Nổi lên sóng gió
← Ch.004 | Ch.006 → |
Đã qua nhiều ngày ở bên trong Lâm Hoa điện là gió êm sóng lặng, chưa có chuyện gì phát sinh, nhưng A Uyển lại có loại cảm giác ba đào nổi sóng. Mặt ngoài bình lặng này tựa như chính là dấu hiệu trước giông tố.
Nhìn Ôn Dư cùng Lý Tế vốn đã thân nhau, lại còn ở cùng một viện lại càng dính vào nhau hơn. A Uyển cố tình nhắc nhở Ôn Dư chú ý đề phòng Lý Tế chút, nhưng Ôn Dư cũng không cảm kích, tình cảm giữu hai tỷ muội vốn không thắm thiết, A Uyển đột nhiên nhắc nhở như thế, Ôn Dư chỉ coi là A Uyển một thân một mình tới lui không ai cùng nàng quan hệ thân thiết, liền đố kỵ mình có một tỷ muội tốt mà thôi.
Ôn Uyển thấy thế cũng không nói thêm nữa, nên để A Dư nếm chút khổ sở mới có thể rút ra bài học kinh nghiệm.
Màn đêm buông xuống là lúc A Uyển đang ngồi đàng hoàng ở trước bàn học sao chép nữ giới, một tay viết chữ nhỏ nhìn rất là đẹp.
Nhưng nha hoàn Thanh Sam lại vội vội vàng vàng xông vào, thần sắc thở hổn hển, cũng không để ý lễ nghi gì đi tới:"Cô nương cô nương, ngài có biết không? Bên ngoài thế nhưng đã phát sinh chuyện lớn rồi!"
Ôn Uyển không chút hoang mang đem chữ cuối cùng viết xong mới để bút xuống, nhìn dáng vẻ nha hoan này thở không ra hơi gào to, cười hỏi:"Xảy ra chuyện gì rồi? Xem Thanh Sam của chúng ta vừa chạy vừa thở hổn hển như trâu vậy."
Thanh Sam chậm rãi hồi sức:"Cô nương ngài chính là luôn ở trong phòng sao chép thư sách, không để ý đến chuyện bên ngoài. Việc chép sách nô tỳ sẽ không làm, nô tỳ đương nhiên phải giúp ngài thăm dò nhiều một chút tin tức bên ngoài, nô tỳ chính là một nô tỳ tốt đấy chứ. Ngài không biết sao, vừa mới rồi ở ngự hoa viên xảy ra chuyện lớn!"
Thanh Sam một bộ thần bí hề hề lại mang theo dáng vẻ kiêu ngạo thám thính được tin tức lớn, nhưng A Uyển nếu nói là sự việc lớn cũng không quá quan tâm, chỉ là có chút kỳ lạ, đã qua nhiều ngày chung sống có thể nói là đã biết rõ tính nết của Thanh Sam. Thanh Sam này cho tới bây giờ trong đầu thế nhưng chỉ có cơ bắp, sao lại đột nhiên nghĩ giúp mình dò la tin tức?
"Lời nói thăm dò tin tức cho chủ tử chính là nô tỳ tốt là ai nói với ngươi?" A Uyển chú ý tới chỗ trọng điểm này.
"Việc này không có đâu, nhưng là nô tỳ thấy Đại cung nữ Hồng Lăng tỷ tỷ làm như vậy nha. Nô tỳ đây là lần đầu tiên hầu hạ cô nương, cô nương chính là chủ tử của ta, nô tỳ làm việc cũng thể kém Hồng Lăng tỷ tỷ được đâu." Thanh Sam từ khi vào cung tới nay đây là lần đầu tiên hầu hạ người khác, không có kinh nghiệm gì nên tất cả nàng đều nhìn theo dáng vẻ của Đại cung nữ lợi hại nhất mà làm, hoàn toàn không nghĩ đến vị chủ tử bản thân phục vụ này cuối cùng có thể ở lại trong cung không.
A Uyển nghe đến đây vừa buồn cười vừa cảm thấy tức giận:"Ngươi a, ngươi có biết ở trong cung này lén thám thính tin tức chính là phạm vào điều kiêng kị, nếu như bị bắt được thì làm thế nào cho phải? Cô nương của ngươi là ta hiện tại chỉ là một tú nữ, ngươi hầu hạ ta cũng chỉ là tạm thời, không nên mạo hiểm đi thăm dò tin tức như vậy, huống hồ đối với ta như thế cũng không quá tốt, ngươi hiểu chưa?"
A Uyển đem những lời này nói rõ ràng, tuy là rất vui vẻ bởi tiểu cung nữ này đối với mình rất để bụng, nhưng A Uyển còn chưa có thể chân chính ở lại trong cung, cũng không có năng lực che chở Thanh Sam, tất nhiên là không hi vọng Thanh Sam bởi vì việc này mà chịu xử phạt gì.
Thanh Sam thế như chưa từng suy nghĩ nhiều như vậy:"Nhưng mà ta hiện tại hầu hạ cô nương đương nhiên là muốn để ý nha, cô nương đừng lo lắng, tin tức này chính là do Quan cô cô nói cho nô tỳ, sẽ không bị bắt! Đúng rồi, nô tỳ còn chưa nói việc lớn là việc gì đâu."
Vừa nói vừa vui sướng tiếp tục báo cáo đại tin tức của mình, một bộ dáng vẻ cầu được khen ngợi:"Cô nương ngài không biết đâu, ngay mới vừa rồi, Chu tú nữ ở Ngự hoa viên ngắm hoa thì đụng phải thánh thượng, ngự tiền thất nghi (tức là thiếu lễ nghi), bị Hoàng thượng thưởng cho mười hèo mang trở về."
Chu tú nữ này A Uyển cũng biết đến, đích nữ của Thừa Ân hầu phủ, muội muội ruột của Hoàng hậu nương nương. Thừa Ân hầu phủ từ khi khai quốc tới nay tước vị chính là cha truyền con nối, khỏng mấy trăm năm nay cũng xuất ra không ít quý nhân trung cung, hiện giờ có thể nói là tài năng lộ rõ. Nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra được Thừa Ân hầu phủ ở bên trong nhưng là quá thịnh tất suy mà không tự biết.
"Nhưng ta nhớ rõ Lâm Hoa điện này xem như là cung điện ở chỗ xa, có thể nào đi tới trong Ngự hoa viên được đâu?" Điểm này A Uyển cảm thấy thật kỳ quái.
"Cô nương ngài cũng không biết, Lâm Hoa điện chúng ta tuy là hơi chếch, nhưng có một con đường nhỏ có thể trực tiếp đi tới Ngự hoa viên."
Như thế càng khiến A Uyển thấy lạ, theo lý thuyết đường nhỏ này cũng chỉ có bọn cung nữ thái giám là người hầu ở Lâm Hoa điện thời gian dài mới biết được, huống hồ điều này có thể giựt dây Chu tú nữ dạ hành (đi đêm) tới Ngự hoa viên, đồng thời có thể đoán đúng Hoàng thượng tối nay cũng trải qua ở Ngự hoa viên, người này có thể nói đã sớm có mưu tính từ trước, Chu tú nữ này thật sự là cây to đón gió.
Ai chẳng biết nếu chưa được công khai diện kiến mặt vua ở điện tuyển thì chưa được tính là nữ nhân của hoàng thượng, lén tình cờ gặp gỡ Hoàng thượng ở đằng sau cung trong mắt mọi người đây chẳng phải là không biêt xấu hổ quyến tũ đàn ông, mặc dù không lâu sau đó thông qua điện tuyển, chỉ cần ở chuyện này, phong ban cho phân vị sợ là ở chỗ nào cũng không được cao.
Tuy là có Hoàng hậu nương nương che chở, nhưng chắc chắng Chu tú nữ sau này sinh hoạt ở trong cung sẽ không quá tốt, chí ít là ở bề ngoài, ai sẽ cùng một người còn là tú nữ liền dám đi Ngự hoa viên câu dẫn Hoàng thượng dụ dỗ đàn ông quan hệ quá mức thân thiết chứ?
Việc này người ở phía sau tính toán quả thực rất giỏi, nhất tiễn tam điêu (một mũi tên trúng ba con nhạn), thứ nhất là Chu tú nữ sau này phân vị sẽ không quá cao, thứ hai bắt đầu từ đêm nay thái độ của Hoàng thượng xem chừng là đã chán ghét mà vứt bỏ Chu tú nữ này, thứ ba chính là thông qua Chu tú nữ ở đằng sau đả kích Hoàng hậu nương nương.
Người có can đảm đối chọi Hoàng hậu nương nương gay gắt như vậy, thân phận phía sau người này sẽ không quá thấp. Cho nên A Uyển có thể chắc chắn người mưu đồ chuyện này không phải là Đức phi thì chính là Hiền phi, nhưng A Uyển cũng sẽ không ngu đi chứng thực chuyện này, dù sao Chu tú nữ cùng mình không thân cũng chẳng quen. Ở trong cung này, bản thân chỉ là hạng tôm tép, làm bộ không biết chính là tốt nhất.
***
Ban đêm ở Kiến Chương cung cho tới bây giờ đều là đèn đuốc sáng trưng, một nữ tử thanh lệ ngồi ở chủ vị, cung trang sắc khói làm khí chất thanh lệ xuất trần của nàng được tôn lên càng sâu.
Chỉ là biểu tình trên mặt nữ tử bởi vì phải cực lực khắc chế sảng khoái ở đáy lòng nên thoáng chút vặn vẹo, mặc dù nét mặt không hiện, nhưng khắp người tỏa ra hơi thở cực kỳ vui sướng.
"Sự tình đã làm thế nào?" Đôi môi nữ tử khẽ mở, tuyến thanh nghe cực kỳ tốt, bề ngoài giống như thanh nhuận làm người thư thái.
Cung nữ tâm phúc lập tức đứng thẳng đáp:"Hồi lời nói của nương nương, cung nữ Lâm Hoa điện truyền tin tức đên nói, Chu tú nữ bị mang trở lại trong viện, đoán rằng đã được chuyện rồi."
"Tốt! Tốt! Tốt!" Trong thanh âm của người phụ nữ lúc này đều lộ ra tâm tình cực kỳ tốt:"Hậu sự này ngươi cũng phải nhìn chằm chằm bọn họ làm xong, đừng lưu lại sơ hở gì."
Xem ra A Uyển nghĩ không sai, việc này thật là do một trong hai phi hậu cung bày kế, chỉ là mọi người đều không nghĩ tới người sau lưng này lại là người ngày thường thoạt nhìn thanh cao cao ngạo như tiên tử Hiền phi nương nương.
Hiền phi tâm tình lúc này có thể nói là vạn phần phức tạp, vừa sung sướng, vừa nghĩ lòng lại chua xót không ngớt. Một tháng trước đệ đệ của mình không hiểu sao bị người gia tộc hoàng hậu khiêu khích gây chuyện, đệ đệ còn bị cắt đứt chân, đây cũng là chặt đứt con đường làm quan sinh sôi của đệ đệ. Nhưng người nhà không chỉ không thể lấy lại công đạo, còn phải tới cửa chịu nhận lỗi, nhận hết châm chọc khiêu khích của người nhà kia.
Suy nghĩ đến đây, Hiền phi không tự chủ nắm chặt tay, việc hôm nay, chẳng qua là vừa mới bắt đầu mà thôi.
***
Việc của Chu tú nữ ngày hôm sau liền truyền khắp các tú nữ, hoàng hậu cũng không có khả năng mặc kệ, sau khi dẫn Chu tú nữ tới Khôn Ninh cung dưỡng thương, lại một đợt truy tra, nhưng vừa mới tra được là cung nữ bên người Chu tú nữ phía sau giựt dây, cung nữ liền tự vẫn.
Mà việc này đầu mối bị chặt đứt cũng chỉ xử phạt qua loa mấy cung nhân Lâm Hoa điện, tuy là hoàng hậu tức tốc uy áp (ra oai áp chế) những lời nói lảm nhảm của tú nữ lúc rảnh rỗi biến mất, nhưng mọi người âm thầm nghĩ thế nào cũng đều đã tự biết.
Việc này chính là cầm nặng để nhẹ, sau đó cho qua.
Trong Lâm Hoa điện vừa khôi phục bầu không khí bình tĩnh, A Uyển cũng không nhanh không chậm trôi qua, cho tới khi cung nữ hầu hạ bên người Ôn Dư tìm tới cửa.
← Ch. 004 | Ch. 006 → |