Truyện:Lạc Lối Mê Cung - Chương 37

Lạc Lối Mê Cung
Trọn bộ 40 chương
Chương 37
Cánh cửa không gian 3: Xuyên suốt
0.00
(0 votes)


Chương (1-40)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Trên đời mọi thứ vì sao đều bất công như vậy? Ella sở hữu mọi thứ tốt đẹp, ngoại hình có, thiện cảm có, nhân phẩm có... à không.

Nên nói là cô ta bị khiếm khuyết mới đúng. Loại người như cô đáng bị vạn người ghê tởm xa lánh, tốt nhất là giam vào viện tâm thần đi.

Từ lúc cô phát hiện ra Jen chính là Ella Jenny Spears, cô đã rất kỳ vọng vào điều này, hy vọng mình có thể nhanh chóng vạch mặt cô ta khiến Edward chán ghét Jen, rời bỏ cô ta mà đến với cô.

Cho nên, cô mới phấn khích như vậy, không thể chờ đến lúc Jen bị nhục nhã, chê cười.

Nhưng cô không ngờ lại xảy ra đột biến, tên James tóc vàng cùng một người đàn ông và phụ nữ xuất hiện. Họ không những bắt cóc Jen mà còn bắt luôn cô đi, khi đó, nét cười đắc ý trên môi còn chưa kịp tắt đã bị nắm đi.

Bóng tối làm cô hoảng sợ, làm cô bất an. Chỉ là, con tiện nhân kia vẫn rất còn dư tinh lực tính kế cô. Kết cục cô bị vùi dập bởi tay những kẻ khốn nạn kia.

Cảm giác bị quật ngã rất đau, xương như thủy tinh mỏng, chậm rãi rạn nứt, lòng lạnh thấu xương. Cô tự thề với lòng, bất cứ giá nào cô cũng phải trả thù, khiến cô ta sống không được ngày nào vui vẻ.

Cô căm hận nét cười giả dối của kẻ biến thái, ánh mắt huyễn hoặc lại rất kinh khủng, vừa nhìn liền biết, Ella không phải dạng nhân từ gì. Cư nhiên bỉ ổi hợp mưu cùng bọn người kia ám hại cô.

Còn giả mù sa mưa tới thăm bệnh, rõ ràng là kỹ nữ còn muốn lập bàn thờ trinh tiết. Thực sự hết sức đê tiện.

"Đôi khi, đơn phương tình nguyện, đời không như phim, nào lại có chuyện nam chính vứt bỏ người mình yêu, đi quen một người khác chứ. " Dường như cô chưa nhận đủ đả kích còn chạy tới đây, Jen cười trào phúng.

"Trái đất tròn không gì là không thể!"Bella nghiến răng tức giận. Thế sự vô thường, chỉ cần cô còn sống, cô không tin cô không vực dậy được. Cô không muốn con tiện nhân này sống tốt, có ngày yên bình bên Edward.

"Ha ~ trái đất là hình cầu đó. " Gióng như cô đang nói đến chuyện gì buồn cười lắm, Jen lắc đầu châm chọc.

"Cô.. Ella rốt cục cô muốn gì mới buông tha Ed của tôi. " Trông thấy bóng dáng xa xa, đáy mắt lóe lên tia tính toán, cô tỏ vẻ đáng thương vẻ tuyệt vọng chất vấn. Cô biết, người ngoài kia là Edward, dù cho cách xa đến mấy, chỉ cần nhìn bóng, cô liền biết đó là Edward.

"Câm mồm! Thứ nhất, Ed không phải của cô, thứ hai, làm gì có chuyện buông tha, tại sao tôi phải buông tha? Thứ ba, cô có tư cách gì cầu xin tôi và việc cuối cùng, Ed là của tôi! Cô chẳng có cơ hội nào nữa đâu Bella, game over!"

Dứt lời, tay Jen đặt lên trán Bella, đôi mắt xanh rực sáng màu ma thuật đáng sợ.

Bỗng dưng có cảm giác rét lạnh, cô rụt người lại, vẻ mặt Jen lúc này âm trầm đến đáng sợ, cực kì khủng bố nào còn dáng vẻ ung dung tao nhã con nhà quý tộc.

Lại thêm đôi mắt mị hoặc nhân nhuốm màu chết chóc đầy bá khí tà ác. Não như bị chấn động mạnh, có dòng khối lưu trong suốt thẳng tắp truyền vào não bộ, đầu đau đớn như bị hắc ám cắn nuốt. Sắc mặt cô nháy mắt trắng bệch, từng hình ảnh hiện ra làm cô suýt mất khống chế, muốn phun, thật ghê tởm, đó là cái gì chứ!!?

"Ed, anh có nghe rõ không, anh đã nhìn kĩ chưa!? Người con gái anh yêu là như thế này đấy!!!!!" Tuy vậy, cô vẫn cố gắng gào thét, cô hận, cô muốn Jen không còn mặt mũi nào cạnh Edward nữa, khát vọng Jen nhanh biến mất khỏi cuộc đời, như thế, cô mới có cơ hội ở bên Edward.

Edward từ ngoài cửa chậm rãi bước vào, sắc mặt tối tăm khiến Jen thất vọng không thôi, tim bị tổn thương không nhẹ, kìm nén nước mắt chực rơi, tay thu lại nhìn Edward. Haha, Jen cô rốt cục cũng có ngày hôm nay!

"Edward, anh phải rời xa con người này, cô ta là người độc ác, thủ đoạn. Người như cô ta không biết yêu là gì, sao mà.. " Kìm nén cơn đau thấu xương bức tận tim, cô tiếp tục hét lớn ly gián tình cảm  bọn họ.

"Cô câm đi!" Edward hằn giọng tức giận quát.

Bella giật mình, có chút không tin nổi. Cô đã làm gì sai đâu? Sao Edward lại có thể đối xử với cô như vậy? Cô làm mọi thứ chỉ để bên anh thôi, cô sai ở đâu, sao ai cũng ghét bỏ cô? Tại sao ai cũng thiên vị Jen, cô ta tốt đến vậy sao, sao không ai nhận ra bộ mặt thật đáng khinh của cô ta?

"Cô có tư cách gì nói về Jen, cô không hiểu cô ấy, cô không có quyền nói, không biết thì im đi. " Edward nói gằn từng chữ. Nói xong, không cần biết phản ứng của cô là gì, Edward đã kéo tay Jen dắt đi.

Để lại cho cô hụt hẫng, thân thể như lạc vào thế giới băng tuyết. Trong đầu vang lên tiếng nổ mạnh, cô ôm đầu hét lớn, tay đập mạnh vào đầu nhằm giảm đi cơn đau triệt thấu này, đến hít thở cũng khó khăn.

Sao lại như vậy? Ban nãy, ánh mắt kia.. nhất định, khẳng định là kẻ biến thái kia đã khiến cô trở nên như vậy.

Đáng chết, cô bật khóc.

Cô không muốn nhìn thấy, không muốn, không muốn a...

Bella tuyệt vọng đưa tay lên móc mắt mình với suy nghĩ đơn giản, không có mắt cũng không cần thấy nữa.

Chết cũng sung sướng hơn bây giờ, sao mọi người đều quay lưng với cô, cô làm gì không đúng sao?? Why????

Aaa....

Trong bệnh viện vang lên âm thanh gào thét tuyệt vọng phẫn nộ đến thống khổ gợi người ta nhớ đến oán nhân ma nữ... rợn gáy đáng sợ không thôi.

Nhiều y tá phản ứng nhanh chạy vào phòng, kịp thời cản Bella có ý định tự sát.

E rằng, Bella muốn chết cũng khó. Mà cô ta vĩnh viễn không hiểu được, yêu một người không sai, nhưng mà yêu không đúng người còn cố bám lấy, chính là oan nghiệt của lỗi lầm, của chính mình.

______

Jen đang vùi đầu trong cổ Edward, nghe thấy, khóe môi nâng lên nụ cười nhẹ nhõm, lần đầu tiên từ trước tới nay cảm thấy nhẹ nhõm.

Từ hôm nay, cô sẽ sống thật thoải mái, hảo hảo hạnh phúc cạnh Edward.

Còn quá khứ chứa những thứ tăm tối, u ám đều bị cô tống đến tâm trí của Bella.

Cô sẽ không trừng phạt cô ta bất kì, ngược lại, cô còn tặng cho cô ta một món quà vô giá. Đảm bảo suốt cuộc đời này, cô ta không thể không nhớ cô.

Không giây phút nào không đau khổ, nhưng lại chẳng thể chết được, giày vò đến chết đi sống lại.

Haha, cô đã nói rồi, mong có thời gian hối hận cũng không có đâu Bella à.

Cô có hài lòng với món quà của tôi không?

Haz, trời thật là đẹp.

Quả nhiên, không có hắc ám u tối, hết thảy đều trở nên phi thường tốt đẹp!

Cô cười dịu dàng nắm tay Edward, nhẹ nhàng kéo Edward chạy đi trong ánh ban mai lấp lánh ấm áp.

Cuộc đời còn dài, bọn họ cần phải trân trọng từng giây phút bên nhau.

Vậy bây giờ còn không nhanh kết hôn rồi đi hưởng tuần trăng mật... thì nên làm gì đây?

Phía dưới con đường kéo dài bóng hai người nắm tay đi đến cuối chân trời tốt đẹp....

Crypto.com Exchange

Chương (1-40)