vẫn còn thời hạn một ngày nữa sao? Có lẽ anh ta sẽ thay đổi chủ ý." Đàm Tiếu Tiếu biết cô đang đấu tranh tư tưởng, cho nên an ủi cô.

"Anh ta sẽ không thay đổi chủ ý, nếu anh ta có một chút lòng thương hại thôi thì sẽ không thờ ơ khi thấy mình cầu xin anh ta đến hai lần, bây giờ mình cũng không còn thời gian để đợi, Tiếu Tiếu, chờ hết giờ làm việc, chúng ta đi tìm dì Út của cậu có được không?" Thích Vi Vi nói, cô sợ bản thân sẽ do dự, thật vật vả lắm cô mới hạ được quyết tâm, cô không muốn làm cho bản thân dao động.

"Nếu cậu đã quyết định, vậy được rồi." Đàm Tiếu Tiếu gật đầu, chính mình cũng không có biện pháp gì có thể giúp đỡ cô.

Trong bóng đêm, ánh sáng đầy màu sắc của đèn neon đặc biệt mê hoặc, thần bí và hấp dẫn, trước cửa hộp đêm 'Thiên thượng nhân gian' đỗ hàng loạt chiếc xe Limousine sang trọng, có thể thấy được những người vào đây đều là những người rất có thân phận và địa vị.

Thích Vi Vi đứng ở cửa, nhìn thấy Tiếu Tiếu nói chuyện gì đó với nhân viên phục vụ? Chắc là bảo anh ta đi thông báo, từ bên người cô đi vào đủ loại đàn ông với các bộ dạng khác nhau, cô tự hỏi chính mình, thật sự quyết định như vậy sao? Cô rất muốn chạy trốn, nhưng chân lại giống như mọc rễ, không thể di chuyển được.

"Mình bảo anh ta đi tìm dì Út của mình rồi, chờ một chút dì ấy sẽ ra ngay." Đàm Tiếu Tiếu cầm tay cô, âm thầm truyền sức mạnh và sự an ủi cho cô.

Cô gật gật đầu, cô gắng nở ra một nụ cười, so với khóc còn khó coi hơn.

"Tiếu Tiếu, thì ra là con, đến tìm dì Út có việc gì sao?" Từ bên trong nhanh chóng có một người phụ nữ tuổi còn khá trẻ, trang điểm sắc sảo, ăn mặc vô cùng xinh đẹp, dáng người rất quyến rũ bước ra.

*****

Thích Vi Vi nhìn cô ta, một chút cũng nhìn không ra cô chính là dì Út của Tiếu Tiếu, nếu nói cô là chị gái chắc sẽ khiến người tin hơn, xem ra cùng lắm chỉ khoảng ba mươi tuổi mà thôi, nhưng trên người lại toát ra vẻ phong trần rất nặng.

"Dì Út, con có việc cần nhờ dì giúp đỡ." Đàm Tiếu Tiếu bước từng bước về phía trước, ôm cánh tay của dì mình, tuy rằng cha mẹ không thích dì Út, nhưng cô đối với dì Út không có thành kiến, tình cờ biết được bí mật của dì, cho nên tình cảm giữa cô và dì rất tốt.

"Nói đi, có chuyện gì?" Dì Út nhìn cô cười yêu thương.

"Dì Út, đến đây, con nói cho dì nghe." Đàm Tiếu Tiếu kéo dì mình qua một góc, mặc dù nói chuyện với dì mình không ngừng nhưng ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Vi Vi.

Dì Út gật đầu liên tục, sau đó nắm tay cô đi đến trước mặt Thích Vi Vi đánh giá một chút, mặc dù thân hình hơi gầy yếu, nhưng vẫn có thể nhìn ra đó là một người con gái đẹp, nhưng sắc đẹp này vẫn chưa được ai khai phá, lúc này mới mở miệng nói: "Con đã thật sự suy nghĩ kỹ chưa? Dấn thân vào là không có đường trở ra đâu."

"Vâng." Cô gật đầu, bị dì nhìn chằm chằm làm cho Vi Vi có chút hoảng hốt.

"Con khẳng định chứ?" Dì Út hỏi lại.

Sắc mặt Thích Vi Vi trở nên ửng hồng, lo lắng bất an dùng tay nắm chặt dây ba lô của mình, cúi đầu không nói.

"Dì Út, dì còn chưa tin con sao? Bạn con đang ngượng ngùng đó." Đàm Tiếu Tiếu làm nũng nói.

"Không phải dì Út không tin con, có điều những chuyện như thế này cần phải chắc chắn, nhưng nhìn dáng vẻ ngượng ngùng này của con bé, dì tin, chuyện này cứ giao cho dì." Dì Út gật đầu đáp ứng, dì cũng thật lòng muốn giúp đỡ cô, nếu không phải đến bước đường cùng, ai lại đi bán thân chứ?

"Cám ơn, dì Út." Đàm Tiếu Tiếu vui mừng, nhưng lập tức nói: "Dì Út, dì không thể tìm cho Vi Vi một lão già, còn nữa, không thể là một tên có tính ngược đãi điên cuồng, cũng không thể là một tên biến thái, còn có......"

"Được rồi, con nghĩ dì không có mắt nhìn người sao? Con yên tâm đi, nể mặt của con, dì Út nhất định sẽ cố hết sức tìm cho bạn con một người bao dưỡng không tồi, sẽ không để con bé chịu uất ức." Dì Út cười cười, cắt ngang lời cô.

"Dì Út, vậy tụi con chờ điện thoại của dì, bây giờ không quấy rầy dì nữa, dì bận thì cứ đi trước, tụi con cũng về đây." Đàm Tiếu Tiếu lắc lắc tay dì mình.

"Ừ, vậy dì đi vào trước." Dì Út nhìn họ liếc một cái, sau đó xoay người đi vào hộp đêm.

"Vi Vi, đừng lo lắng, đừng buồn bã, nói không chừng trong họa gặp được phúc thì sao, phải không?" Đàm Tiếu Tiếu an ủi cô, tuy rằng biết chuyện này dường như không thể xảy ra.

"Tiếu Tiếu, mình không buồn, nếu đây là số mệnh của mình, mình đành phải chấp nhận thôi." Trên mặt Thích Vi Vi đầy vẻ tĩnh mịch và đau xót, ngoại trừ chấp nhận số mạng ra cô còn có thể làm được gì?

Trong khu ghế lô (ghế ngồi thiết kế đặc biệt trong kịch trường, một gian có vài chỗ ngồi) của hộp đêm ồn ào náo nhiệt, Sở Thiên Lỗi cẩn thận xem lại hợp đồng trên tay, nhìn Uông Hạo Thiên gật đầu, lúc này anh mới cầm bút ký tên lên bản hợp đồng.

"Cám ơn, Uông tổng, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ, chúng ta uống một ly để chúc mừng chứ." Người đàn ông mặc Âu phục mang giày da ngồi đối diện nhìn thấy anh ký tên, lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt tươi cười, nâng ly rượu trong tay lên.

"Cạn ly." Uông Hạo Thiên nâng ly rượu trong tay lên, uống một hớp.

"Uông tổng, tôi có chuẩn bị một số tiết mục, hy vọng anh sẽ thích." Lúc này người đàn ông mặc Âu phục, mang giày da mới vỗ vỗ tay, rất nhanh có mấy cô gái xinh đẹp cao ráo từ bên ngoài lập tức đi vào, ngồi xuống bên cạnh họ "Tiên sinh, hy vọng em có thể làm cho ngài vui vẻ."

"Mọi người cứ vui chơi trước đi, tôi vào nhà vệ sinh một lát." Uông Hạo Thiên đẩy cô gái bên cạnh ra.

"Tiên sinh, nhanh lên nha, đừng để người ta chờ lâu." Cô gái quyến rũ liếc mắt đưa tình.

"Nếu chờ không được, em có thể chọn một trong số những người đàn ông ở đây." Uông Hạo Thiên nở nụ cười, bước ra khỏi phòng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-153)