Không gọi sao?
← Ch.076 | Ch.078 → |
Tô Điềm đã sớm cảm thấy trống rỗng, hiện tạ ngay cả ngón tay duy nhất đú·𝐭 vào lỗ huyệt cũng đã 𝐫·ú·𝐭 𝓇·ⓐ ngoài, cô càng không thể chịu nổi, nhỏ giọng nức nở nói: 'Muốn.. muốn lắm...."
Rất nhanh, Quý Sở Yến đã giải phóng cho dương v*t n*ó*𝓃*ⓖ 𝒷ỏ*𝖓*𝖌 và cứng rắn dưới đũng quần, đeo bao, chạm vào lỗ huyệt của cô. Nhưng anh nhất quyết không đẩy vào mà chỉ dùng quy đầu to lớn chà sát lên xuống vào â*〽️ ⓗ*ộ cô, dẫn đến từng đợt tê dại.
Tô Điềm gấp gáp đến nỗi giọng nói như phát khóc: "Huhh... vào đi... được không.."
Quý Sở Yến kìm nén 𝒹ụ.ⓒ ⓥọռ.ℊ, kéo cằm cô, mê hoặc: "Gọi anh là anh trai đi, rồi anh cho em."
Mặt Tô Điềm đỏ bừng vì xấu hổ. Nếu như cô có thể dự đoán được số phận hiện tai của mình thì khi cô nói dối rằng Quý Sở Yến là anh trai mình, cô nhất định cố gắng làm người thật thả.
"Không gọi sao?" Quý Sở Yến thấy cô do dự, cố ý nhích dương v*t về phía sau một chút, khi bị tách ra khỏi nơi tư mật còn kéo theo một sợi tơ bạc đầy ái muội. Dưới thân trống rỗng không ngừng kêu gào, Tô Điềm nhầm mắt lại, tĩnh lặng thấp giọng khóc lóc khẩn cầu: "Uhmm.. em.. anh trai.. em muốn anh trai
Ánh mắt Quý Sở Yến tối säm lại, mím môi: "Ngoan"
Sau đó, anh cầm ở phía cuối đấy cả dương v*t thô to về phía trước, từ từ đ-â-𝖒 ⓥ-à-ο lỗ nhỏ của Tô Điềm.
"Uhh.. ahh." Tô Điềm nằm lấy ga giường, cố gắng nén tiếng ⓡ.ê.𝓃 𝖗.ỉ lại trong cổ họng, cảm giác cấm ky sợ hãi khi bị nghe thấy khiến cơ thể càng cảm thấy κíc·𝖍 𝖙·𝒽·í🌜·♓, cô chỉ có thể ưỡn thẳng m_ôп_g để đáp ứng kích thước khống lồ của Quý Sở Yến. Thất lưng của Quý Sở 'Yến không ngừng hoạt động, động tác đưa đẩy dần tăng tốc, sự bao bọc khít chặt trong thịt huyệt của cô. khiến anh bất đầu thở mạnh hơn, dứt khoát đem bàn tay to lớn tách hai chân thon gọn của Tô Điềm ra, khiến â.ɱ ♓.ộ của cô bị bạo lộ ra rõ ràng, để dương v*t của anh có thể ra vào trong âm đ*o không bị cản trở hơn.
"Uhmm.. ahh." Thân dưới của Tô Điềm bị nhét đầy, 🎋.𝖍⭕á.❗ 𝐜.ả.m vô ý dâng tràn, cô chỉ cảm thấy cả người đều chếnh choáng, nhỏ giọng câu dẫn: 'Uhm.. anh trai.. anh trai Sở Yến.. ahhah.. thoải mái quá.."Những lời này rơi vào tai Quý Sở Yến giống như thuốc 🎋.íⓒ.𝖍 𝒹ụ.🌜, anh không thể nào kiểm soát ◗·ụ·ⓒ ⓥ·ọ·ռ·g được nữa, anh 𝐬●ïế●🌴 ↪️●ⓗ●ặ●ⓣ eo của Tô Điềm, kéo cô về phía dương v*t, mỗi lần đ·â·m ѵ·à·⭕ đều tạo ra những âm thanh xấu hổ. Sự va chạm dưới thân vừa nhanh vừa mạnh, cộng thêm du thuyền không ngừng bị sóng đánh vào dập đềnh n𝐡ấ*𝖕 𝖓*𝐡*ô, Tô Điềm chỉ cảm thấy 𝖐_ⓗ🅾️á_❗ 🌜ả_〽️ càng lúc càng nhiều, cuối cùng toàn thân cứng đờ, trước mắt như lướt qua một dải ánh sáng mà cao trào, sau đó cơ thể mềm nhữn xuống. Lại đ.â.Ⓜ️ ⓥ.à.🔴 rú.𝖙 𝖗.𝖆 lúc lâu, hơi thở của Quý Sở Yến đan trở nên gấp gáp hơn, cuối cùng trong cơn hỗn loạn, anh đẩy dương v*t căng cứng vào sâu trong âm đ*o ấm nóng, bản ra tình dịch đặc sệt.
← Ch. 076 | Ch. 078 → |