Lý trí
← Ch.068 | Ch.070 → |
Quý Sở Yến một mạch ⓗô·𝖓 lên trên cho đến xương cánh bướm của cô, Tô Điềm cảm thấy bộ 𝖓*𝖌*ự*c của mình mất đi sự kiểm soát, chúng. nhẹ nhàng nhảy ra ngoài. Tay của anh lập tức chặn lại, nắm lấy hai bầu vú bắt đầu xoa nắn lúc mạnh lúc nhẹ, chỉ thấy ngón tay anh nhắm chuẩn vào hai hạt đậu đỏ. mà đùa bỡ
'Ahh.." Tô Điềm nhịn không được ⓡê●п 𝖗●ỉ, thủy dịch không chịu được đang từ từ tràn ra từ hai giữa hai chân cô. Không lâu sau, cô đã sắp mềm thành một vũng nước, mà vật cứng dưới đũng quần của Quý Sở 'Yến cách lớp váy ngắn ↪️.ọ ×.á.ⓣ vào m●ôn●𝐠 cô, Tô Điềm nhắm mắt giọng nói 𝐫𝐮·п r·ẩ·γ: 'Ahh... muốn.. vào.."
Trước mắt Quý Sở Yến đột nhiên tối sâm, một tay đem váy của cô vén lên đến eo, mới nhìn thấy vết nước ở giữa quần lót của Tô Điềm.
"Ướt hết rồi." Anh cười trầm thấp, bắt đầu xé bao bì bao cao su.
Găn như không lâu sau, Tô Điềm cảm thấy quy đầu khổng lồ 🌜ắ_𝐦 ѵ_à_ο huyệt khẩu của mình, cô cần cần môi, còn chưa kịp chuẩn bị, hoa huy*t đã bị xuyên thủng đến tận cùng—
"Ahhahh!" Tô Điềm ngửa cổ lên, chịu đựng cảm giác chặt cứng từ việc bị dương v*t to lớn đ●ú●🌴 vào lỗ, từng đợt từng đợt sóng tình dục ập đến khiến cô sắp đứng không vững. Hơn nữa, Quý Sở Yến đã nắm lấy ɱ_ôⓝ_ℊ của cô, bắt đầu đẩy ra đẩy vào, mỗi lần đều lẫn lộn với nước 🅓_â_〽️ dính nhớp nháp, đâ.ⓜ sâu vào trong âm đ*o của cô, sau đó lại ở đó xoay tròn làm mòn, khơi dậy k𝐡·0·á·i ↪️·ả·𝖒 ngứa ran của Tô Điềm.
"Ahh... hahh... ahh.. Tô Điềm khẽ rên lên, đôi mắt híp lại. Từ đôi mắt κhé_p 𝒽_ờ, cô có thể nhìn thấy Quý Sở 'Yến đang ⓛà_𝖒 †ì𝓃_♓ với cô trong gương -đôi mắt anh đầy d.ụ.c v.ọռ.🌀, hơi thở nặng nề, cơ bắp săn chắc theo. 'từng cú nhấp, cơ bụng tuyệt đẹp và bên dưới tuyến nhân ngư chính là nơi giao thoa của hai người ~-Tô 'Điềm chỉ tưởng tượng thôi mà cũng có thể biết con *** mà anh đang nhét vào cơ thể cô thô to đến mức nào.
"Ah.. ahh... 𝖈●𝐡●ị𝒸●𝐡 sâu quá... uhmm.." Tô Điềm không ngừng 𝖗ê_𝖓 𝓇_ỉ, hoàn toàn chìm đảm trong ◗_ụ_c 𝖛ọ𝖓_ℊ. Quý. Sở Yến cũng chẳng tốt hơn là bao, ôm chặt eo Tô 'Điềm, lúc nhanh lúc chậm giật hông đánh vào 〽️*ôn*ℊ cô, túi tỉnh dưới dương v*t liên tục đập vào â*〽️ 𝒽*ộ của cô phát ra những tiếng "bốp bốp" tục tïu. Quý Sở Yến ** ngày càng mạnh, chẳng bao lâu sau liền cảm thấy: âm đ*o của Tô Điềm không ngừng co rút, nước 𝒹â.ⓜ ấm áp tràn ra ngoài, cô hét lên một tiếng, sau đó hai chân mềm nhũn, suýt nữa ngã xuống trên giày cao gót. Quý Sở Yến nhanh tay ôm lấy cô, nhanh nhẹn đẩy dương v*t về phía trước, cắm cả cây vào sâu bên trong mật huyệt. Tô Điềm - người vừa đạt ↪️.ự.c 𝐤𝖍𝐨á.i một lăn cảm thấy phía dưới lại một lăn nữa cảm nhận cảm giác tê ngứa, chỉ có thể bất lực nắm chặt lấy cánh tay của Quý Sở Yến, 𝖈ắ·𝐧 ⓜ·ô·ⓘ chấp nhận bị anh làm.
"Uhh.. ahhahh.. lại muốn tới rồi.." Dưới sự 𝖝.â.ɱ 𝓃♓ậ.🅿️ của dương v*t khiến Tô Điềm rất nhanh lại sắp l-ê-п đỉⓝ-𝖍, móng tay của cô nhịn không được mà nắm chặt lấy cánh tay của Quý Sở Yến, ⓒ_ắ_𝖒 𝖛_à_🔴 da thịt, phát ra tiếng rên kiều mị, trong trạng thái mơ hồ phun ra lượng lớn mật dịch. Được bao bọc trong làn nước, Quý Sở Yến chỉ cảm thấy rằng huyệt đạo nơi đặt phần dưới đang càng lúc càng ấm áp, ɱề*𝖒 mạ*ℹ️, cảm giác tê liệt thoáng qua, tỉnh dịch sền sệt cũng xuất ra.
Chờ đến lúc hai người lại lần nữa thu dọn, trên mặt Tô Điềm vẫn mang sắc đỏ, đôi mắt rạng rỡ nhìn Qúy Sở Yến; "Cảm ơn vì món quà" Anh cúi đầu xuống nhìn cổ chân trằng nốn của cô quấn đầy ruy băng, khàn giọng nói: "Rất thích sao?"
Tô Điềm cười, khóe 𝖒ô.ⓘ 𝐜⭕𝖓.ɢ ⅼ.ê.ⓝ. Cô cố ý kéo dài thanh âm, "Thích chứ, kiểu rất thích của thích."
← Ch. 068 | Ch. 070 → |