← Ch.0117 | Ch.0119 → |
Một nha dịch mắt đỏ hồng đi tới.
"Hách thị, chúng ta vừa rồi đã kiểm tra, hắn đã c. h. ế. t rồi"
Hách Tri Nhiễm không hề trả lời, mà bắt đầu làm hồi sức tim phối cho Chu Lão Bát trước mặt toàn thể mọi người.
Hành động quái dị của nàng khiến cho tất cả mọi người xung quanh phải thốn thức.
"Nữ nhân này muốn làm cái gì?"
"Đúng vậy, người đã c. h. ế. t rồi, còn lăn lộn cái gì?"
"Ngươi xem nàng ta, động tác có bao nhiêu tùy tiện, thật đúng là không biết xấu hổ."
Hách Tri Nhiễm căn bản không để tâm tới lời nói của những người đó, cho dù chỉ có một tia hi vọng nàng cũng không từ bỏ việc cứu chữa.
Hai phút đã trôi qua, Chu Lão Bát vẫn như cũ, không hề có một chút phản ứng nào.
Tuy rằng Bành Vượng không hiểu nguyên lý hồi sức tim phồi, nhưng trong lòng hắn ta hiểu rõ, Hách Tri Nhiễm đang cứu người.
Tuy nhiên thấy Chu Lão Bát vẫn nằm yên không nhúc nhích như cũ, hắn ta không nhịn được mà tiến lên khuyên nhủ:
"Hách thị, lão Bát đã chết, hãy để cho hắn yên tâm rời đi thôi!"
Động tác của Hách Tri Nhiễm cũng không vì lời nói của Bành Vượng mà dừng lại.
Chỉ thấy hành động tiếp theo của nàng lại một lần nữa khiến mọi người xung quanh khiếp sợ đến trừng lớn đôi mắt.
Nàng bỏ qua hồi sức tim phổi, nắm lấy cái mũi Chu Lão Bát, bắt đầu làm hô hấp nhân tạo cho hắn ta.
Loại hành vi này đối với người cổ đại mà nói, quả thực là trời đất không dung. Lại một lần nữa dẫn tới xung quanh truyền ra từng trận cảm thán.
Ngay cả Bành Vượng tin tưởng vô điều kiện cũng không bình tĩnh.
"Hách thị, không phải ngươi điên rồi chứ?"
Trương Thanh hướng về phía Hách Tri Nhiễm đi nhanh đến, muốn đem người kéo ra.
Tuy nói Chu Lão Bát đã chết, nhưng đó là huynh đệ tốt của hắn ta, hắn không cho phép huynh đệ tốt đã c. h. ế. t rồi còn bị một nữ phạm nhân khinh bạc.
Lúc Hách Tri Nhiễm làm hô hấp nhân tạo cho Chu Lão Bát, đã cảm giác được hơi thở mỏng manh của hắn ta.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Chu Lão Bát sẽ lập tức phun ra mấy ngụm nước.
Vì để cho Chu Lão Bát có được không gian thích hợp, Hách Tri Nhiễm đã đứng thẳng dậy, đồng thời, nàng lặng lẽ thu hồi lại túi hô hấp lấy ra từ không gian.
Ngay lúc Trương Thanh nhanh chóng vươn tay ra muốn bắt lấy cổ áo Hách Tri Nhiễm, thì thấy Chu Lão Bát mạnh mẽ khụ một tiếng, rồi nôn ra mấy ngụm nước.
Cánh tay vươn ra của Trương Thanh dừng tại chỗ, mặt đầy vẻ không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào Chu Lão Bát.
Một lúc sau, hắn ta mới quay đầu nhìn về phía Bành Vượng.
"Đại ca, Chu Lão Bát hình như sống lại rồi."
Giờ phút này, Bành Vượng đã kích động đến mức rơi lệ, dùng sức gật đầu thật mạnh.
"Ừ, lão Bát không chết, hắn còn sống, được Hách thị kéo về từ quỷ môn quan."
Lời này vừa nói ra, tầm mắt nhóm nha dịch nhất trí cùng dừng trên người Hách Tri Nhiễm.
Là Hách thị đem Chu Lão Bát hôn tỉnh...
Ngay sau đó, Bành Vượng dẫn đầu nhóm nha dịch vây xung quanh Chu Lão Bát.
Tất cả mọi người mồm năm miệng mười gọi tên của hắn, thậm chí có người còn duỗi tay đụng vào thân thể hắn ta. Hách Tri Nhiễm thấy thế, vội vàng tiến lên ngăn cản hành động của bọn họ."Mọi người tản ra một chút, hiện tại hắn cần không khí lưu thông để thở." Tuy rằng nhóm nha dịch không biết không khí lưu thông là có ý gì, nhưng giờ phút này hoàn toàn tin phục lời nói của Hách Tri Nhiễm. Bởi vậy, Hách Tri Nhiễm vừa nói xong, nhóm nha dịch lập tức tản ra nhanh chóng. Sau khi Chu Lão Bát nôn ra ngụm nước thứ 6, rốt cuộc cũng mở mắt.
← Ch. 0117 | Ch. 0119 → |