← Ch.033 | Ch.035 → |
Cơ thể Phó Lê không ngừng lui về sau, bánh xe sắt phía sau có chút lạnh lẽo khiến lòng cô cảm thấy kiên định hơn chút.
Lúc này người bên cạnh bỗng nhiên nhỏ giọng nói: "Chị cũng cảm thấy khó ngửi đúng không, ăn chút hạnh khô thì tốt rồi.
" Cô ấy nói xong liền đưa cho cô một quả hạnh khô.
Phó Lê quay đầu nhìn lại, cô gái nhỏ giống cô cơ thể dựa vào đằng sau, gương mặt mượt mà đỏ ửng, tươi cười thẹn thùng.
Phó Lê thở phào nhẹ nhõm, nhận lấy hạnh khô: "Là Chiêu Đệ à, em cũng lên trấn trên?"Vương Chiêu Đệ là cô gái cùng thôn với cô, lúc nãy lên xe nhiều người quá, chỉ nhìn để không dẫm lên đồ vật của người ta, cho nên cô không nhìn thấy cô ấy.
Chiêu Đệ nhấp môi gật đầu: "Vâng, em đi mua vải, làm áo cho em trai.
Chị Phó Lê, sao chị lại trắng như vậy?" Cô ấy tràn đầy hâm mộ kinh ngạc cảm thán một tiếng.
Phó Lê nhịn không được sờ soạng mặt mình, cô cũng cảm thấy mình hình như quá trắng, trứng gà lột vỏ cũng không trắng nõn như mặt cô.
Cái miệng nhỏ của cô nhai hạnh khô, vị chua ngọt quả nhiên hòa tan mùi phân động vật trong xe: "Ừ, có lẽ là mùa đông không làm nhiều, ngây ngốc ở nhà không phơi nắng nên mới vậy.
"Chiêu Đệ hâm mộ gật đầu, nếu cô ấy có thể xinh đẹp như chị Phó Lê thì tốt, cũng không cần tất cả, chỉ cần một phần năm, thì năm sau mẹ cô ấy cho cô ấy xem mặt cũng có thể kiếm một người đàn ông tốt.
Chỉ tiếc chị Phó Lê xinh đẹp như vậy lại phải gả cho tên Trần Viễn góa vợ, làm mẹ kế cho người ta.
Nghe mẹ nói thím vì lễ hỏi mới gả chị Phó Lê ra ngoài, số mệnh chị ấy cũng thật khổ.
Chiêu Đệ thổn thức không thôi, nhìn khuôn mặt giống như tiểu tiên tử của Phó Lê, không nói gì, chỉ nhìn cô ăn xong hạnh khô, lại cho cô một cái nữa.
Phó Lê ngọt ngào cười nói: "Chiêu Đệ em thật tốt.
"Chiêu Đệ thấy cô cười bèn đỏ mặt, nhỏ giọng đáp trả, trong lòng càng thương cảm cho Phó Lê mệnh khổ.
Máy kéo chứa đầy người, xóc nảy hơn nửa giờ thì đến trấn trên.
Phó Lê ngồi xổm trong góc chân đều tê rần cả rồi, đứng lên đợi một hồi lâu mới đi cùng Chiêu Đệ đến cửa hàng bách hóa.
Hai năm trước, trấn trên chỉ có cửa hàng bách hóa bán vải vóc, còn phải mua phiếu mới có thể mua.
Bây giờ thì không cần mua phiếu, trấn trên còn bán nhiều vải, màu sắc bên trong vải và hoa văn cực kỳ xinh đẹp, còn có quần áo sợi tổng hợp mùa hè mặc cực kỳ đẹp, chỉ là quý quá, bọn họ đều mua không nổi.
← Ch. 033 | Ch. 035 → |