← Ch.163 | Ch.165 → |
Tính Đỗ Khanh cũng không loanh quanh lòng vòng, cho nên cô trực tiếp hỏi: "Vì sao anh kiên trì để em đứng tên hai căn hộ kia, kỳ thật anh có thể tự đứng tên, hoặc là nói chúng ta mỗi người đứng tên một căn hộ cũng được."
Tống Gia Thành cười cười, duỗi tay cầm một lát khoai lát bón cho Đỗ Khanh: "Có rất nhiều nguyên nhân, ta sẽ từ từ nói......"
"Đầu tiên nàng cũng biết, ở trong mắt ta, hai căn hộ này không đáng để nhắc tới, đúng không?"
Đỗ Khanh nghe vậy gật đầu, xác thật hắn không thiếu chút tiền này.
Thấy cô gật đầu đồng ý, Tống Gia Thành mới tiếp tục nói: "Thứ hai, ta vốn không phải người hiện đại, nàng là liên hệ duy nhất của ta với hiện đại, cho nên hai căn hộ này đứng tên em cũng là chuyện hợp lý."
Đỗ Khanh khó hiểu hỏi: "Đây là cái logic gì vậy?"
Anan
Tống Gia Thành nhìn Đỗ Khanh, dùng ngữ khí bình tĩnh, đương nhiên nói: "Logic chính là ta ở hiện đại không vì cái gì khác, cũng chỉ bởi vì nàng, cho nên giữa hai chúng ta không có nhiều chuyện phức tạp như vậy, nếu không thể ở cùng nàng, ở hiện đại ta có một, hai căn hộ hay là một trăm căn hộ, đều giống nhau —— không có ý nghĩa gì hết."
Đỗ Khanh duỗi tay ôm ngực, có chút không kịp phản ứng, cô chớp chớp mắt, chậm rãi suy nghĩ: Vừa rồi Tống Gia Thành đang nói lời ngon tiếng ngọt với cô sao?
Lý do ở hiện đại chỉ vì nàng gì đó, chưa từng có ai nói với cô như vậy, hiện tại đột nhiên nghe Tống Gia Thành nói, làm tim cô không khỏi đập cuồng loạn.
"Điều thứ ba, về vấn đề thuế trước bạ, vấn đề này ta đã sớm biết, ta nghĩ như này, ta làm một người cổ đại, nếu hiện tại ở hiện đại đã có một thân phận hợp pháp, nơi này cũng được coi là quê hương thứ hai của ta, cho nên ta vì quốc gia bỏ ra một chút, cũng là chuyện nên làm, chút tiền thuế trước bạ này tuy rằng không tính là cống hiến gì đặc biệt, nhưng cũng coi là chút cống hiến của ta vì quốc gia đi."
Đỗ Khanh nghe vậy mở to hai mắt, trong lòng vạn phần hổ thẹn, cô là một người sinh ra và lớn lên ở hiện đại, khi học tiến sĩ ở thủ đô, còn được rất nhiều trợ cấp và tài nguyên của quốc gia, tư tưởng giác ngộ lại không bằng một người cổ đại như Tống Gia Thành.
Khi đi mua nhà, suy nghĩ đầu tiên của cô chính là, để Tống Gia Thành đứng tên là có thể tiết kiệm được một số tiền thuế trước bạ không nhỏ.
Cô như vậy...... Có phải quá mức tục tằng, tầm mắt quá thiển cận hay không?
Đã ở cùng Tống Gia Thành một đoạn thời gian, nhưng vào giờ phút này, lần đầu tiên trong lòng Đỗ Khanh mới xuất hiện một suy nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD. me - monkeyd. me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-164-chi-vi-nang. html. ]
Tống Gia Thành hoàn mỹ như vậy, có thể cùng hắn ở bên nhau, nên nói là vận khí của cô quá tốt sao?
Làm bạn gái Tống Gia Thành, là cô đang trèo cao sao?
Thấy Đỗ Khanh xuất thần, Tống Gia Thành còn tưởng rằng lời nói của mình làm cô quá xúc động, cho nên hắn cũng không nói thêm nữa, mà duỗi tay bón lát khoai tây cho cô.
Lúc này Đỗ Khanh đang suy nghĩ lời nói của Tống Gia Thành, miếng khoai tây tới bên miệng, cô không hề nghĩ ngợi, hé miệng ăn luôn, cô răng rắc răng rắc nhai khoai tây trong miệng, vẻ mặt hoảng hốt nghĩ ngợi.
Hiếm khi Tống Gia Thành thấy được bộ dạng ngốc nghếch của bạn gái, ngón tay trên sô pha giật giật, nén xuống xúc động muốn xoa đầu cô.
Tống Gia Thành một tay sờ sờ chóp mũi, có chút ngượng ngùng nghĩ: Hiện tại trong lòng tiểu Hạ đã rất rối loạn, hắn không được làm rối tóc cô, chọc cô tức giận.
Không sai, Đỗ Khanh không thích Tống Gia Thành xoa đầu mình.
Một là cô cảm thấbản thân lớn tuổi hơn hắn, xoa đầu là động tác chỉ làm với trẻ con thôi, đối với cô không thích hợp, hai là lo lắng hắn xoa thuận tay, về sau đỉnh đầu và tóc của bản thân không thể gọn gàng nổi, sẽ làm cô cảm thấy thập phần bối rối.
Dù sao mặc kệ trong lòng Đỗ Khanh nghĩ như thế nào, chuyện nhà ở đã được quyết định, cô chỉ có thể tự mình chậm rãi tiêu hóa chuyện này trước, về sau còn chưa biết nói với Cam Mạn Mai và Đỗ Hùng Hoa như thế nào.
Cô cũng không thể nói thẳng: Ba mẹ, bạn trai tiện tay tặng hai căn hộ cho con, chờ trang hoàng xong ba mẹ dọn đến căn đối diện ở đi.
Đỗ Khanh làm một người phụ nữ hiện đại độc lập, tuy rằng nói như vậy có chút hơi rạch ròi quá, dù ngay từ đầu cô đã biết Tống Gia Thành có tiền, nhưng cô thật sự chưa bao giờ có suy nghĩ khác trên phương diện tiền tài của hắn.
Trước kia cô chỉ lo thèm nhỏ dãi sắc đẹp của hắn.
Hiện tại cẩn thận ngẫm lại, từ lúc cô quen biết Tống Gia Thành, chỉ riêng chỗ Tần thị và Tống Mẫn Lan đã tặng rất nhiều trang sức và lễ vật trân quý cho cô, hơn nữa trong khoảng thời gian này Tống Gia Thành lục tục tặng cô rất nhiều túi xách và căn hộ.
Giống như —— trong bất tri bất giác, cô đã dựa vào bạn trai một chân bước vào hào môn?
← Ch. 163 | Ch. 165 → |