Cô nôn nóng đến mức bật khóc
← Ch.009 | Ch.011 → |
"Ưm.." Tô Điềm hoàn toàn quên mất chuyện eo mình r
Quý Sở Yến nuốt một ngụm nước bọt, nhưng hai tay vẫn chống tại bên bồn tắm, để mặc cho Tô Điềm 𝒱⛎.ố.† ✔️.𝑒.
Trong lúc Tô Điềm chơi đùa với dương v*t của anh thì d*m thủy trong người cô cũng chảy ra không ngừng. Cảm giác khi chạm tới thứ cứng rần và to lớn này khiến cô ý loạn tình mê, rất muốn được trải qua cảm giác được nó cắm sâu vào bên trong tiểu huyệt.
Trong lúc vô thức, Tô Điềm đã dán chặt xương chậu của mình lên bụng Quý Sở Yến, nhớp nháp nhẹ nhàng di chuyển, không ngừng 🌜-ọ x-á-т với dương v*t của người đàn ông.
"Ưm... A... A..."
Tay cô vẫn không quên ѵ●⛎ố●t ⓥ●3 lên xuống cho. anh, đồng thời cũng cọ tiểu huyệt của mình lên dương v*t của anh, những tiếng гê*ռ 𝐫*ỉ chậm rãi tràn ra.
"Bảo bối, muốn à?"
Quý Sở Yến khàn giọng hỏi, nhưng vẫn không có động tác gì. Anh vẫn cứ là dáng vẻ ung dung nhàn hạ như thế, thưởng thức vẻ đẹp lúc đ●ộ𝖓●ɢ 𝖙ìռ●♓ của cô.
Mẹ kiếp, thực sự đáng yêu ↪️𝐡-ế-✝️ đi được.
ất đau, tiểu huyệt không ngừng đóng mở, eo nhỏ cũng không nhịn được mà uốn éo liên tục, hai mắt cũng đã mờ sương,
"Rất muốn... Muốn..."
Quý Sở Yến biết rõ còn cố hỏi: "Muốn cái gì?"
Tô Điềm ↪️-ắ-𝖓 ɱ-ô-ℹ️ không nói, mặt mũi đỏ bừng nắm lấy dương v*t của anh, muốn nhét dương v*t vào trong tiểu huyệt, nhưng đâ_Ⓜ️ mãi mà cũng không vào. Cô nóng lòng đến mức bật khóc: "Hu hu... Không vào được..."
Ánh mắt của Quý Sở Yến càng lúc càng sâu, lầm bẩm: "Bảo bối, em đáng yêu ↪️●♓●ế●t đi được..."
← Ch. 009 | Ch. 011 → |