Vay nóng Tima

Truyện:Lão Chồng Hắc Bang! Đã Bị Thuần Phục - Chương 036

Lão Chồng Hắc Bang! Đã Bị Thuần Phục
Trọn bộ 106 chương
Chương 036
Tâm sự
0.00
(0 votes)


Chương (1-106)

Siêu sale Lazada


Nó rồi cô mỉm cười nhẹ rồi quay đi ra ngoài,

Vu Quân đưa tay kéo cô lại ngồi lên đùi mình, Gia Kì lúc đầu hơi bất ngờ, cô cứ ngỡ những lời cô nói không hề có giá trị với hắn ta.

Rồi Vu Quân vùi đầu vào cổ cô hít một hơi thật sâu mùi hương thơm tho trên cơ thể Gia Kì giọng trầm ấm nói.

" Nếu sau này em cũng bỏ tôi đi thì sao?"

Gia Kì nhìn vào đôi mắt chứ đựng sự đau buồn của hắn nói.

" Vậy nếu sao này cô gái đó quay về với anh thì sao? "

Vu Quân ôm cô tự vào lòng mình nói.

" Đã rất nhiều năm rồi tôi không còn nhớ nổi gương mặt cô ấy như thế nào nữa, nó chỉ còn là quá khứ, hiện tại em đã là vợ của tôi, tôi sẽ không để tâm đến một ai khác, tôi sẽ giành tình yêu và những thứ tốt đẹp nhất cho em".

Gia Kì nghe hắn nói cũng mát lòng phần nào miệng liền chọc ghẹo.

" Hiện tại là em vậy trước đó là bao nhiêu người hả?".

Vu Quân bật cười.

" Em ghen à ".

Gia Kì bĩu môi giận dỗi nói.

" Nếu anh khai thật thì sẽ được sự khoan hồng của em "

" Nhiều quá anh không đếm xuể ".. Kiếm Hiệp Hay

Hắn cười gian tà

Gia Kì giận dỗi vùng vẫy khỏi vòng tay hắn.

" Không đếm xuể thì không được lại gần em trong một tháng "

Vu Quân đưa tay véo lấy đôi má của cô đầy cưng chiều.

Căn phòng bây giờ đã không còn u ám nữa thay vào đó là tiếng cười của Gia Kì khi bị hắn chọc ghẹo.

Cô đưa tay ôm lấy cổ hắn tựa đầu vào vai Vu Quân nói.

" Nếu sau này anh quyết định như thế nào em cũng sẽ tôn trọng anh, dù cho anh có muốn buông tay em đi nữa em cũng sẽ chấp nhận ".

Vu Quân nghe những lời cô nói bỗng chao mày lại.

" Ý em là sao?, chưa gì em đã có ý định rời xa anh rồi sao "

Gia Kì ngồi bật dậy vội giải thích.

" Không phải như vậy, ý của em là....... um um"

Những lời chưa kịp nói ra đã bị hắn dùng nụ hôn chặn lại Gia Kì không kịp phản ứng đã bị Vu Quân hôn đến mê muội, hai đôi môi chạm vào nhau như đã cởi bỏ mọi khoảng cách dần thấu hiểu nhau lắng nghe trái tim của nhau.

Hắn chà sát môi mình vào vào môi Gia Kì rồi xâm nhập vào khoang miệng rồi quấn lấy đầu lưỡi cô, Gia Kì bị hôn đến mức không còn chút sức lực nào đưa tay ôm lấy cổ hắn, bàn tay không an phận của Vu Quân bắt đầu sờ soạng khắp cơ thể cô, luồng một tay vào váy ngủ của bóp lấy đôi gò bồng căng tròn khiến Gia Kì rên lên một tiếng, hắn trượt xuống liếm lắp cổ trắng ngần của cô, Gia Kì đã bị Vu Quân làm cho lơ lửng, cô xấu hổ nói lí nhí vào tai hắn.

" Về phòng ngủ, rồi làm có được không?"

Vu Quân dường như không muốn làm theo lời cô hắn tiếp tục áp sát cơ thể cô vào cơ thể hắn ra sức **** *** nụ hoa của Gia Kì, cô bị hắn mơn trớn đến mức cơ thể căng cứng miệng nhỏ không ngừng nói.

" Đừng mà.... ."

Vu Quân đưa tay hất những thứ trên bàn làm việc xuống đất, rồi đặt Gia Kì ngồi lên đó nhưng đôi môi của hắn không ngừng chiếm lấy môi cô hôn sâu, đồ ngủ của Gia Kì đã bị Vu Quân lột sạch cơ thể trần trụi căn bóng mềm mại lộ ra trước mặt hắn, Vu Quân điên cuồng cúi đầu xuống cắn mút đôi gò bồng mềm mại, Gia Kì không ngừng rên rỉ đưa tay luồng qua những sợi tóc đen mượt của hắn.

Vu Quân như phát điên trước cơ thể mềm mại của cô, hắn đưa tay cởi cúc áo của mình ra lộ ra cơ bắp rắn chắc, Gia Kì đưa tay sờ lên cơ thể hoàn mĩ đó, khiến hắn rên lên một tiếng rồi tiếp tục chiếm lấy đôi môi đỏ mọng của cô, nơi đó của cả hai người đã ẩm ướt khó chịu, Vu Quân đã cởi luôn chiếc quần cuối cùng ra đưa vật đó xâm nhập vào cơ thể Gia Kì.

Từng đợi nhấp nhô nhịp nhàng, khiến cho Gia Kì rên rỉ không ngừng, hắn đưa miệng cắn nhẹ vào vành tai cô giọng khàn đục đầy dục vọng nói

" Gọi anh là Quân "

Gia Kì thở dốc miệng phát ra âm thanh quyến rũ

" Quân...... um um"

Vu Quân không kiềm chế được truớc tiểu yêu tinh quyến rũ này càng ra sức xâm nhập, Gia Kì bị hắn thúc vào sâu tận sâu bên trong, như lên tận chín tần mây, hắn quá mạnh mẽ hết lần này đến lần khác khiến cho cô ngất đi vì mệt mỏi.

Vu Quân bế Gia kì về phòng lấy khăn lau người mặc đồ lại, ôm cô vào lòng để ngủ, người con gái nằm trong lòng khiến cho hắn cảm thấy bình yên, một phiền muộn đều tan biến.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-106)