Vay nóng Tima

Truyện:Làm Sủng Phi Như Thế Nào - Chương 052

Làm Sủng Phi Như Thế Nào
Trọn bộ 123 chương
Chương 052
Quý thủy*
0.00
(0 votes)


Chương (1-123)

Siêu sale Shopee


(*Là bà dì đến thăm mỗi tháng đấy ạ)

Mấy ngày nay hoàng hậu ở lỳ Khôn Ninh cung bế quan lễ Phật không hề đi ra ngoài cũng không tiếp khách, mặc dù mọi người đều biết vị ở Khôn Ninh cung này chính là chọc Hoàng thượng mất hứng nên bị cấm túc, nhưng trật tự trong Khôn Ninh cung vẫn như thường ngày, nhóm cung nhân không có chút cảm giác hoảng loạn nào.

Trong điện, hoàng hậu mới tắm rửa xong, ngồi ở trước bàn trang điểm nhắm mắt dưỡng thần, để bọn cung nữ thiếp thân cầm khăn lau khô tóc. Lúc này Đại cung nữ Liên Nguyệt tiến vào hồi bẩm nói:"Nương nương, bên kia truyền tin đến."

Hoàng hậu chậm rãi mở mắt, ý bảo các cung nữ lui xuống, chỉ để lại mỗi tâm phúc Liên Nguyệt của mình, cầm lược chải sơ qua mái tóc, mới mở miệng nói:"Sao rồi?"

"Bẩm nương nương, Hà Đại Lực đã bị trượng đánh chết, nhưng là Hiền phi vẫn chưa phải chịu phạt." Liên Nguyệt cung kính báo cáo tin tức mình vừa thu được lên hoàng hậu."

Hoàng hậu nghe xong, trái lại có chút khó hiểu:"Chẳng phải nghe nói Uyển quý tần đã đến Chính Kiền cung sao?" Án theo những chuyện lúc trước, Uyển quý tần không phải là loại người có thể nhịn được tức giận, bị ức hiếp đến mức này làm sao có thể không gây náo loạn một phen, ít nhất cũng phải cáo trạng với Hoàng thượng mới đúng.

Hiền phi trong lúc cai quản Nghiễm Trữ cục để xảy ra chuyện, lại còn liên lụy tới đỉnh quả tim trong thân thể hoàng thượng, thế nào cũng cần phải trừng phạt nhỏ một phen, không phải sao? Hoàng hậu tất nhiên sẽ không ngờ tới A Uyển không chỉ không cáo trạng mà còn khuyên Hoàng thượng bỏ qua chuyện này.

"Đúng vậy, Uyển quý tần bây giờ còn đang ở trong Chính Kiền cung, chỉ là tình huống cụ thể thế nào, nô tỳ cũng không rõ, chỉ biết là Hiền phi khi từ Chính Kiền cung đi ra sắc mặt không tốt."

Nghe vậy hoàng hậu liền gật đầu, tuy không bị trừng phạt, nhưng sắc mặt Hiền phi không tốt đã phản ánh tình huống này cũng không được hay ho gì, ít nhất Hiền phi không gặp được vận may, nói không chừng còn bị Hoàng thượng răn dạy một phen.

Nghĩ đến điều này, tươi cười trên mặt hoàng hậu cũng rạng rỡ hơn trước, kết quả sự việc tuy bất ngờ, nhưng quá trình hẳn cũng gần giống như suy nghĩ của mình, thế sự vốn vạn biến, thành được một nửa cũng coi như tốt rồi.

Tuy đã trải qua một đợt thay người gây tổn thất không ít quân cờ, lại còn bị giam cầm ở Khôn Ninh cung, nhưng dẫu sao nền móng tại trong cung của hoàng hậu cũng sâu, sau lưng còn có Thừa Ân Hầu phủ chống đỡ, muốn tìm vài người tới ngáng chân Hiền phi cũng không phải việc khó. Lúc trước Hiền phi làm đủ loại chuyện, hoàng hậu đã sớm hoài nghi, ngặt nỗi vì chưa có chứng cứ, nhưng lúc này Hiền phi ở ngoài sáng, mình ở trong tối, hoàng hậu tất sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Hoàng hậu vốn dự liệu Uyển quý tần sẽ không nhịn xuống cơn tức này, đi Kiến Chương cung cùng Hiền phi náo loạn một phen, đem việc này làm lớn lên, tốt nhất là có thể để cho Hoàng thượng tước đi quyền quản cung vụ của Hiền phi, nhưng lại không nghĩ tới lại bỏ qua bước tính toán này của Uyển quý tần.

Than một tiếng đáng tiếc, tay hoàng hậu chải tóc một chút, kéo mái tóc liền không tránh khỏi đau đến hít một hơi, ánh mắt đột nhìn tới bản thân mình trong gương đồng, lờ mờ nhìn thấy dáng vẻ dung mạo xinh đẹp tuổi trẻ vẫn còn, nhưng không biết tại sao trong lòng lại dâng lên nỗi ưu tư không rõ.

Để lược ngà xuống, hoàng hậu đưa tay xoa nhẹ khóe mắt của mình, hỏi Liên Nguyệt đang ở một bên:"Liên Nguyệt, ngươi nói xem bổn cung thật sự đã già rồi sao?"

Liên Nguyệt vội vàng đáp:"Tiểu thư một chút cũng không già, nhìn vẫn giống như khi còn trong phủ vậy, không hề dính dáng đến chút già nào." Liên Nguyệt từ nhỏ chính là thị nữ bên người hoàng hậu, phụng bồi hoàng hậu suốt một chặng đường, có thể nói là người hoàng hậu coi trọng nhất, nghe câu hỏi này của chủ tử, Liên Nguyệt ngay cả xưng hô trong phủ cũng nói ra.

Hoàng hậu nghe xong trên mặt vẫn không thoải mái như cũ, chính là lắc lắc đầu, nếu bàn về vẻ bề ngoài, nàng không già, nhưng trong lòng của nàng, rốt cuộc không thể so với thuở còn ở trong phủ, bỗng, hoàng hậu cảm thấy có chút mệt mỏi, là vì điều gì, bản thân hoàng hậu cũng không nói rõ được.

Chỉ biết là nếu đã đi trên con đường này, cho dù phải đối mặt với vô cùng vô tận âm mưu tính toán, mình cũng phải lên tinh thần để tiếp tục chiến đấu.

***

Ngày hậu cung hậu cung lan truyền tin Uyển quý tần được sự chấp thuận của hoàng thượng, đặc biệt ân chuẩn bạn giá (bầu bạn với vua) ở Chính Kiền cung nửa tháng, cũng có phi tần tin tức linh thông biết được phân lệ của Uyển quý tần bị cắt xén, được Hoàng thượng rủ lòng thương, để nàng lại ở Chính Kiền cung bạn giá.

Tin tức vừa ra, còn không phải là có người thầm nghĩ Uyển quý tần này thủ đoạn thật quá tốt, phân lệ bị cắt xén còn có thể làm cho an bài như thế, cũng có phi tần cười nhạo Hiền phi, đoán chừng Hiền phi trông coi cung quyền, muốn mượn chuyện này chèn ép Uyển quý tần, lại không ngờ trộm gà không được còn bị mất nắm gạo, trái lại đưa Uyển quý tần vào Chính Kiền cung nửa tháng, điều này chẳng phải có nghĩa là đêm khuya Hoàng thượng ắt sẽ không đặt chân đến hậu cung nữa sao?

Thêm nữa Hoàng thượng lúc trước bận rộn việc...quốc sự, đã nhiều ngày sau đó chưa hề tiến vào hậu cung, bởi tâm tư của một mình Hiền phi mà làm liên lụy chúng tỷ muội ngần này thời gian không được thấy thánh nhan, trong lòng các phi tần ít nhiều có chút bất mãn, nhưng e ngại thân phận cùng thủ đoạn của Hiền phi, hiển nhiên sẽ không có ai không thức thời mà nhắc tới trước mặt Hiền phi.

Sống ở trong Chính Kiền cung, ăn ngon uống ngon, chỉ không nghĩ đến ngày hôm đó lại có quý thủy tới, A Uyển từ khi có kinh lần đầu liền kèm theo chứng đau bụng kinh, theo lời đại phu nói là bởi vì cung hàn (tử cung lạnh) đưa tới, sau khi thành thân có lẽ sẽ giảm bớt một chút.

Nhưng sau khi A Uyển tiến cung thị tẩm, chứng đau bụng kinh này vẫn không đỡ hơn như lời thầy thuốc nói, mỗi tháng vẫn như cũ nhất định đúng giờ tra tấn A Uyển một phen. Lúc này bản thân đã chuẩn bị tốt, A Uyển chỉ có thể ôm túi chườm nóng co rúc trên giường nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch tái nhợt.

Hoàng thượng sau khi xử lý chính sự xong, trở về Chính Kiền cung đang muốn cùng A Uyển dùng cơm trưa, vừa vào cửa điện liền phát hiện vật nhỏ vốn nên chạy nhảy tới đón tiếp mình lại không thấy bóng dáng, điều này thật kỳ quái.

Kể từ khi biết vật nhỏ này muốn mình thu nhận nàng vào ở Chính Kiền cung, nhất định muốn mỗi ngày dùng bữa cùng hắn, quy định giờ ăn ba bữa ở Chính Kiền cung luôn luôn chuẩn xác, nếu hắn không trở về đúng lúc, tinh quái này nhất định phải đi lại lòng vòng trong Chính Kiền cung để chờ đợi.

Lúc này Hoàng thượng trở về đúng giờ nhưng lại không hề nhìn thấy A Uyển, khó tránh khỏi kỳ lạ, vào nội điện, liền nhìn thấy A Uyển cuộn mình nằm ở trên giường, thoạt nhìn chính là dáng vẻ thân thể khó chịu, Hoàng thượng vội vàng đi qua nhìn kỹ một phen.

Ngồi ở trên giường, Hoàng thượng nắm bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của A Uyển, thấy mồ hôi rịn ra trên trán A Uyển, dáng vẻ không khác lắm so với thời điểm trúng độc lần trước. Hoàng thượng cho rằng A Uyển lại ăn phải đồ gì không sạch sẽ hoặc là bệnh cũ tái phát, không ngừng phân phó Lý Đắc Nhàn mời thái y tới.

Động tác lần này của Hoàng thượng A Uyển tất nhiên cũng biết đến, chứng đau bụng kinh khiến cho người ta khó chịu ở ngay tại nơi này, làm cho ngươi đau đến ghê gớm lại không cho ngươi bất tỉnh, chỉ có thể nỗ lực chịu đau, cố gắng cầm tay hoàng thượng:"Tần thiếp...Tần thiếp...không đáng ngại..., hoàng thượng...không cần mời...thái y tới đây."

Từng chữ từng chữ của lời nói rất nhanh liền nhảy ra ngoài, có thể thấy rõ người nói những lời đó đang cực kỳ khó chịu, Hoàng thượng theo bản năng nhíu mi:"Đã như vậy còn không truyền thái y, càn quấy! Các ngươi hầu hạ thế nào vậy!"

Nhưng mà cơn tức này không thể xả vào A Uyển, chỉ đành phát tác với nhóm cung nữ phục vụ trong điện. Các cung nữ nghe Hoàng thượng quát mắng, lập tức quỳ xuống, không có một chút xíu chần chừ.

"Hoàng thượng...Đừng trách các nàng, là tần thiếp không cho truyền thái y, các có dính líu gì đến các nàng." Thấy Hoàng thượng như thế, A Uyển không thể không lên tiếng giải thích, chứng bệnh đau bụng kinh này mà truyền thái y cũng chẳng ích gì, còn phải uống một chén thuốc đắng lớn, chi bằng cứ cố chịu vậy.

"Nàng cũng thật làm liều." Nghe A Uyển nói một câu nhẹ bẫng như vậy, lại quay sang Lý Đắc Nhàn:"Lý Đắc Nhàn, sao ngươi còn chưa đi mời thái y, làm gì mà lề mề thế!"

"Không được đi..." Âm thanh này tuy yếu ớt, nhưng bên trong lại bao hàm ý cực kỳ cố chấp.

Lý Đắc Nhàn bị kẹp giữa hai vị này, đi không được mà không đi cũng không xong, đắc tội một người cũng không được, thật sự rất khó xử.

"Nàng lại còn quậy cái gì, đã là bộ dạng này rồi còn không cho truyền thái y? Trẫm sai bọn họ đem thuốc của ngươi làm thành viên tròn là được." Hoàng thượng cho rằng A Uyển sợ uống thuốc mới không cho truyền thái y, liền dỗ dành như thế.

A Uyển thở dài, tuy là nói ra không hay cho lắm, nhưng nếu không nói rõ vị này sợ là nhất định phải mời thái y tới, A Uyển cũng không muốn:"Tần thiếp không phải thân thể không thoải mái cũng không phải là bệnh cũ tái phát, là tần thiếp tới quý thủy."

Cắn răng nói xong câu này, A Uyển quay đầu nhắm hai mắt lại, không nhìn hoàng thượng, thực ra ở hiện đại việc một cô gái đến tháng là một chuyện rất bình thường, không khó khăn mở miệng như vậy. Nhưng thân ở Đại Tề quốc tương đối bảo thủ, muốn A Uyển nói trắng ra như thế cũng rất ngượng ngùng nha.

Mà Hoàng thượng nghe xong nhất thời cũng sửng sốt, nhóm phi tần lúc quý thủy đến thì sẽ chủ động tránh hắn, vả lại những tên đứng đầu bảng cũng sẽ bị lấy xuống, đối mặt với chuyện phi tần đến tháng này, Hoàng thượng đây là đại cô nương lên kiệu hoa—lần đầu tiên.

Không hề có kinh nghiệm, Hoàng thượng cũng không biết nên làm gì bây giờ, chỉ là nhìn bệnh trạng của A Uyển không có chút dáng vẻ thuyên giảm nào, cũng không tiện nói thẳng với A Uyển, liền hỏi cung nữ hiểu rõ quỳ ở một bên:"Các ngươi khi tới quý thủy cũng bị như vậy?" Đau đến co quắp, sắc mặt trắng bệch?

Cung nữ này còn chưa trải qua việc đời, lời này của Hoàng thượng vừa hỏi xong, đại gia hỏa liền đỏ mặt, cũng có gan lớn nhỏ giọng trả lời:"Hồi hoàng thượng, người con gái khi đến quý thủy, tình huống đều không giống nhau."

"Vậy..." Thấy Hoàng thượng còn muốn hỏi tiếp, A Uyển nằm ở trên giường nhịn không được, nếu còn tiếp tục hỏi như vậy nàng sẽ không muốn gặp ai mất, một phen liền kéo tay áo hoàng thượng.

"Hoàng thượng không được hỏi nữa."

Thấy vật nhỏ nói chuyện với mình, Hoàng thượng liền quay đầu nhìn về phía A Uyển:"Nàng tới quý thủy sao lại nghiêm trọng như vậy? Thôi, vẫn nên tuyên thái ý đến nhìn một chút đi."

Chuyện phái nữ hoàng tuy có nghe đến nhưng cũng không hiểu kỹ hơn, nhìn tình huống này vẫn nên tuyên thái y đến đây cho chắc, cũng không màng đến ồn ào của A Uyển, sai Lý Đắc Nhàn đi mời người giỏi phụ khoa của thái y viện tới.

Thái y vội vã bị Lý Đắc Nhàn lôi kéo tới Chính Kiền cung, tới rồi nhìn chút, thì ra là bắt mạch cho Uyển quý tần đang đắc sủng, còn tưởng rằng Uyển quý tần hư hư thực thực chuyện có thai đại sự như vậy, chưa hề nghĩ tới lại là vì chứng bệnh đau bụng kinh phụ khoa mà đến.

Sau khi bắt mạch kê đơn thuốc, thái y chắp tay với Hoàng thượng hồi bẩm:"Hồi hoàng thượng, Uyển quý tần nương nương cũng không quá đáng ngại, chỉ là bởi chứng bệnh cung hàn, trong thời kỳ quý thủy nương nương phản ứng kịch liệt hơn so với nữ tử bình thường." Nói thẳng ra chính là A Uyển có thể đau bụng kinh mãnh liệt hơn chút so với những người con gái khác.

Nhưng Hoàng thượng lại không phất tay để thái y đi, nhìn thoáng qua A Uyển đã vùi đầu vào trong chăn, không ngại học hỏi kẻ dưới nói:"Vài ngày trước đó chẳng phải đã bắt đầu toa thuốc điều dưỡng thân thể cho Uyển quý tần sao? Sao lại không có hiệu quả?"

Thái y tất nhiên không dám chậm trễ, cung kính đáp:"Phương thuốc kia nương nương tuy đã dùng được chút thời gian, nhưng hiệu quả cũng không thể nhanh như vậy, dược tính mạnh không thể dùng, thân thể nương nương vẫn còn cần từ từ điều trị."

Hoàng thượng gật gật đầu, lại nói:"Ngươi đi đem dược tạo thành thuốc viên đưa đến đây đi."

Thái y gật đầu một cái, tất nhiên không dám không tuân theo, nhưng hơi thoáng qua chút suy tư, lại nói:"Chứng đau bụng kinh của nương nương, nguyên do là bởi chứng cung hàn, dùng thuốc viên lâu dài cũng tốt, chỉ là nếu muốn giảm bớt chứng bệnh đau bụng kinh này, vẫn nên uống chút các loại nước canh nóng cho tốt."

Nghe những lời này, Hoàng thượng gật gật đầu, dặn dò cung nữ đi theo thái y để nhận thuốc, thuốc sắc xong được bưng lên lại để cho thái giám đi phân phó ngự thiện phòng nấu chút nước canh tẩm bổ đến.

Sau đó lôi A Uyển từ trong chăn ra:"Không sợ buồn rầu làm hư mình?"

A Uyển nhưng lại nhẹ đánh Hoàng thượng một cái:"Hoàng thượng sao lại mời thái y đến, tần thiếp nói cũng không màng." Nói cho Hoàng thượng biết mình tới quý thủy vốn đã rất ngượng, lại còn muốn mời thái y đến, A Uyển thật sự có chút bất lực.

"Nàng đã như vậy còn không muốn cho thái y nhìn qua, chẳng lẽ đau đến chết mới tốt?" Hoàng thượng nhìn thoáng qua vật nhỏ không biết cảm ơn này, đã là phản bác lại, còn ghét bỏ hắn.

A Uyển biết Hoàng thượng quan tâm mình, nhưng mà Tứ vật thang* điều dưỡng thân thể này và vân vân khi ở nhà A Uyển cũng uống qua, chẳng qua ngại hương vị kỳ lạ liền không kiên trì nổi, mà quý thủy đến để cho đại phu kê đơn thuốc, trong lời nói là nếu uống thuốc giảm đau, sợ rằng sau này khi có thai không tốt cho cho đứa nhỏ, chứng đau bụng này, A Uyển trái lại thà rằng cái gì cũng không uống, cố gắng chịu đựng.

*Tứ vật thang: bao gồm 4 vị: xuyên khung, đương quy, thục địa và bạch thược, rất tốt đối với các vấn đề về kinh nguyệt, lao tâm suy nghĩ gây tổn hại nhan sắc.

"Tần thiếp không muốn uống thuốc. Tần thiếp nghe nói trong kỳ quý thủy mà uống thuốc, mai sau nếu có bầu sợ là không tốt cho thai nhi, dù sao trong thuốc cũng có ba phần độc."

Nghe thấy A Uyển yếu ớt nói ra nguyên nhân không cho hắn tuyên thái y, trong lòng Hoàng thượng dường như bị thứ gì đập mạnh vào, đem A Uyển ôm vào trong lòng:"Đồ ngốc, trẫm để cho bọn họ kê thuốc cho nàng đương nhiên đều là để điều dưỡng thân thể, dùng cho nàng điều dưỡng rất tốt, dĩ nhiên sẽ mang thai, đến lúc đó trẫm tự sẽ để cho thái y chẩn đoán bệnh cho nàng, đổi phương thuốc cũng không thành vẫn đề, nàng còn lo lắng linh tinh cái gì?"

A Uyển nghe xong liền khẽ gật đầu, y lý cổ đại uyên thâm, nàng vốn cũng không nghiên cứu quá sâu, chỉ biết một chút sơ sơ do trước khi vào cung Tống ma ma bổ túc cho, làm sao có thể hiểu rõ như thái y được?

Chỉ chốc lát sau, Hoàng thượng sai Ngự thiện phòng chế biến nước canh đưa đến, còn bốc lên chút hơi nóng, nghĩ đến lời của thái y, Tề Diễn Chi rất là tự giác dỗ A Uyển uống hết nước canh, một tay cầm bát nước thuốc một tay cầm thìa bạc, khi đút nước canh cho A Uyển còn thổi nhẹ vài cái, được vua một nước phục vụ phi tần A Uyển coi như là người đầu tiên.

Lý Đắc Nhàn ở một bên nhìn dáng vẻ Hoàng thượng như vậy đã không còn kinh sợ nữa, nội tâm đã không còn ý kiến gì, chỉ muốn trở về dặn dò tiểu đệ tử cẩn thận, đi theo Uyển quý tần làm việc thật tốt, trung thành hầu hạ chính là có tiền đồ lớn.

Uống xong một bát nước canh, trái lại cũng giảm bớt chút đau buốt dưới bụng A Uyển.

Nhìn A Uyển tới quý thủy cũng giống như là bị bệnh, ấm ức nằm ở trên giường hẹp, dáng vẻ tức giận không muốn gặp hoàng thượng, liền sờ sờ đầu A Uyển, thuận tiện nói:"Chờ quý thủy của ngươi qua, trẫm liền dẫn ngươi ra ngoài đạp thanh* vậy."

*đạp thanh: bạn nào đọc Truyện Kiều thì biết rùi đó, chính là đi dạo trong tiết Thanh minh.

Lúc này đã gần vào hạ, đạp thanh cũng là phần đuôi của đạp xuân, nghe được có thể đi ra ngoài chơi, A Uyển ngược lại vẫn nổi lên hứng thú, trong lúc nhất thời mặt mày cong lên:"Hoàng thượng có giữ đúng lời nói?"

Hoàng thượng cười, đã gọi là quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy*, huống chi là Thiên tử hắn, nếu đã hứa hẹn, chắc chắn sẽ không nuốt lời, vật nhỏ này lại dám nghi ngờ hắn.

*chắc ai cũng biết rùi nhưng vẫn nói lại: một lời của quân tử nói ra bốn con ngựa cũng không kéo lại được.

"Chỉ cần nàng ngoan ngoãn uống thuốc, bồi dưỡng thân thể, trẫm tất sẽ không nuốt lời."

Nhưng mà A Uyển không nghĩ tới, nguyên nhân bởi vì muốn được đi đạp thanh, viên thuốc của nàng lại sinh sôi nhiều thêm vài lọ.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-123)