← Ch.08 | Ch.10 → |
Lâu lan giai nhân_C2. 1
Tác giả: Điển Tâm
Đến gần thời gian dùng bữa tối, ánh trăng trên đầu ngọn liễu, một bóng dáng yểu điệu đang cầm khay thức ăn, hướngmột chỗ bí mật nhất đình viện Thiết thành mà đi tới. Nàng bộ dạng cẩn thận, còn bất chợt quay đầu lại ngó nhìn có người theo dõi hay không.
Chưa đi tới cửa vào địa lao, phía sau núi giả đột nhiên nhảy ra một đạo hắc ảnh, cả kinh nàng thở hốc vì kinh ngạc, cơ hồ giữ không được khay thức ăn.
"Lại muốn đi đưa cơm sao?"Cừu kha đưa ánh mắt nhìn Băng Nhi, tầm mắt quét qua khay đựng thức ăn." Con của ma giáo kia vận khí thật là tốt, ta vốn định để cho hắn chết đói, không nghĩ tới Trầm trang chủ lại có ý định khác."
Băng Nhi rút lui một bước, cúi thấp đầu không dám nhìn vào tầm mắt của Cừu kha.
Trên thực tế, nàng cũng không phải là cô gái tầm thường, hơn nữa cũng không phải là nha hoàn bình thường. Hàn Chấn Dạ không có đoán sai, thật sự của nàng là đến từ bên ngoài, lúc trước nói cho người bên cạnh cũng là lời nói dối, nàng phụng mệnh đi tới Thiết thành nhưng thật ra là vì thi hành nhiệm vụ. Chỉ có số ít người mới biết được, nàng là cùng Trầm Khoan có một trao đổi.
Trầm Khoan ra lệnh cho nàng, muốn nàng ẩn thân ở Thiết gia rồi nghĩ cách đến gần Hàn Chấn Dạ. Nhận được tín nhiệm của hắn hỏi ra Thiết gia có quan hệ cùng Hàn Chấn Dạ như thế nào tùy thời hồi báo tin tức. Trầm Khoan đang trù tính âm mưu, nếu là tiến hành được không thuận lợi lỡ gặp chuyện bị bại lộ, nàng nhất định phảisử dụng thủ đoạn cuối cùng...xử hắn.
Nghĩ đến Trầm Khoan gửi đủ lời nhắn nhủ, nàng hai tròng mắt trong suốt mỹ lệ không khỏi buồn bã, hai tay càng cầm thật chặt, đầu ngón tay đâm vào lòng bàn tay mềm mại, nàng nhưng một chút cũng không cảm thấy đau đớn.
Nàng thật sự không muốn làm như vậy, sau khi lừa gạt sự tín nhiệm của Hàn Chấn Dạ rồi phản bội lại hắn. Huống chi Thiết gia mọi người đối với nàng rất tốt, thậm chí ngay cả Thiết thành phu nhân -Dã Hỏa không biết vì sao cũng đối với nàng thêm chiếu cố, đối với nàng giống như tỷ muội trong nhà.
Nhưng mà nàng không có bất kỳ lựa chọn nào a! Tại nơi xa, tất cả thân tộc của nàng đến nay toàn thân vùi lấp chốn lao ngục. Sau đó không lâu sẽ bị đưa lên pháp trường, nàng nếu là không có được sự cứu giúp của Trầm Khoan, hơn bảy mươi nhân mạng sẽ chết thảm dưới tay đao phủ ...
"Hắn đại khái rất tin tưởng ngươi sao? Nghĩ cũng không nghĩ ra ngươi là do Trầm trang chủ phái tới câu hồn hắn khiến cho hắn phải xuống hoàng tuyền."Cừu kha đánh giá Băng Nhi xinh đẹp, thầm thầm bội phục sự lựa chọn cơ trí của Trầm Khoan.
Đúng là nữ nhân mỹ lệ nhu nhược, xem ra giống như là không có nửa phần khả năng đả thương người, bộ dáng vô tội kia có thể lừa gạt bất luận kẻ nào. Hàn Chấn Dạ coi như cẩn thận nữa, chỉ sợ cũng đề phòng không được Băng Nhi. Đại khái nằm mộng cũng không nghĩ ra, Băng Nhi cũng là nằm trong mưu kế. Liên tục hai chiêu mỹ nhân kế, Hàn Chấn Dạ không bị câu hồn cũng khó.
"Hỏi vòng vèo có ra tin tức gì không?"Cừu kha dò hỏi, đi về phía trước mấy bước vẫn là đang đánh giá nàng.
Nàng ngẩngđầu lên, đạm mạc mà nhìn hắn vẻ mặt không có thay đổi."Ta không cần hướng ngươi báo cáo cái gì, ta khi biết chuyện gì cũng chỉ có thể nói cho Trầm Khoan."Băng Nhi lạnh lùng quay đầu đi, muốn hướng địa lao mà đi tới, trong lòng đối vớiCừu kha không có nửa phần hảo cảm.
Cừu kha cười lạnh một tiếng, đột nhiên vươn tay hung ác địa nắm được Băng Nhi. Tay của hắn sức lực rất lớn, hoàn toàn không biết thương hương tiếc ngọc căn bản không cần dùng sức cũng làm đau nàng.
"Cho ta làm dáng sao? Ta muốn ngươi nói cho ta biết "Hắn khàn giọng nói, bởi vì bị khinh thị mà tức giận.
Chỗ hắn nắm truyền đến một trận đau đớn, nhưng ánh mắt của nàng lại là không có thay đổi, ánh mắt trong suốt nhìn thẳng Cừu kha. Nàng mặc dù bộ dáng nhu nhượcnhưng tính cách hết sức kiên cường không chịu bất cứ uy hiếp gì."Ngươi không phải là Trầm Khoan, ta không cần thiết nói nhiều lời."Nàng nhàn nhạt nói.
"Gái điếm thúi! Dám xem thường ta?"Cừu kha phất tay hung hăngđánh nàng một cái tát kêu vang thật lớn, đem nàng đánh cho quay đầu đi "Cho là mang Trầm trang chủ ra dọa ta, ta liền không làm gì được ngươi sao?"Ánh mắt của hắn lóe lên, tầm mắt dao động nhìn sự ôn nhu của nàng, trong mắt hiện lên tia dâm dục. Nữ nhân đẹp như vậy, nếu là để cho con của ma giáo kia nếm trước há chẳng phải đáng tiếc sao? Chỉ tiếc bây giờ không có thời gian, nếu không...
Cừu kha tia nhìn rét căm căm, nụ cười kia cực kỳ giống chó sói nuốt chửng con mồi, làm cho người ta vô cùng không thoải mái.
← Ch. 08 | Ch. 10 → |