← Ch.071 | Ch.073 → |
Chuyện giường gỗ và sương trắng, Đỗ Khanh cùng Tống Gia Thành tạm thời không tìm được đáp án.
Lần này bọn họ tính toán ở hiện đại một đoạn thời gian.
Đặc biệt là Đỗ Khanh nghĩ dù sao không còn mấy ngày nữa sẽ tới cuối tuần rồi, đơn giản chờ trở lại thành phố Vân trước, rồi mới đi qua cổ đại.
Anan
Đỗ Khanh ở trên mạng đặt mau cho Tống Gia Thành ba cái đồng hồ quả lắc.
Tống Gia Thành tự mình chọn lựa đồng hồ quả lắc, hình thức cũng không sai biệt với cái đồng hồ mà Tống Quốc công mang đi, chỉ có vào chi tiết khác biệt.
Trừ bỏ đồng hồ quả lắc, Đỗ Khanh còn đặt mua rất nhiều nội y.
Cô mua không ít băng vệ sinh, khăn giấy cũng như các vật dụng hàng ngày dùng một lần.
Đương nhiên, mấy thứ này cũng không phải chỉ chuẩn bị cho một mình Đỗ Khanh.
Cổ đại không có giấy vệ sinh mềm mại, cũng không có đồ dùng của phụ nữ sạch sẽ vệ sinh.
Tuy rằng trên chợ có bán giấy bản, nhưng giấy bản thô ráp, người nhà giàu cũng chướng mắt, nhà nghèo lại dùng không nổi.
Quốc công phủ xa xỉ đều dùng tơ lụa thay giấy vệ sinh.
Những khăn lụa màu trắng mềm mại, mượt mà, tùy tiện thêu hai châm sẽ thành khăn tat tơ tằm thượng đẳng.
Dùng ở trên mông...... Làm Đỗ Khanh cảm thấy quá lãng phí.
Cũng may phía trước trong ba lô bên có một bao giấy vệ sinh, bằng không cô cũng sẽ phải dằn vặt bản thân mà dùng tơ lụa chùi mông.
Sinh hoạt ở cổ đại, tuyệt đối cần giấy vệ sinh.
Nếu không phải không gian giường gỗ hữu hạn, Đỗ Khanh thật sự muốn dọn mười mấy thùng giấy vệ sinh qua trong một lần, trực tiếp nhận thầu cung cấp giấy vệ sinh cho toàn bộ Quốc công phủ.
Qua một năm, tơ lụa tiết kiệm được không chừng có thể may vài món quần áo.
Nội y cùng băng vệ sinh Đỗ Khanh không chỉ chuẩn bị một phần cho chính mình, còn tiện thể mang không ít cho Tần thị và Tống Mẫn Lant.
Tuy rằng hiện tại tình cảm của cô và Tống Gia Thành còn đang trong giai đoạn mập mờ, nhưng lấy lòng người nhà của hắn một chút cũng là chuyện bình thường.
Đỗ Khanh mua rất nhiều bộ nội y, kích cỡ của Tần thị cô có thể tự đoán đại khái, mà hai người chị gái của Tống Gia Thành cô chỉ có thể lấy bừa.
Để cho chắc chắn, mỗi một số đo Đỗ Khanh đều mua mấy bộ.
Trừ bỏ mấy thứ vụn vặt sử dụng hàng ngày này, Đỗ Khanh còn mua một cái di động khác, sim và laptop cho Tống Gia Thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD. me - monkeyd. me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-72-gap-mat. html. ]
Rối loạn một hồi, liền sùng gần hết hai mươi vạn bán vàng lần trước.
Đỗ Khanh mỗi tháng còn phải trả một khoản tiền trả góp mua nhà, đi làm mấy năm cũng không có nhiều tiền tiết kiệm.
Tiền trong thẻ ngân hàng cũng mới đạt đến sáu chứ số vào hai tháng trước.
Kế tiếp nếu bọn họ còn muốn mua sắm nhiều như hôm nay, cũng chỉ có thể bán thêm một thỏi kim nguyên bảo.
Mấy thứ Đỗ Khanh đặt mua, cô trực tiếp điền địa chỉ nhà cha mẹ.
Chờ mấy ngày nữa bọn họ phải quay về thành phố Vân, mấy thứ này nếu gửi về quê, lúc đi còn phải tốn tiền tìm công ty vận chuyển.
Gửi thẳng đến thành phố Vân có thể tiết kiệm được không ít công phu.
Đỗ Khanh nhắn Cam Mạn Mai giúp mình nhận hàng, cũng không nói trước tình huống.
Cho nên Cam Mạn Mai căn bản không để chuyện này trong lòng, còn tưởng rằng chỉ có một hai kiện hàng nhỏ, khi bà tan tầm thuận đường qua phòng bảo vệ lấy hàng.
Nhưng mà chờ bà nhìn thấy đống hàng chuyển phát xếp thành một núi nhỏ trước phòng an ninh, quả thực không thể tin vào hai mắt của mình.
Đỗ Hùng Hoa lại bình tĩnh hơn bà xã một chút, còn nhớ rõ ra mặt tìm bảo vệ xác minh tình huống.
Nhưng mà bảo an thập phần xác định mấy thứ này đều là đồ của Đỗ Khanh.
Đỗ Hùng Hoa chưa từ bỏ ý định tiến lên lần lượt kiểm tra đối chiếu tên trên từng đơn hàng, xác định tất cả chỗ này thật sự là của con gái Đỗ Khanh.
Mặt trên đều ghi rõ địa chỉ, tên và số điện thoại, hắn không thể tin được.
Nguyên bản Cam Mạn Mai còn ôm chút may mắn, cảm thấy có lẽ là trùng tên.
Con gái bà, bà biết.
Từ nhỏ Đỗ Khanh đã không phải đứa nhỏ tiêu tiền linh tinh.
Tuy rằng con bé cũng giống những cô gái bình thường khác, thích trang sức xinh đẹp, nhưng con bé chưa bao giờ mù quáng theo đuổi hàng hiệu, bình thường mua đồ đều là dựa theo năng lực tài chính của mình, chưa bao giờ vung tay quá trán.
Nhưng mà sắc mặt của chồng bà đã thuyết minh hết thảy.
Cam Mạn Mai nhìn đống hàng chuyển phát nhanh trước mặt, cảm thấy huyệt thái dương giật giật.
Bà hít sâu một hơi, móc di động ra gọi cho Đỗ Khanh.
Hôm nay bà muốn hỏi một chút, rốt cuộc con gái đang định giở trò gì.
Đỗ Khanh nhận được thông báo đơn hàng đã được giao, trong lòng cũng đã đoán được chuyện Cam Mạn Mai sẽ gọi điện thoại tới truy vấn mình.
← Ch. 071 | Ch. 073 → |