Trừng phạt
← Ch.054 | Ch.056 → |
" Người như tôi là người như thế nào?"
Giọng nói của hắn đã lạnh đi một phần.
Gia Kì tức giận vùng vẫy nói.
" Buông ra mau ".
Vu Quân vẫn giữ chặt cô không cho cô động đậy nữa khàn giọng nói.
" Nếu còn vùng vẫy nữa tôi không ngại làm chuyện đó trên xe đâu ".
Gia Kì nghe hắn nói liền đỏ mặt tức giận liếc hắn nói
" Đồ đáng ghét, anh chỉ có thể dở những trò bỉ ổi này với tôi thôi sao ".
Cô hít một hơi tiếp tục nói.
" Tên khốn................ um um "
Câu chữ cô sắp nói ra đều bị hắn nuốt trọn bằng nụ hôn bá đạo.
Gia Kì đưa tay đấm vào ngực hắn điên cuồng đẩy ra nhưng Vu Quân đưa tay nắm chặt lấy tay cô không cho Gia Kì làm loạn, hắn điên cuồng chiếm lấy môi Gia Kì, cô bị hắn hôn đến tê dại từ từ đưa tay đặt lên vai hắn, Vu Quân điên cuồng cắn lấy môi cô xâm nhập vào khoang miệng quấn lấy đầu lưỡi cô, nước bọt của hai người hoà vào nhau, Gia Kì bị hắn ôm sát vào người, bầu ngực mềm mại của cô bị hắn ép sát vào khuôn ngực của mình, cơ thể cô như một luồng điện đả kích tinh thần của hắn, hắn đưa tay vuốt ve cơ thể Gia Kì, cô bị hắn hôn đến mất cả lý trí, rồi hắn bắt đầu đưa tay luồng vào váy của Gia Kì, cô giật mình nắm lấy bàn tay hư hỏng của hắn lí nhí nói.
" Đừng như vậy mà ".
Hắn tiếp tục cắn mút cánh môi anh đào của cô một hồi lâu đến khi cô mất hết dưỡng khí mới chịu buông tha, Gia Kì gục đầu lên vai hắn thở dốc sau màng hôn nóng bỏng vừa rồi, Vu Quân bá đạo lên tiếng.
" Đây là hình phạt khi em giám nói chuyện với người đàn ông khác ".
Gia Kì thật sự không thể hiểu nổi sự vô lý của hắn, cô tức giận đấm vào ngực hắn một cái thật mạnh nói.
" Đừng vô lý như vậy, tôi đã làm gì mà bị phạt, anh ta chỉ đến hỏi đường thôi mà "
Hắn nhếch mép cười khàn giọng nói.
" Ngoại trừ tôi ra em không được nói chuyện với bất cứ người đàn ông nào khác ".
Cô thật sự bất lực với sự ngang ngược của hắn
Vu Quân hôm lên cổ Gia kì đầy luyến tiếc sao màng hôn vừa rồi, mới buông tha cho cô, Gia Kì nhít người để ngồi sang chỗ mình, nhưng thứ gì đó nhô lên đâm vào đùi khiến Gia Kì đỏ mặt giật bắn người vội nhanh về chỗ ngồi, cô thầm nghĩ " tên biến thái này lúc nào cũng nghĩ đến chuyện đó ".
Về đến nhà cô đi thẳng lên phòng không thèm nhìn hắn lấy một cái, bỗng điện thoại của Vu Quân vang lên hắn ta bắt máy không biết đầu giây bên kia nói gì mà khiến hắn tức giận chao mày lại giọng lạnh lùng nói.
" Được rồi tôi bay sang đó ngay ".
Hắn gọi Phi Ưng vào dặn dò.
" Tôi phải bay sang Italia giải quyết một số việc cậu ở nhà nhớ giám sát Gia Kì có chuyện gì thì hãy báo lại với tôi ".
Phi Ưng cúi người nói.
" Vâng thưa thiếu gia "
Hắn lên phòng lấy chút đồ rồi vội vàng lên xe rời đi.
Gia Kì nằm trong phòng tức tối nghĩ đến chuyện lúc nãy, cô không hề biết Vu Quân đã rời đi, cũng không biết mối nguy hiểm sấp ập đến với cô, những ngày tháng sau này của cô sẽ là một chuỗi bị kịch.
Sao một ngày đi chơi cùng Thiên Ngọc trở về Lệ Mỹ nghe tin Vu Quân đã đi Italia vô cùng tức giận bao nhiêu kế hoạch tiếp cận Vu Quân để hắn có thể yêu cô lại như lúc xưa điều bị Gia Kì xen ngang, bây giờ Vu Quân còn đi xa, nhưng cô ta ngồi trên giường bắt đầu bình tĩnh lại gương mặt lộ rõ sự thâm độc thầm nghĩ " nếu không có Vu Quân ở nhà cô sẽ tạo cơ hội cho Đinh Tùng tiếp cận Gia Kì, đưa Gia Kì vào tròng làm con cờ trong kế hoạch lần này của cô ta và Đinh Tùng.
← Ch. 054 | Ch. 056 → |