Truyện:Láng Giềng Hắc Ám - Chương 23

Láng Giềng Hắc Ám
Trọn bộ 83 chương
Chương 23
0.00
(0 votes)


Chương (1-83)

Trong mơ phát hiện bản thân thực sự biến thành cô gái lọ lem, vừa nghe thấy cáo thị Trang Ⓗô_𝓃 Hiểu muốn tuyển chọn bạn gái, lập tức nhanh chóng chạy tới thi tuyển, Chí Chí lôi tôi lại, nói tôi và Trang Hô*𝓃 Hiểu cách biệt tuổi tác quá lớn, không thích hợp, phải cử em gái đi, tôi lo lắng т*⭕á*ⓣ m*ồ 𝖍*ô*ï đầy đầu, ra sức giải thích, nhưng Chí Chí không tin, cuối cùng nói với tôi, chỉ cần trong hôm nay tôi bán được 1000 bộ quần áo, thì có thể đi.

Tôi vừa nghe, lập tức treo biển bên ngoài cửa hàng, lập tức viết chữ đại hạ giá, một đồng một bộ, mọi người ùn ùn kéo đến, không lâu sau liền bán hết sạch quần áo. Sau đó tôi không thèm để ý sắc mặt tái mét của Chí Chí, chạy nhanh tới nơi Trang Ⓗô●ռ Hiểu tổ chức vũ hội. Kết quả vừa vào, đúng lúc thấy Trang ℋô_𝐧 Hiểu và một 𝖒.ỹ ռ.ữ nữa ôm nhau rất chặt, đang khiêu vũ, còn cười ầm ĩ, rất vui vẻ. Tôi tức giận, lập tức chạy trối 🌜-𝐡-ế-t lôi hai người ra, vị m·ỹ n·ữ đó không phục, nói nên có thứ tự trước sau. Tôi một chút cũng không thương hoa tiếc ngọc, hét lên với cô ta, tôi đã sờ Tiểu Trang nhà anh ta rồi, cô muốn sao. Cô ta chắc là tiểu thư khuê các, chưa từng gặp qua loại phụ nữ đanh đá như tôi, liền thối lui.

Tôi quay người, đang muốn trừng trị Trang ♓●ô●n Hiểu, nhưng anh ta liền ôm lấy tôi, nói một cách tình cảm mãnh liệt, Thảo Nhĩ, cuối cùng em tới rồi! Thấy anh ta coi trọng tôi, tôi lập tức không giận nữa, đưa tay cho anh ta, kêu ra khiêu vũ. Trang Hô-ռ Hiểu không ngạc nhiên, nói, còn khiêu vũ cái gì, nhà bếp đợi tôi bao lâu rồi. Nói xong liền ra sức đẩy tôi, tôi lăn lộc cộc tới bếp, mặt té xuống đĩa lưỡi heo, có một cái còn chọc vào miệng tôi, tôi ra sức nhổ ra, nhưng lưỡi heo cứ như còn sống, vẫn không ngừng quấy rối trong miệng tôi. Được, lưỡi heo, mày bất nhân tao bất nghĩa, tôi hung dữ, cắn mạnh một cái......

Đột nhiên nghe thấy tiếng rên nhỏ, tôi tỉnh lại, mới phát hiện ra... mình bị Trang ♓·ô·n Hiểu đè trên ghế sô fa!

"Anh làm gì đấy?" Tôi trợn mắt.

Ai ngờ anh ấy trợn mắt nhìn lại: "Em còn hỏi anh, sao cắn anh?"

"Hóa ra anh chính là lưỡi heo!" Tôi đột nhiên hiểu ra, vội đẩy anh ấy, "Sao 𝒽ô_𝐧 trộm em!"

Trang 𝐇.ô.n Hiểu nói cứ như không: "ℳ·🅰️·𝖘𝐬a𝐠·e cho em lâu vậy, không thể lấy chút thù lao ư?"

"Sao anh nhỏ mọn vậy?" tôi vội lấy khăn lau miệng: "Vậy anh nấu cơm cho anh lâu như vậy, sao anh không trả thù lao cho em?"

Trang 𝐇ô_п Hiểu nhìn tôi 3 giây, sau đó dang hai tay ra dựa vào ghế sô fa, cắn răng nói: "Đến đây."

"làm gì?" Tôi không hiểu

"Em chẳng muốn thù lao ư?" Vẻ mặt kiểu hy sinh: "Vậy thì lấy т·𝒽â·n t·𝐡·ể anh ra báo đáp em nhé."

Tôi liếc anh một cái: "Anh mơ đấy."

"Ôi, " Trang H·ô·п Hiểu dùng khuỷu tay huých huých tôi: "quá thời gian quy định, còn không nắm lấy cơ hội?"

"Phiền ⓒ𝒽ế●🌴 đi! Nhanh tiếp tục Ⓜ️@𝖘●ⓢ●🔼●ɢ●ⓔ cho em." Tôi không khách khí đặt chân lên người anh, dùng mũi rên lên một tiếng: "Với bộ dạng anh, phụ nữ nào có thể thích anh được."

"Mình phát hiện mình hơi thích anh ấy rồi." Trên ban công nhà Chí Chí, tôi một hơi uống cạn ly champagne, sau đó nói ra lời này.

"Ai?" Chí Chí hỏi

"Trang Ⓗô·𝖓 Hiểu."

"Hóa ra là tên tiểu tử đó." Chí Chí "à" một tiếng: "Sao đột nhiên cậu phát hiện bản thân thích anh ta?"

"Mình mơ thấy anh ấy và người phụ nữ khác ôm nhau, trong lòng giống như bị kiến cắn, rất chân thực." Tôi giơ chân ra lan can ban công, đung đưa: "Hơn nữa, khi anh ấy ♓-ô-𝐧 mình, mình cũng không có cảm giác ghét, vì vậy chắc là thích anh ấy rồi."

Chương (1-83)