Vay nóng Homecredit

Truyện:Làm Sủng Phi Như Thế Nào - Chương 076

Làm Sủng Phi Như Thế Nào
Trọn bộ 123 chương
Chương 076
Lợi dụng
0.00
(0 votes)


Chương (1-123)

Siêu sale Lazada


Kính Nguyệt Hiên Bích Thủy trang.

Tả tiệp dư đang ngồi trong phòng thưởng thức trà, tay bưng chén trà nhưng ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía ngoài sân, dường như chứa đựng chờ mong, không lâu sau Đại cung nữ bên người vội vã bước vào trong phòng, hành lễ thỉnh an Tả tiệp dư.

"Như Tả, Hoàng thượng đi đâu rồi?"

"Hồi lời chủ tử, Tiểu Đặng Tử nghe được, Hoàng thượng đến Lương Tiêu các của Uyển chiêu nghi, xem chừng tối nay là muốn ở chỗ Uyển chiêu nghi..." cung nữ vừa nói vừa thận trọng nhìn Tả tiệp dư, rất sợ vị chủ tử này tức giận.

Quả nhiên, chén trà trong tay Tả tiệp dư nặng nề đặt xuống chiếc bàn, rốt cuộc trong đầu vẫn nhớ viện của mình gần Lưu Doanh các của Trương vinh hoa, không dám quẳng chén trà xuống mặt đất sẽ phát ra tiếng vang, nghiến răng nghiến lợi, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: "Uyển chiêu nghi Uyển chiêu nghi lại là Uyển chiêu nghi! Thật không biết hồ ly tinh kia dùng thủ đoạn gì mê hoặc Hoàng thượng!"

Tả tiệp dư vốn định nhân dịp mấy ngày ở Bích Thủy trang tiếp cận Hoàng thượng, cũng để bồi dưỡng chút tình cảm chiếm một phần vị trí trong lòng Hoàng thượng, oanh oanh yến yến trong cung có rất nhiều, bản thân mình khó có được cơ hội để nổi trội, nhưng đến Bích Thủy trang rồi, mỗi ngày đều có cơ hội được gặp mặt Hoàng thượng, Tả tiệp dư tin tưởng dựa vào bản lĩnh của mình, nhất định có thể cùng Hoàng thượng tiến thêm một bước. (Lina: ăn dưa bở nhiều quá rồi đó -_-!)

Ở trong Bích Thủy trang cùng Hoàng thượng cưỡi ngựa ngắm hoa du hồ, bản thân mình cũng không thể so được với người xuất sắc bên cạnh, luôn thiên vị Uyển chiêu nghi. Mặc dù Hoàng thượng có chút khen ngợi mình, nhưng buổi tối vẫn đi chỗ của Uyển chiêu nghi, mắt thấy kỳ nghỉ hè sắp qua gần non nửa, mà Hoàng thượng toàn bị Uyển chiêu nghi bá chiếm, bảo nàng sao không tức giận được!

Nhìn dáng vẻ trong cơn giận dữ của chủ tử, môi cung nữu hơi mở, bộ dạng khẩn trương, muốn khuyên chủ tử nhưng lại sợ chủ tử sẽ đem lửa giận dời đến trên người mình, đến lúc đó chắc chắn không tránh được nỗi khổ da thịt. Vì vậy Tả tiệp dư buồn bực một lúc lâu, cung nữ một câu cũng không nói thành lời.

"Tả tỷ tỷ, muội tới thăm tỷ." Trong phòng Tả tiệp dư đang cắn răng nghiến lợi nghe được lời này, lập tức nở nụ cười dịu dàng, tốc độ chuyển hóa nét mặt khiến người ta phải níu lưỡi.

Trương vinh hoa chủ nhân của âm thanh kia theo tiếng nói mà chân bước vào trong phòng. Tả tiệp dư vội vàng tiến đến cầm tay của Trương vinh hoa, cười nói: "Muội muội tới bất ngờ, tỷ tỷ không phản ứng kịp đấy, mau ngồi xuống đi." Lại nháy mắt, sai Đại cung nữ nhanh chóng đi rót trà.

"Muội muội tới có quá đường đột không, nhưng mà vừa rồi vào cửa viện không thấy có cung nhân nào ra canh chừng, vì vậy muội muội liền trực tiếp đi vào, tỷ tỷ đừng lấy làm phiền lòng." Trương vinh hoa bị Tả tiệp dư ấn vào trên ghế ngồi mới có cơ hội mở miệng.

"Trách muội làm gì, cung nhân bên ngoài không biết lại đi lười biếng chỗ nào rồi, ai, tỷ muội chúng ta cũng đâu phải người ngoài, ta còn ước gì muội thường xuyên đến thăm tỷ tỷ, đúng rồi, muội muội có thể dùng bữa tối."

Tả tiệp dư đích thực là dáng vẻ tỷ tỷ hiền hòa. Ba người Trương vinh hoa cùng Tả tiệp dư, Lâm chiêu nghi vốn là bạn thân khuê trung quen biết từ nhỏ, ba người ở trong cung tất nhiên thành một phe. Tả tiệp dư hơi lớn tuổi, lấy thân phận của Đại tỷ tỷ trông nom Trương vinh hoa và Lâm quý tần, Tả tiệp dư thân thiết với Trương vinh hoa đến không thể quen thuộc hơn được nữa.

"Tỷ tỷ nên dạy dỗ quản giáo thật tốt. Muội muội đã dùng bữa tối, đầu bếp tới từ phái nam tay nghề khá mới mẻ, Tả tỷ tỷ đã dùng bữa chưa?" Trương vinh hoa nhu hòa cười hỏi Tả tiệp dư.

Tả tiệp dư nghe xong lời này, tâm trạng ưu sầu lắc đầu, dáng vẻ thở dài muốn nói rồi lại thôi.

Trương vinh hoa thấy thế không khỏi quan tâm hỏi: "Tả tỷ tỷ sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?"

Thấy Trương vinh hoa tính tình chất phác đơn thuần quả nhiên mắc câu, trong lòng Tả tiệp dư vui vẻ, nét mặt vẫn tỏ vẻ hết sức đắn đo, gắng nở nụ cười lắc đầu: "Không có gì, không có gì."

"Muội muội hiếm khi đến thăm tỷ tỷ, bây giờ tỷ tỷ ngay cả lời nói thật cũng không muốn nói với muội sao?" Trương vinh hoa vừa quan tâm hỏi, quen không hiểu là như vậy, càng đúng như mong muốn của Tả tiệp dư.

Tả tiệp dư "Haiz" một tiếng, khẽ cắn môi: "Tỷ tỷ sao có thể không muốn nói thật với muội muội chứ, có điều chuyện này mà nói với muội muội thì vô duyên vô cớ thêm một người phiền não mà thôi. Nhưng muội muội đã hỏi, tỷ tỷ cũng đành tố khổ với muội muội một chút."

Trương vinh hoa nghe vậy, nắm lấy tay của Tả tiệp dư: "Tỷ tỷ sao lại nói vậy? Phải chăng có người bắt nạt tỷ?"

"Muội muội em cũng thấy đấy, lúc mới vừa rồi em vào viện của ta, ngoài cửa viện không có ai trông chừng đúng không? Cung nhân này chẳng qua là thờ ơ ta mà thôi, phần bữa tối cũng còn chưa đưa tới, đã nhiều ngày rồi cũng không phải lần một lần hai."

Nghe Tả tiệp dư nói, Trương vinh hoa mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt không thể tin được: "Tỷ tỷ nói những nô tài này lạnh nhạt với tỷ? Tốt xấu gì chúng ta cũng là phi tần của thiên tử, một nô tài sao dám lớn mật thế chứ?"

Đúng lúc Đại cung nữ bưng nước trà lên, Trương vinh hoa nhận lấy nhìn, đều là chút là trà bọt, kém xa phân lệ ngày thường, liền đem nước nước trà đặt lên bàn. Thấy động tác đó, Tả tiệp dư cười khổ một cái: "Muội muội chê cười, ta đây không có trà gì ngon, từ trong cung mang ra ngoài uống không khác lắm, quản sự thôn trang cũng không bù thêm cho ta, ai."

"Tỷ tỷ sao lại mặc cho những nô tài đó bắt nạt tỷ?" Biểu tình trên mặt của Trương vinh hoa trước sau luôn là vẻ giận dữ hiếm thấy.

Trong lòng Tả tiệp dư vui đến nở hoa, lời nói của Trương Tiêm Nhi này quả nhiên đúng như tâm tư của nàng, nhưng cười khổ nét mặt càng sâu: "Tính tình của muội muội luôn ưa thích yên tĩnh, không thích tìm hiểu việc bên ngoài, rất nhiều chuyện bề ngoài không đơn giản như vậy đâu, muội muội ngẫm lại xem, nếu phía sau không có ai sai khiến, những nô tài này sao dám đối xử như thế với ta?"

Cái miệng nhỏ nhắn của Trương vinh hoa khẽ nhếch, bừng tình đại ngộ, sau đó lại hỏi: "Người sau lưng là ai vậy?" Nàng nhớ rõ Tả tỷ tỷ không có thù hận quá lớn với người bên ngoài.

"Còn có thể là ai chứ, còn không phải là cái vị bây giờ là đỉnh quả tim của Hoàng thượng, ở tại Lương Tiêu các kia." Lúc nói lời này, trên mặt của Tả tiệp dư hoàn toàn là vẻ cam chịu.

Trương vinh hoa nhíu mày, thầm nghĩ, vị ở Lương Tiêu các kia dĩ nhiên chính là Uyển chiêu nghi, Uyển chiêu nghi luôn không thích giao tiếp cùng các phi tần, sao đột nhiên lại nhằm vào Tả tỷ tỷ, huống hồ lần trước Uyển chiêu nghi còn giúp mình một tay, không giống kiểu người tâm cao khí ngạo, liền chần chừ mở miệng: "Tả tỷ tỷ, có phải là tỷ hiểu lầm không? Uyển chiêu nghi cớ gì lại muốn nhắm vào tỷ?"

"Muội muội có còn nhớ rõ chuyện lần trước chúng ta phi ngựa cùng Hoàng thượng?" Thấy Trương vinh hoa gật đầu, Tả tiệp dư mới nói tiếp: "Lần trước lúc phi ngựa chẳng phải ta nói chuyện vài câu với Uyển chiêu nghi vài câu sao? Chắc hẳn những lời này khiến Uyển chiêu nghi không vui, cũng trách ta nhanh mồm nhanh miệng, trực tiếp vạch trần khuyết điểm của Uyển chiêu nghi, nàng nhằm vào ta như vậy cũng là bình thường thôi."

Nhưng Trương vinh hoa vẫn còn có chút đắn đo: "Nhưng mà, Uyển chiêu nghi thoạt nhìn không giống người lòng dạ hẹp hòi như vậy nha."

Tả tiệp dư liếc mắt nhìn Trương vinh hoa, thấy rất kỳ quái sao nàng ta lại nói giúp Uyển chiêu nghi, lại thay đổi nét mặt ủy khuất nói với Trương vinh hoa: "Tỷ tỷ còn có thể lừa muội chắc, lúc trước ta cũng không tin, nhưng muội xem cuộc sống bây giờ của ta, tình cảm chúng ta cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tỷ tỷ còn có thể lấy chuyện này lừa muội sao?"

Câu "tình cảm cùng nhau lớn lên từ nhỏ" của Tả tiệp dư không thể nghi ngờ là đã gia tăng thêm cân nặng không nhỏ, Trương vinh hoa liền giận dữ nói với Tả tiệp dư: "Tả tỷ tỷ có thể nén giận sao?"

"Không nén giận thì có thể thế nào, dù sao hiện giờ nàng ta rất được sủng ái, ta nào có sức tranh cùng nàng ta?" Trong giọng nói tràn đầy cam chịu cùng ủy khuất, không giống tác phong vốn có của Tả tiệp dư, Trương vinh hoa chỉ cho là nàng bị đả kích quá mức.

"Tả tỷ tỷ sao không báo chuyện này lên Hoàng thượng, dù gì nàng ta cũng chỉ là một chiêu nghi, tuy cao hơn chúng ta không ít, nhưng bên trên còn có mấy vị nương nương cùng Hoàng thượng hoàng hậu mà, tỷ tỷ cứ mặc cho nàng ta vô pháp vô thiên sao?"

Tả tiệp dư vỗ tay của Trương vinh hoa an ủi: "Muội ấy, tính tình này thật khiến người ta lo lắng, Hoàng thượng muốn gặp là có thể thấy sao? Uyển chiêu nghi cả ngày bá chiếm Hoàng thượng, mặc dù là lúc ngắm hoa du hồ, chúng ta chẳng qua là làm nền mà thôi, nào có cơ hội nói chuyện cùng Hoàng thượng, nếu như nói, không khéo lại khiến Hoàng thượng nghĩ ta tranh giành tình cảm, đố kỵ Uyển chiêu nghi đấy."

Trương vinh hoa lặng yên: "Lẽ nào vì vậy mà tỷ tỷ chịu đựng sao? Nếu tỷ tỷ có chủ ý gì, tỷ tỷ cứ nói ra đi, muội muội sẽ toàn lực giúp đỡ."

"Được lời này của muội muội làm tỷ tỷ an tâm không ít, tỷ tỷ có thể có chủ ý gì chứ, dù sao cuộc sống này cũng đã trôi qua được phân nửa rồi, trở về cung có Hoàng hậu nương nương là tốt rồi." Tả tiệp dư phiền muộn thở dài một hơi, cũng không cần nhiều lời nữa.

Hai người vừa hàn huyên một hồi, Tả tiệp dư mới tiễn Trương vinh hoa, mới vừa rồi nét mặt còn là nói cười vui vẻ, vào trong nhà, nhìn thấy chén trà trên bàn bọt nổi lên trên nước trà, thì là vẻ mặt không ngờ quát cung nữ: "Sao không có mắt thế, còn không mau đổi trà ngon lên!"

Cung nữ vâng dạ liên tục, vội vã lui xuống pha trà. Tả tiệp dư ngồi trên ghế không nhịn được cong khóe môi, thầm nghĩ Trương Tiêm Nhi này quả nhiên chỉ là con gái của mãng phu (người đàn ông thô lỗ), thật là ngây thơ dễ gạt, nhìn dáng vẻ vừa rồi, đã hoàn toàn tin tưởng lời của mình, sau này nếu muốn nhắm vào Uyển chiêu nghi, mình lại có thêm một cây thương rồi.

Trong lúc nhất thời không khỏi cười to ha hả, chỉ là cười châm biếm, trong lòng lại đau đớn khó nén. Đây không phải là lần đầu, thái y xem qua cũng sẽ không nhìn ra điều gì khác lạ, huống hồ đau bụng này duy trì liên tục một trận, trong chốc lát có thể kéo dài lâu, lúc này nét mặt Tả tiệp dư cực kỳ đắc ý, nhưng bởi vì đau bụng nên dẫn đến biểu tình có chút vặn vẹo, mới thoạt nhìn lộ ra trạng thái dữ tợn.

Trong phòng là như vậy, ra khỏi Kính Nguyệt Hiên nét mặt Trương vinh hoa không còn vẻ tức giận như vừa rồi nữa, nhanh chóng trở về Lưu Doanh các của mình, mới hỏi Đại cung nữ bên người: "Ngươi nói xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"

Trương vinh hoa không thông hiểu việc hậu trạch, khi tiến cung Trương phu nhân đặc biệt gọi một nha hoàn tướng mạo bình thường được giáo dưỡng tốt để Trương vinh hoa mang theo, bất cứ lúc nào cũng có thể tỉnh ngộ Trương vinh hoa. Lúc vào cung, tính tình Trương vinh hoa vốn trầm lặng, vẫn chưa dính dáng đến chuyện gì, chỉ ngoại trừ lần bị Hà quý tần phạt quỳ kia.

May nhờ gặp phải nhiều chuyện cong cong cuộn cuộn như vậy, Trương vinh hoa rốt cuộc cũng có tiến bộ, vừa nhìn liền biết chuyện này có điều khác lạ.

"Chủ tử, nô tì cảm thấy Tả tiệp dư nương nương là muốn lợi dụng ngài ở trước mặt Hoàng thượng tranh cãi, coi ngài là một cây thương." Ngữ điệu của nha hoàn kia bình thường nói ra suy nghĩ trong lòng.

Nghe vậy Trương vinh hoa gật đầu, hừ, nếu là trước kia, nàng nhất định sẽ tin tưởng Tả tiệp dư không chút do dự, nhưng qua chuyện này, mới biết được cái gọi là biết người biết mặt nhưng không biết lòng, mặc dù nàng là người ngốc, nhưng vẫn có tiến bộ lớn.

***

Lương Tiêu các.

Hoàng thượng cùng A Uyển nằm trên giường hẹp, A Uyển vẻ mặt xấu xa nhìn Hoàng thượng: "Hoàng thượng nếu khó chịu, chi bằng đi tìm các tỉ muội khác giải nhiệt?"

Tề Diễn Chi nghe vậy liếc mắt nhìn vật nhỏ đang dương dương đắc ý, hai người vốn nên ở trên giường lăn lộn thật tốt, hắn ăn xong, đang muốn lột áo choàng của vật nhỏ dự định ăn nàng cho sướng, mà vật nhỏ vẻ mặt hề hề, giữ tay hắn nói với hắn mấy ngày nay không tiện hầu hạ.

Tên đã lên cung mà không bắn, Tề Diễn Chi lúc đó chỉ muốn ném vật nhỏ phát động, vừa rồi sao nàng không nói! Nhưng tay vẫn buông A Uyển, cũng không cùng A Uyển làm tiếp động tác vừa rồi, chỉ ôm vật nhỏ chậm rãi tình, dục.

Hiện giờ ngược lại, nàng còn khiêu khích mình, Hoàng thượng đứng dậy đứng dậy mặc quần áo muốn đi, quả nhiên người đằng sau yêu kiều ôn nhu nói tới nói lui, nhưng nội dung lời nói lại chỉ sợ không chọc tức chết được hắn: "Ngài thật sự muốn đi tìm các tỷ muội khác sao? Vậy trên đường ngài cẩn thận một chút, thần thiếp không thích Nhu tiểu nghi cùng Lệ quý nhân, Hoàng thượng không được đi đến chỗ của các nàng!"

Nghe vậy Tề Diễn Chi xoay người trở về nằm xuống giường hẹp: "Uyển chiêu nghi chỉ mong sao trẫm đi?"

A Uyển bị hành động này của Hoàng thượng làm cho ngây ngẩn cả người, vội vã lắc đầu: "Không có không có. Thần thiếp chẳng phải là sợ thân thể Hoàng thượng không thoải mái sao?"

Tề Diễn Chi nhếch mi phải: "Vật nhỏ điều dưỡng không tệ, chắc là không còn đau bụng nữa? Còn thừa tinh lực nói giỡn với trẫm, vậy chi bằng chúng ta cùng làm chút chuyện khác đi."

A Uyển tất nhiên là không phản ứng kịp lời này, nhưng tay đã bị Hoàng thượng cầm lấy ấn đến chỗ nhô lên, A Uyển nhất thời mở to hai mắt nhìn, này...này.. đây là...

Không lâu sau, liền nghe được trong điện truyền tới âm thanh mềm mại rời rạc.

"Ta ta ta, ta sẽ không..."

"Hoàng thượng, Lục ca ca, Lục lang, ta biết sai rồi..."

"Thần thiếp tay đau không muốn làm."

Câu này trái lại trung khí mười phần, chỉ có điều sau đó bị trấn áp xuống, đêm còn dài, trong điện thật là náo nhiệt quá đi...


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-123)